Translator: Yao
Beta: Jen
Buổi phát trực tiếp còn năm phút nữa là bắt đầu.
Mộc Hội Chi và Vưu Sơn Hàm đã ngồi trước ống kính, tiện để nhân viên công tác chỉnh lại góc máy một lần nữa.
Lộ Thu Thu đứng kế bên, nhìn Mộc Hội Chi trong ống kính, nở nụ cười, nhịn không được mà lấy điện thoại ra chụp vài tấm, vừa chụp vừa khen, góc độ nào cũng hoàn mỹ.
Độ phối hợp của hai người rất cao, cũng không có vấn đề gì, sẽ không đột nhiên mất bóng, cho nên nhân viên công tác rất thích chọc ghẹo họ, còn làm cho họ mỗi người một hình tượng cổ đại trên trang web.
Bởi vì bộ phim lần này của hai người là một bộ phim cổ trang lãng mạn, cho nên các loại điểm tâm mỹ thực là không thể thiếu.
Các món điểm tâm trong bộ phim của họ đều là do cùng một nơi cung cấp, đúng thật là tốt bụng.
Buổi phát trực tiếp bắt đầu, lượng người xem chưa đến một phút đã được mười mấy ngàn, vô số loại quà tặng cũng được gửi đến.
Còn có rất nhiều dân mạng hô hào, nam nữ chính đừng khiêm tốn, ngồi gần chút.
Nhân viên công tác ở phía sau nhắc nhở hai người đừng ngồi xa như vậy, phát trực tiếp càng có hiệu ứng.
Vưu Sơn Hàm nhìn Mộc Hội Chi, anh là con trai, nên chủ động một chút, anh nhích lại gần cô, nhưng cũng không phải là sát bên, ở giữa vẫn còn chút khoảng trống.
Dân mạng vì hành động này của Vưu Sơn Hàm, fan CP vào góp vui, hô to tình chị em! Bình luận nhảy đến trước mắt chính chủ.
【Mẹ ơi, họ hợp nhau quá! Ở bên nhau! Ở bên nhau!】
【Bầu không khí liền trở nên tràn đầy! Ánh mắt nhìn Chi Chi của Sơn Sơn, tôi đã tưởng tượng ra cảnh hai người kết hôn sinh con đẻ cái luôn rồi! Ghép chặt CP này!】
【Hiện trường công khai! Đây không phải người yêu thì là gì! Đừng nói với tôi đây là tình chị gái em trai cảm động trời cao! Đây rõ ràng là tình yêu!】
Fan nữ của Vưu Sơn Hàm khóc lóc
【Sơn Sơn đừng nhìn cô ta, bây giờ con còn nhỏ, đừng yêu đương!】
【Sơn Sơn, nhìn mẹ đi, mẹ yêu con!】
【Sơn Sơn, đừng cười nữa, nụ cười của anh đã xuyên qua tim em!】
Bình luận bên dưới rất nhiều, chạy qua rất nhanh, Mộc Hội Chi vừa xem xong một bình luận, thì những bình luận khác cứ nhảy lên nối đuôi nhau.
Buổi phát trực tiếp một tiếng hơn đã sắp kết thúc, MC nói bây giờ sẽ chọn ra 10 bạn fans may mắn, có thể có được chữ ký tay của Mộc Hội Chi và Vưu Sơn Hàm còn có tài khoản VIP của trang web.
MC: “10 bạn fans may mắn sẽ được đọc tên bởi Mộc Hội Chi và Vưu Sơn Hàm, người có nhiều bình luận nhất sẽ càng có cơ hội nhận được chữ ký tay hơn đó”
Vừa nói ra, người bình luận càng nhiều hơn, hận không thể vượt lên hạng nhất.
Trong tiếng đếm của nhân viên công tác, cuối cùng cũng đã định xong 10 fans hâm mộ.
Vưu Sơn Hàm thận trọng để Mộc Hội Chi đọc tên năm người đầu tiên, Mộc Hội Chi cũng lễ phép mà bắt đầu.
Bình luận mới lại bắt đầu tăng lên
【Aiyo, đây là đang lôi kéo nhau sao? Ngọt chết tôi rồi!】
【Không biết còn tưởng hai người đang đọc lời tuyên thệ khi kết hôn đó! Bộ tiếp theo bắt đầu công khai rồi!】
【Các anh chị em à! Để dành tiền ăn cưới thôi nào!】
【Bộ tiếp theo mỗi tập một cảnh hôn! Bộ phim này cũng chỉ có hai cảnh hôn như con chuồn chuồn nước thì không đủ hiệu ứng máy quay!】
khi Mộc Hội Chi đọc năm bạn fans đầu tiên, cả quá trình Vưu Sơn Hàm đều nhìn Mộc Hội Chi, không hề dời mắt.
Quản lý của Vưu Sơn Hàm nắm chặt tay, tuy rằng phát trực tiếp cần phải phối hợp, nhưng không cần thật như vậy.
Đến lượt Vưu Sơn Hàm, anh đọc ID của fan: “Chúc mừng Sơn Sơn đến trễ, ở giữa Chi Hàm có tôi, cô gái ngọt ngào, công khai kết hôn flag, còn có……” Anh dừng lại một lúc: “Còn có Sơn Sơn ở trên, Chi vi nở hoa.”
Sau khi đọc xong, anh nhìn Mộc Hội Chi, vừa hay chạm vào ánh mắt cô, anh cúi đầu tránh đi.
Cảnh này bị hơn bảy mươi nghìn người xem nhìn thấy.
Bình luận lại trôi nổi liên tục:
【Đây là phim ngọt ngào ở ngoài đời sao! Aaaaaaa!】
【 Sơn Sơn là tiểu nãi cẩu toả nắng gì thế này, nụ cười đó! Chết tôi rồi!】
【Chị em à! Đây tuyệt đối là một ống kính kinh điển, tôi nhảy lên đây, tôi nhất định sẽ cắt cảnh này ra trăm lần!】
【Chúng ta gặp ở B trạm】
【Tuyệt quá, mỗi một biểu cảm đều có thể dùng để làm bìa tạp chí, chị em hiểu ý tôi không! Trai sinh gái đẹp đúng là bổ mắt, tôi mà thấy ai xé CP tôi sẽ mắng cho người đó tan tành.】
……
Người xem phát trực tiếp đều đang vì nhất cử nhất động của họ mà hò hét, ngoại trừ người nào đó.
Kỳ Gia Ngôn lạnh băng mà nhìn màn hình, độ ấm xung quanh trở thành không độ.
Những người khác ngồi trên bàn rượu, nhìn nhau vài cái, cuối cùng quyết định oẳn tù xì, ai thua thì đi kêu anh.
Ba người đàn ông ngồi trong phòng bao uống rượu, chơi game thì thôi đi, lại bị Kỳ Gia Ngôn kéo đến làm công cụ.
Ba lần chơi, Chu Dương thua rồi.
Chu Dương vỗ vỗ đầu, sao chuyện tốt cứ đến bên anh thế này.
Anh và Kỳ Gia Ngôn là bạn cấp ba, trước khi anh đi du học, hai người chơi thân với nhau nhất, cho nên anh là người rõ ràng nhất về chuyện của Mộc Hội Chi và Kỳ Gia Ngôn.
Vu Húc và Chu Vặc Tề giúp người giúp cho chót, kéo Chu Dương ra.
Vu Húc là giám đốc của C.Van, quen biết với Kỳ Gia Ngôn ở nước ngoài, Vu Húc từng nói, đó là khoảng thời gian đen tối nhất của Kỳ Gia Ngôn, mẹ anh bị bệnh, anh vừa kiếm tiền vừa lo chuyện tốt nghiệp, lại phải chăm sóc mẹ.
Chu Vặc Tề là em họ của Chu Dương, lúc đó anh đang học cấp hai, mỗi lần tan học đều chạy đến trường cấp ba tìm Chu Dương, nên đã quen biết với Kỳ Gia Ngôn
Chu Dương cầm hai ly rượu đi qua, thuận thế ngồi bên cạnh Kỳ Gia Ngôn.
“Cậu nói hẹn bọn mình ra đây, thì ra là muốn bọn mình cùng cậu xem buổi phát trực tiếp của vợ cậu sao, cậu cũng cô đơn thật đó.” Trong bốn người bọn họ, chỉ có Kỳ Gia Ngôn có vợ, những người khác, đều là cẩu độc thân quanh năm.
“Trong nhà không có người.”
Chu Vặc Tề lên tiếng: “Em thấy anh Ngôn chính là bị bỏ rơi rồi.”
Vu Húc vỗ vai Chu Vặc Tề: “Em thì hiểu gì là cô đơn chứ.”
Kỳ Gia Ngôn cầm lấy ly rượu trên tay của Chu Dương, uống một ngụm.
Vu Húc hóng chuyện không sợ chuyện lớn: “Cậu xem chàng trai này xem, lông mày chỉnh tề, là trai đẹp chính thống đó, mình thấy ánh mắt cậu ta nhìn em dâu, chính là có ý đó.”
Chu Dương thấy Kỳ Gia Ngôn nắm chặt ly rượu trong tay, nhanh chóng chặn họng của Vu Húc: “Đi đi đi, không biết nói thì đừng nói.”
“Đại minh tinh Mộc Hội Chi của chúng ta ở trong giới lâu như vậy rồi, soái ca nào mà chưa hợp tác qua, đương nhiên rồi, nếu nói đẹp trai nhất thì chắc chắn là Kỳ Gia Ngôn của chúng ta.”
Vu Húc gật đầu, anh đồng ý, Kỳ Gia Ngôn đúng thật là đẹp trai, lúc ở Mỹ, có vô số cô gái theo đuổi Kỳ Gia Ngôn, anh vẫn không hề rung động, không chấp nhận bất kỳ ai, cũng không nhận thư từ quà cáp gì.
“Cậu ấy đúng thật là vì em dâu mà thủ thân như ngọc.” Vu Húc nhìn chiếc nhẫn trên tay anh: “Ra ngoài chơi còn đeo nhẫn đính hôn, gia giáo nghiêm vậy sao.” Nói rồi, không ngừng nở nụ cười.
“Anh Ngôn của chúng ta là người chồng tốt.” Chu Vặc Tề là fan cứng của Kỳ Gia Ngôn đó.
“Nói thật thì, mình vẫn hiếu kỳ, năm đó cậu ăn hiếp em dâu như vậy, sao em dâu lại đồng ý kết hôn với cậu?” Vu Húc hiếu kỳ.
Kỳ Gia Ngôn nhìn Chu Dương một cái, Chu Dương vô cùng vô tội: “Mình không có nói.”
Chu Vặc Tề đưa tay lên: “Em nói.”
Nhưng năm đó cả trường đều biết chuyện này.
Chu Dương hận không thể may miệng Chu Vặc Tề lại, cái miệng không giữ được gì cả.
Kỳ Gia Ngôn nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào da thịt.
Sau này anh biết được từ Chu Dương, sau khi anh ra ngoài đã không thể bảo vệ cô, vả lại lúc trước anh đặt biệt danh cho cô là búp bê, sau này sau khi ba mẹ cô mất thì đã bị xem thành trò đùa cho mọi người.
Trước khi ra nước ngoài anh từng dặn dò, để Chu Dương thay anh bảo vệ cô, nhưng khi Chu Dương ra mặt giúp cô một lần, thì đã bị giáo viên gọi đến nói chuyện, sau đó gia đình quản anh vô cùng nghiêm khắc.
May thay, khoảng thời gian đó chỉ còn bốn tháng nữa là tốt nghiệp.
Nếu như anh không ra nước ngoài thì cô và anh có phải…..
nhưng anh không có lựa chọn nào khác.
“Cho nên, lúc đầu tại sao cậu lại ăn hiếp em ấy vậy?” Vu Húc lại uống một ngụm rượu, rặng hỏi đến cùng.
Kỳ Gia Ngôn luôn ngẩng đầu nhìn Mộc Hội Chi qua màn ảnh, nói rất nhẹ: “Thiếu niên ngông cuồng, thích một cô gái lại không biết bày tỏ thế nào, cho nên ức hiếp cô ấy, thu hút sự chú ý của cô ấy, đó là một tình yêu rất ngốc nghếch, đúng không?”
Mộc Hội Chi trong màn ảnh, nhìn máy quay nở một nụ cười rất ngọt ngào.
Sau khi kết thúc, nhân viên công tác muốn cùng nhau tụ tập ăn uống, tiện thể ăn mừng.
Sau khi và Vưu Sơn Hàm chụp ảnh cùng nhân viên công tác, đi về phía Mộc Hội Chi: “Chị Mộc Mộc, bọn em đi ăn đồ nướng, chị có đi không?”
“Chị không đi đâu, mọi người ăn vui vẻ.” Mộc Hội Chi lịch sự từ chối.
Lộ Thu Thu nói đỡ: “Vì để chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo, cho nên phải giảm cân.”
Vưu Sơn Hàm gật đầu: “Được, vậy khi họp bàn kịch bản gặp lại nhé.”
“Ừm, tạm biệt.” Mộc Hội Chi vẫy tay, chào hỏi với các nhân viên công tác, mới lên xe.
Mộc Hội Chi vừa lên xe đã nhắm mắt nghỉ ngơi, Lộ Thu Thu xoa bóp vài cái cho Mộc Hội Chi.
“Chị Mộc Mộc.”
“Ừm”
“Còn vài ngày nữa sẽ đến ngày bàn bạc kịch bản, mấy ngày nay cũng không có sắp xếp nào khác.” Lộ Thu Thu nhẹ nhàng: “Có thể cho em xin nghỉ không.”
“Yên tâm, em nhất định sẽ quay về trước ngày hôm đó, đi cùng với chị.” Lộ Thu Thu nhõng nhão ôm tay của Mộc Hội Chi: “Idol của em vừa hay mở live show ở thành phố này, vả lại thời gian cũng vừa đúng, chị nói xem nếu em không giành được vé thì thôi, nhưng em giành được rồi, nếu em không đi, thì chỉ có thể nhượng lại nó, vậy không phải tiện nghi cho người khác rồi sao.”
“Không cần giải thích nhiều như vậy.”
“Chị đồng ý sao?”
“Em xin nghỉ rồi, ngày nghỉ của em, muốn đi đâu thì đi ”
“Chị Mộc Mộc, chị đúng là bà chủ tốt nhất trên đời!” Lộ Thu Thu hận không thể ôm Mộc Hội Chi hôn vài cái.
“Chú Lý, có phải chú cười quá lớn rồi không.” Lộ Thu Thu phồng má.
Chú Lý ho vài tiếng: “Thu Thu à, sao con lại giống như một đứa trẻ vậy chứ, thích thần tượng gì đó, con phải chú ý một chút, tránh để bị người ta lừa, thời đại bây giờ, loại người nào cũng có, lần trước con chú bị lừa mua vé, kết quả là bị chặn ở ngoài, về nhà khóc cả đêm.”
“Hả, là tên lừa đảo nào vậy, có bắt được không?”
“Không, cũng có rất nhiều người bị lừa.”
Lộ Thu Thu lấy điện thoại ra: “Chú Lý, ở đây con có một người đáng tin cậy, con gửi Wechat cho chú, đến lúc đó chú đưa cho con gái chú.”
“Được.”
“Chú Lý, chú không phản đối việc con gái chú thích thần tượng sao?” Lộ Thu Thu chống tay lên ghế.
“Thần tượng mà con bé thích, cũng tốt lắm.
Có một thần tượng có thể khiến nó tốt hơn.
Chú có lý do gì để phản đối chứ.”
“Chú Lý, làm con gái của chú thật hạnh phúc.”
Lộ Thu Thu ngồi trở lại chỗ của mình: “Chị Mộc Mộc, chị có thần tượng nào không?”
Nhìn vẻ mặt của Mộc Hội Chi, Lộ Thu Thu hiểu rồi: “Chị Mộc Mộc, em nghĩ cuộc sống ở trường của chị hẳn là rất nhàm chán.
Không đu idol, lúc em học cấp hai đã có thần tượng.”
Mộc Hội Chi nheo mắt: “Cuộc sống trong trường sao.”
“Đúng vậy, chị Mộc Mộc, em chưa nghe chị nhắc đến bạn học trong trường của chị.
Chị có một nhóm bạn học không? Họ biết rằng bạn học của họ đã trở thành diễn viên.
Nhìn thấy chị trên màn ảnh có ngạc nhiên không?”
“Bọn họ, chắc là kinh hãi mới đúng.”
“Chị Mộc Mộc, nghe lời chị nói, chị đã cắt đứt liên lạc rồi sao?”
“Cũng không phải không liên lạc.” Cô nhìn ra ngoài cửa sổ: “Kỳ Gia Ngôn chính là bạn học của chị.”
Lộ Thu Thu ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô biết rằng Mộc Hội Chi và Kỳ Gia Ngôn là bạn học.
“Bạn đại học?” Chị Mộc Mộc bắt đầu bước vào cái giới này khi còn học đại học, nếu quen nhau thời đại thì đi đến hôm nay cũng không dễ dàng.
Mộc Hội Chi lắc đầu.
“Bạn cấp ba?” Lộ Thu Thu càng ngạc nhiên hơn, đây chính là chuyện tình trong mơ của cô.
Khóe miệng Mộc Hội Chi khẽ nhếch lên: “Chị và anh ấy, quen nhau năm tám tuổi.”
“Tám tuổi?” Thanh mai trúc mã đó!
Lộ Thu Thu càng thêm tò mò: “Vậy là bạn học tiểu học?”
Mộc Hội Chi quay đầu lại, vươn tay chống cằm: “Chị gặp anh ấy khi học tiểu học, nhưng bọn chị không học cùng trường.
Bọn chị là bạn học cấp hai, sau đó lên thẳng cấp ba.”
“Vậy thì hai người là bạn học từ lâu rồi.” Lộ Thu Thu ghen tị, sao cô lại không có quan hệ như vậy với các bạn học nam trong trường chứ.
“Nhưng làm bạn với anh ấy, không tốt như vậy.” Mộc Hội Chi xoa xoa đôi lông mày nhăn nheo của mình: “Cho nên, không cần ngưỡng mộ.”
Điện thoại gửi tin nhắn đến.
Mộc Hội Chi mở ra, Chu Dương nhắn cho cô một tin.
Bọn anh đi uống rượu cùng nhau, gọi người lái xe hộ cho cậu ấy rồi, anh nhắn tin hay gọi điện cậu ấy cũng không trả lời, vì vậy anh mới hỏi em xem cậu ấy đã về nhà chưa.
Mộc Hội Chi trả lời: Em sắp đến nhà rồi, liên lạc lại với anh sau.
Tác giả có lời muốn nói:
MC Tiểu Thứ: “Bây giờ là câu thứ tư, hai người định khi nào có con?”
Mộc Hội Chi: “Thuận theo tự nhiên.”
Kỳ Gia Ngôn: “Tôi nghe theo vợ.”.