Ngược Dòng Yêu Thương

Sau khi biết người vừa đạp cửa là Huy Thành cả đám người đó bắt đầu tản ra, nom nốp lo sợ riêng chỉ một mình Trương Nhuệ vẫn còn đứng ngay cạnh bên Ý Hoan.

“ Tránh ra ’’ Huy Thành thấy Ý Hoan ngồi ở trong góc thì đi lại đẩy Trương Nhuệ sang một bên đỡ em gái của mình đứng dậy.

“ Hoan em không sao chứ ’’

“ Anh c…cứu em ’’ cô ôm lấy anh mình nước mắt nước mũi bắt đầu tuôn trào.

“ Ngoan, anh ở đây rồi ’’

“ Đây em qua đứng với Linh đi, chuyện này để anh ’’ Huy Thành thấy Ái Linh đã đuổi kịp theo tới đây nên anh có ý định đưa cô cho Ái Linh còn mình thì giải quyết cái chuyện rắc rối này.

“ Không, anh là con trai không thể nào ra tay với con gái được. Chuyện này cũng là chuyện của em hãy để em tự giải quyết ’’ Ý Hoan lấy tay gạt đi những giọt nước mắt, món nợ này cô nhất định sẽ tính đủ với bọn họ.

“ Mày…Mày tính làm gì tao? ’’ lúc này Trương Nhuệ mới biết sợ.

“ Tôi chỉ muốn nói rõ với chị mà thôi ’’ có anh mình ở bên Ý Hoan như được buff thêm 1000 phần trăm công lực.

“ Tôi biết khi nãy chị nói về Lam Phong, tôi cũng xin trịnh trọng nói với chị. Tôi và anh ta không có gì cả, nếu chị muốn cứ nhào vô mà lấy ’’ lúc này Trương Nhuệ lại biến thành người bị dồn vào thế đường cùng.

“ Còn những gì mà chị đã giành tặng cho tôi… ’’


“ Thì tôi sẽ đòi lại cho đủ ’’ Ý Hoan giọng nói đanh thép, cô vừa nói vừa giơ tay lên chuẩn bị cho cô ta một bài học.

Bỗng lúc này cánh tay cô cứng đờ lại không thể nào di chuyển được nữa.

“ Đủ rồi ’’ người ngăn cản là Lam Phong.

Anh giữ lấy cánh tay cô đang lơ lửng trên không trung rồi để nó xuống.

Trương Nhuệ thấy Lam Phong xuất hiện thì như vớ được cái phao cứu sinh.

“ Phong cứu mình, em ấy muốn đánh mình ’’ Trương Nhuệ núp sap lưng của Lam Phong vờ như chưa có chuyện gì xảy ra chỉ đơn giản là Ý Hoan đang ức hiếp cô ta.

“ Làm bộ làm tịch ’’ Ý Hoan lúc này như hoàn toàn biến thành một con người khác.

“ Từ khi nào em lại biến thành như vầy hả? ’’ Lam Phong nhìn cô với ánh mắt lạnh tanh.

“ Em có thể biến thành loại người nào… Hóa ra trong lòng anh em cũng không tốt đẹp là mấy ’’ Ý Hoan cũng khá bất ngờ với thái độ của anh, quen biết bao lâu nay không lẽ tính tình của cô anh còn không hiểu hay sao.

“ Mày đang làm gì vậy hả? ’’ Huy Thành cũng tức thằng bạn mình, bản thân nó đang nối giáo cho giặc mà nó còn không hay biết sao.

“ Tốt nhất mày nên quản em gái mày cho tốt đi ’’

“ Còn nhỏ mà đã như vậy thì lớn lên sẽ ra sao nữa ’’

“ Không biết hối cãi ’’

Từng lời nói của anh như mũi tên đâm vào tim Ý Hoan, đau cô rất đau.

“ Ý anh là gì? ’’ cô chưa từng làm chuyện gì tài trời cả mà anh lại nói cô không biết hối cãi.

“ Em nghĩ là tôi đang nói về chuyện nào! ’’

“ Anh cũng không tin em ’’ Ý Hoan nhìn anh với ánh mắt không thể nào ngờ được.


Thì ra bấy lâu nay anh luôn nghi ngờ cô, nghi ngờ nhân cách của cô.

“ Dựa vào chuyện hôm nay, em bắt tôi tin kiểu gì ’’

“ Được, rất hay ’’ Ý Hoan cảm nhận được cõi lòng cô đang tan nát dần.

“ Chúc mừng, chị thành công rồi ’’ Ý Hoan vừa nói vừa tiến lại chỗ Trương Nhuệ.

Lam Phong thấy vậy tưởng cô sẽ làm gì Trương Nhuệ nên đẩy cô ra, lại vô tình khiến cô đập phần bụng vào bồn rửa tay.

“ Lam Phong, cậu đang làm cái quái gì vậy hả! ’’ Huy Thành chứng kiến được toàn bộ liền nhanh tay đỡ lấy em gái mình.

Thấy em gái mình sắc mặt xanh lè lại Huy Thành không khỏi lo lắng.

“ Cậu vì cô ta mà đối xử như vậy với em gái tôi ’’ cơn thịnh nộ trong lòng của Huy Thành bắt đầu bùng phát.

Anh chuẩn bị cho Lam Phong một trận đây.

Những Ý Hoan đã bám vào anh trai để đứng dậy, ngày hôm nay cô sẽ kết thúc tất cả.

“ Lam Phong em biết những gì em nói anh sẽ không tin ’’

“ Nhưng chính cô ta là người đã thêu dệt tất cả để đổ oan cho em ’’ Ý Hoan gáng chịu đựng cơn đau để nói hết.

“ Cũng nhờ cô ta, mà em biết được vị trí của em trong lòng anh ’’


“ Hơ đúng là em không có chỗ… mà ’’ lúc này đây cô đã mệt mỏi lắm rồi, nước mắt cũng bắt đầu rơi.

“ Từ hôm nay, chúng ta sẽ coi như không còn quen biết gì nữa nếu có vô tình chạm mặt thì cứ tiếp tục mà đi thôi… ’’ ngón tay cô chỉ vào khuôn mặt của anh.

“ Chúc anh may mắn ’’

Nói xong Ý Hoan quay người rời đi được mấy bước thì cũng ngất xĩu.

“ Hoan…Hoan em đừng làm anh sợ mà ’’ Huy Thành vội bế cô lên.

Ái Linh cũng chạy theo, vừa chạy cô vừa lấy điện thoại điện cấp cứu.

Reng reng reng,

Tiếng chuông báo thức đã đánh thức Ý Hoan dậy, cô chợt bừng tỉnh lại sau một giấc mơ dài từ đêm hôm qua.

“ Đây là lần thứ mấy rồi! ’’ Ý Hoan cười khổ.

Mấy năm nay, đêm nào cô cũng mơ đi mơ lại những chuyện của 8 năm trước. Nó cứ như vết sẹo khó lành đối với cô, làm cô cứ day dắt đau mãi không thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận