Ngự Y Dữ Thần Y

Nói chung, Tiểu Sư Thúc cái gì cũng chưa làm, thế nhưng tất cả mọi người đều chắc như đinh đóng cột rằng hắn đang đi ra ngoài gặp gian phu.

Việc này còn được mưu tính trước cả nha, bởi vì hắn trước khi đi đã hạ dược khiến Tiểu Giáo Chủ ngủ say như chết, sau đó phủi phủi cái mông liền lỉnh mất – đây chính là phương pháp bỏ chạy độc nhất vô nhị, vang danh thiên hạ của Tiểu Sư Thúc chứ đâu.

Toàn bộ ma giáo , từ trên xuống dưới, ngoại từ Giáo Chủ đều vui mừng khôn xiết, cuối cùng đã có thể thoát khỏi những tháng ngày vì mất ngủ mà hai mắt thâm quầng rồi. Cuối cùng cũng có thể cũng với Chu Công làm một buổi ước hẹn ngọt ngào không ai quấy rối a ~~ Trời ạ! Ngày nào cũng thế, đang lúc ngủ say, lại nghe được tiếng rên rỉ xuyên không khí mà đến, rất dễ tạo thành dục hỏa dâng lên , mộng xuân liên tục, cuối cùng không nhịn được nữa, sẽ nhào tới gian phòng sát vách mà làm chuyện hồ đồ =.=

Giữa đám người đang hoan hỉ, đương nhiên kẻ vui mừng khôn xiết nhất chính là Tả Hộ Pháp, hắn tuy rằng cố bày ra bộ dáng đạo mạo, nghiêm chỉnh, ra vẻ không hề quan tâm gì tới tâm tình Giáo Chủ, thế nhưng vẻ mặt của hắn đã hung hăng bán đứng hắn rồi còn đâu. Mỗi lần Tiểu Sư Thúc ly khai ma giáo, hắn đều sẽ trưng ra vẻ mặt này suốt một tháng liền, nguyên nhân ư? Đương nhiên bởi vì hắn nghĩ rằng hắn cứ như là một đạo sĩ cao nhân đã đánh bại hồ ly tinh quyến rũ Giáo Chủ a, mọi người ai chả biết, nếu được, Tả Hộ Pháp hắn càng khát khao được đem đào mộc kiếm (kiếm là bằng gỗ đào – có năng lực trừ yêu) chọc thủng cúc hoa của Tiểu Sư Thúc luôn, đỡ cho Tiểu Sư Thúc chạy loạn khắp nơi quyến rũ người.

Hữu Hộ Pháp ôm tiểu chính thái ở một bên, tủm tỉm cười mà không nói.

Tả Hộ Pháp ưỡn ngực, giơ cao cây cờ lớn, đi nhanh về phía Hữu Hộ Pháp, chìa tay: “Trước mặt nhiều người ôm ôm ấp ấp, tổn hại thuần phong, phạt một lạng !!”

Hữu Hộ Pháp cười tủm tỉm, móc bạc ra, sau đó tại má của tiểu chính thái thơm một cái , chu~~

Tiếng chửi bới của Tả Hộ Pháp từ xa truyền lại, chi chi lạc lạc, thực náo nhiệt a.

Thái Y từ xa nhìn lại, trong đầu tự nhiên hiện lên hai chữ :” Kê đỗ” (lòng gà, vừa nhỏ vừa dài =))), vì vậy kéo tay áo Thần Y, nói: “Ngươi nhìn cái gì?”

Thần Y nói: “Tiểu chính thái đó thực khả ái!”

Thái Y oán hận nhìn Thần Y

Thần Y ở trên má Thái Y chu ~ một cái, nhẹ giọng vấn vít: “Ngươi còn đẹp hơn.”

Thái Y nghe thế, nụ cười nở rộng tới tận mang tai luôn.

“Trước mặt mọi người hôn hôn hít hít còn ra cái thể thống gì, phạt tiền hai lượng!!” Cặp mắt ra-đa chim cú vô cùng nhạy cảm, tinh tường nhanh chóng bắt được cảnh Thái Y cùng Thần Y thân thân bảo bão (hôn+ôm), liền lập tức cầm đả uyên bổng hùng hổ vọt tới.

Thần Y “sách” một tiếng: “Ta không thu phí ngắm của ngươi đã là nương tay rồi, ngươi còn dám đòi thu tiền ta?”

“Phạt tiền! Này là tiền phạt!!” Tả Hộ Pháp thanh minh.

Thần Y cười mỉa, ôm lấy Thái Y, lao vào một cái hôn sâu ướt át, hôn đến mức Thái Y ân ân a a, hít thở không thông.

Tả Hộ Pháp mặt đỏ tới mang tai, giậm chân nó: “Tên hỗn đản ngươi còn dám hôn, ở nơi công cộng phải chú ý ảnh hưởng tới cộng đồng chứ!!!”

Thần Y buông Thái Y ra, nói: “Dám nhìn nữa, cẩn thận con mắt chó của ngươi cũng mù luôn.”

Tả Hộ Pháp gõ đả uyên bổng một cái cộp, hất cằm nói: “Cẩu mắt của lão tử là thái hợp kin (titan) đó!”

“ Rồi, rồi , rồi, để phục vụ cho sự nghiệp đả uyên ương chuyên nghiệp, ngươi đã chuyển đổi từ mắt thường sang mắt Lữ hợp kim (inox), hiện tại lại đổi thành thái hợp kim (Titan) rồi sao, thế nhưng, ta nói nha, uyên uyên càng ngày càng nhiều, rải thảm từ ma giáo đến chính đạo nha, khổ cực thân ngươi quá.” Hữu Hộ Pháp vỗ vô vai Tả Hộ Pháp, cười nói.

Tả Hộ Pháp vừa tức vừa hận: “Lão tử thực sự đã nỗ lực lắm rồi…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui