Ngục Y

“Chạy nhanh đi, còn đứng ngốc ra đó làm gì?”

Liễu Phỉ Phỉ hành động nhanh chóng, suy nghĩ sáng suốt, cô ấy cũng đá cho tên Tóc Xoăn đang ngây dại một phát vào trúng chỗ hiểm, rồi kéo Trần An Bình nhanh chóng bỏ chạy khỏi quán bar.

Lên xe, cài số, chiếc Golf tăng tốc trong đêm tối.

“Chị Phi, chị Phỉ, đừng căng thẳng, không đuổi kịp, bọn họ chỉ có bốn người thôi”.

Trần An Bình liếc nhìn gương chiếu hậu, cảm thấy hơi dở khóc dở cười.

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó anh sẽ thực sự cần một người phụ nữ để giúp anh đánh nhau.

Chưa kể, Liễu Phỉ Phỉ thật sự rất hung hãn, thật sự dám ra tay đánh nhau! ụ

“Bốn tên đó đều không phải là người tốt lành gì

Vẻ mặt Liễu Phỉ Phỉ căng thẳng, không quan tâm đến đèn đỏ hay đèn xanh, cô ấy muốn rời khỏi hiện trường trước.


“Đã biết bọn họ không phải người bình thường, chị còn dám ra tay?”, Trần An Bình nghe được lời này, càng thêm tò mò.

Thông thường khi các cô gái gặp phải tình huống này sẽ vô cùng sợ hãi và chỉ biết hét lên, những người dũng cảm hơn một chút thì còn biết cách trốn tránh và gọi cảnh sát.

Còn như Liễu Phỉ Phỉ thì là một trong những người mạnh mẽ trong số những người phụ nữ.

“Vớ vẩn, nếu tôi không tấn công bất ngờ, thì một mình cậu có thể đánh bại bốn tên đó được không?”

Liễu Phỉ Phỉ trợn mắt nhìn Trần An Bình, tức giận nói.

Đáp lại, Trần An Bình chỉ cười nhẹ.

Không thể đánh bại?

€ó bốn mươi người nữa thì cũng không thể làm gì được anh? Tất cả chỉ là rác rưởi.

“Đúng rồi, tại sao cậu lại xảy ra xung đột với mấy tên xã hội đen đó vậy? Cậu dụ dỗ bạn gái của người ta à?”, Liễu Phỉ Phỉ vẫn rất tò mò.


Vừa rồi cô ấy đang khiêu vũ rất vui vẻ trên sàn nhảy thì đột nhiên có tiếng huyền náo, ánh đèn sân khấu vốn đổ dồn vào người cô ấy đều hướng về phía Trần An Bình.

Nhưng Liễu Phỉ Phỉ rất bình tĩnh, không vội tới giúp đỡ ngay mà lợi dụng lúc sự chú ý của mọi người đều tập trung vào Trần An Bình thì đột nhiên ra tay.

Trực tiếp tấn công!

“Tôi dụ dỗ bạn gái của mấy tên xã hội đen đó? Gu thẩm mỹ của tôi tệ đến thế sao?”

Trần An Bình trợn mắt. Không phải là ở nhà tù đảo Hồ Lô số 3 không có phụ nữ, không nói đâu xa sư tỷ Thiên Hồng chính là một người đẹp hạng nhất, giống như anh, đều là người canh giữ các tù nhân.

“Vậy thì tại sao? Trông cậu cũng không phải là người thích gây chuyện”. Liễu Phỉ Phỉ càng tò mò hơn.

“Vì chị”.

Trần An Bình nói: “Chắc là bọn họ nhìn thấy tôi uống rượu với chị, hiểu lầm chị là bạn gái của tôi, nên Tóc Xoăn đã tới bảo tôi nhường chị cho cậu ta ngủ một đêm, chị nghĩ xem tôi có thể đồng ý không?”

“Ð*U"

Liễu Phỉ Phỉ nghe vậy liền chửi lớn: “Sao cậu không nói sớm hơn? Nếu không, tôi nhất định phải khiến tên đó tiệt đường con cháu mới được, cú đá đó quá nhẹ”.

Trần An Bình lại không nói nên lời, thậm chí còn vô thức kẹp chặt chân mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận