Ngự Thú Vị Diện


Khi Nam Hải Nhân tiến vào gần một vách đá , bỗng nhiên tinh thần lực cảm nhận được một luồng sinh mệnh dồi dào tỏa ra từ phía vách đá.

Khi hắn ta tiến lại gần đến bên cạnh vách đá thì liền thấy bên trên có một cây hoa màu đỏ.

Không phải đỏ một cách bình thường mà là màu đỏ của máu , bên cạnh đó nó còn tỏa ra ngoài những tia sáng đỏ nồng đậm sinh mệnh lực .-Hừ đây là loài thảo dược nào mà sao có thể tỏa ra nhiều sinh mệnh như vậy , theo ta thấy nó còn nhiều hơn lượng khí huyết mà Đường Lang yêu của ta đã hấp thu được trong chuyến đi lần này.

Được rồi thiết nghĩ nếu lượng sinh mệnh lực đó nhiều như vậy chắc chắc không phải độc dược nên hái lấy nó thôi , không để lâu chắc chắn sẽ bị người khác đoạt mất.

Nói xong Nam Hải Nhân liền triệu hồi Đường Lang yêu từ trong túi linh thú ra rồi nhảy lên đầu nó rồi với lấy cây hoa màu đỏ trên vách đá.

Sau đó hắn liền đem cây hoa đó cho Đường Lang yêu ăn , vì hắn biết nếu đó là bảo vật thì khi đem ra ngoài rất dễ bị người của đại gia tộc chiếm đoạt lấy.


Ngay sau khi Đường Lang yêu ăn xong cây hoa màu đỏ đó , toàn thân nó bắt đầu tràn đầy sinh mệnh lực , thực lực của nó cũng tăng lên một cách nhanh chóng.-Oa tu vi của Đường Lang yêu tăng lên rồi , lại còn rất nhanh nữa , hả đã đột phá yêu thú nhất tinh trung kì rồi.

Sao vẫn chưa dừng lại , tiếp tục tăng lên nữa rồi.

-Nam Hải Nhân phải thán phục , kinh ngạc khi biết hiệu quả của cây hoa màu đỏ máu đó.

Sau một hồi liên tục tăng lên , tu vi của Đường Lang yêu mặc dù chưa đạt đến yêu thú nhất tinh thượng kì nhưng cách một khoảng không xa nữa .-Nếu cây hoa màu đỏ máu này được yêu thú nhất tinh đỉnh phòng ăn thì chắc hẳn nó sẽ tiến thêm một bước vào đẳng cấp yêu thú nhị tinh đó nhỉ.

Hài , đáng tiếc ta không có con yêu thú nào đạt đến đỉnh phong , không thì ha ha.

Thôi vẫn phải đi tiếp mới được , không nhanh lên sẽ bị những người khác lấy hết bảo vật mất .Ngay sau đó hắn vừa đi vừa quan sát cẩn thận từng nơi , không bỏ sót một cây thảo dược nào.

Hái xong Nam Hải Nhân đều cất thật cẩn thận vào túi trữ vật.

Bây giờ bên trong túi trữ vật ngoại trừ một số đồ dùng bình thường thì đa số đều là thảo dược.

Có thể sau chuyến đi này chắc chắn hắn sẽ kiếm được bội tiền từ việc bán thảo dược.

Ngoài ra trên đường đi hắn còn tìm được một vài thảo dược giúp cho việc đột phá tiểu cảnh giới nên đã ăn ngay tại chỗ và đã tiến vào tinh thần lực nhất tinh trung kì.


Tuy tu vi tinh thần lực không cao nhưng do tu luyện Phệ Hồn Quyết nên độ tinh thuần của hắn cũng không hề thấp , đã cô đọng tinh thần lực nhất tinh được một thành .Một canh giờ sau bên ngoài hạp cốc đã tập hợp tất cả các ngự thú sư .-Mặc ca huynh hài được nhiều không vậy , chuyến đi này ta hái cũng được rất nhiều thảo dược đó nha.-Đó là tiếng Nam Hải Nhân đang nói chuyện về lần hái thảo dược này với đám người đồng tộc.Các ngự thú sư bây giờ đang tiến ra bên ngoài hạp cốc , mà đứng ngoài đó chính là hai đại gia tộc của Nghiêm gia và Quy gia , muốn đi qua bắt buộc phải giao nộp cho mỗi gia tộc 10 cây thảo dược.

Vậy tổng mỗi ngự thú sư đã mất đi 20 cây thảo dược .Hai người đứng ra thu lấy những thảo dược đó đều là ngự thú sư nhất tinh đỉnh phong mà Nam Hải Nhân đã thấy trong những trận chiến đấu.

Đó là một nam một nữ.

Nam tên là Quy Hạo , nữa là Nghiêm Huyền.

Họ đều có thực lực rất mạnh không thua kém gì tộc trưởng Nam Các trước khi đột phá.

Hai người họ vẫn còn rất trẻ tuổi , cũng chỉ hơn Nam Hải Nhân hắn 1 - 2 tuổi.

Trong giới ngự thú sư của Khô Mộc thành này cũng đã được coi là thiên tài.Nhưng hai vị thiên tài này tính cách cũng quá kiêu ngạo và coi thường người khác đi.


Khi thu lấy những thảo dược của Nam Hải Nhân thì đều nhìn hắn bằng một con mắt , không những vậy Nghiêm Huyền kia còn nói ra những lời lẽ chế nhạo : Hư trông tu vi của ngươi yếu như vậy chắc cũng chẳng hái được bao nhiêu thảo dược.

Được rồi mau đưa 10 cây thảo dược của ngươi đây.

Nói xong cô ta liền giật lấy 10 cây thảo dược .-Đúng là loại người kiêu ngạo mà - Nam Hải Nhân nghĩ thầm.

Cho rằng mình có tí tu vi và nhan sắc mà kiêu ngạo sao , một ngày nào đó ta sẽ vượt qua ngươi và dạy cho ngươi một bài học.

Vừa nghĩ Nam Hải Nhân vừa đi về phía đoàn người Nam thị để rời khỏi Khô Mộc sâm lâm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận