Ngược Về Thời Minh

A Đức Ny hé miệng cười, bỗng nhiên cầm nắp hòm lên, cười nói:

- Dương, huynh tự xem đi.

Dương Lăng đến gần, nhìn vào rương, thấy bên trong có một lớp rơm bông. Hắn đẩy nhẹ vài cái, hô hấp bỗng ngừng lại, cầm lên một cái, nhìn sững ra, hạ giọng nói:

- Lựu đạn!

A Đức Ny cười khanh khách nói:

- Đúng vậy. Là dựa theo lựu đạn mà huynh từng đề cập với thiếp lúc ở Phúc Châu, hình mẫu của nó là chấn thiên lôi trong quân.

A Đức Ny cầm lấy một quả lựu đạn, nói:

- Quân khí cục kinh sư thiết kế ra súng toại phát, tốc độ bắn nhanh hơn rất nhiều. Chỗ chúng ta lại phát triển nhiều thêm súng kíp ống. Với tốc độ bắn, không dưới cung tên. Tuy nhiên bây giờ còn tồn tại vấn đề nòng súng dễ nổ, nòng súng bị bịt kín, binh sĩ thường sợ súng pháo nổ nòng làm nổ tung mà không dám sử dụng hoặc cự tuyệt sử dụng.

Ngoài ra hiện tại hỏa dược còn phải cần cải tiến thêm, nếu không sau mấy phát bắn, trong nòng súng sẽ đọng cặn, không lau sạch sẽ không thể sử dụng liên tục. Mà pháo lại quá mức cồng kềnh, dùng để công thủ thành trì thì dễ, dựa vào phương tiện giao thông hiện tại muốn mang theo dã chiến cơ hồ không có khả năng. Hơn nữa đồ quân nhu tiếp tế quá mức ỷ lại, tài chính quốc gia cũng khó có thể tiếp nhận.

Dương Lăng gật đầu đồng ý, Hỏa thương cho đến thời đại Napoleon vẫn sử dụng đao kiếm, ưu thế góc bù. Trong niên đại hiện tại này hoàn toàn dùng hỏa thương thay thế kỵ cung căn bản chính là không thực tế. Ngoại trừ nan đề kỹ thuật còn có vấn đề tài lực, hiện tại trong triều vẻn vẹn Sơn Đông tiêu diệt phỉ tiêu hao binh mã thuế ruộng sắp vượt qua chín mươn vạn lượng. Nếu như là toàn bộ hỏa khí quân đội, thiên văn sổ tự kia sẽ khiến quốc gia phá sản (thiên văn sổ tự: những con số rất lớn từ hàng trăm triệu trở lên), có nhiều thứ không phải ngẫm đơn giản như thế, tốt nhất dùng gì đó chưa chắc là thích hợp nhất, chiến tránh đánh chính là tiền.

Ban đầu là hỏa thương, một phát bắn có thể bắn ra ít nhất sáu tiễn, mà kỵ binh xung phong, lâm chiến cũng chỉ không quá ba lượt bắn tên. Trong dã chiến chỉ cần bắn ra chỉ cần phóng ra ba tiễn, kỵ binh đối phương đã vọt tới trước mặt rồi, khi đó chỉ có thể dùng đao kiếm cận chiến mới có hiệu quả. Tốc độ bắn của hỏa thương hiện tại tương đương với cung tiễn, tức là chỉ ba lần bắn thôi, thích hợp thủ mà không thích hợp dã chiến. Huống chi vấn đề tầm bắn kém hơn cung tiễn trước mắt còn chưa thể giải quyết.

A Đức Ny nói:

- Mặc dù đối với khoái mã cung cứng mà nói, ưu thế của nó rước mắt cũng không rõ ràng, tuy nhiên sở trường của nó ở chỗ thời gian huấn luyện ngắn, kỵ sĩ thể lực gầy yếu một chút khi nắm giữ cũng có thể trở thành chiến sĩ đủ tư cách. Thiếp nghĩ, nếu Đại Minh quân trước mắt viễn chiến ngoại trừ pháo thì vẫn lấy cung tiễn là chính, không thể dùng hỏa thương thay thế được. Như vậy uy lực hỏa khí phát huy trong cận chiến, có thể thay thế đao kiếm thương mâu hoặc là trở thành hỗ trợ lớn trong cận chiến hay không?

A Đức Ny cười tươi tắn nói:

- Chấn thiên lôi vốn chính là một loại hỏa khí sử dụng trong quân, có điều ngòi lửa ban đầu sử dụng không tiện, hơn nữa phải đảm bảo uy lực, hình thể lại quá lớn, một người mang theo không được vài cái. Thiếp nhớ huynh ở Phúc Châu nói với thiếp một ý tưởng, thiếp đã bắt đầu thực hiện nó.

Loại lựu đạn nhỏ này sử dụng toại phát nguyên lý dẫn lửa. Quy giáp ngoại xác mà huynh đề nghị tuy rằng dễ nổ tung, nhưng mang theo không tiện, hơn nữa dù hỏa dược được cải tiến, lực nổ vẫn không đủ. Cho nên thiếp quyết định không dựa vào ngoại xác đả thương người nữa, ngoại xác vẫn đúc thành hình trụ, như vậy mỗi người có thể mang theo mười đến mười lăm miếng. Thành hình trụ cố gắng đúc thật mỏng, để nó chỉ có phát huy tác dụng vật đóng gói, ở bên trang bị miếng sắt và bi thép hình câu, hình châm, như vậy một khi bùng nổ, trong vòng phạm vi năm trượng, cả người lẫn vật khó mà thoát khỏi.

Miếng sắt, bi thép? Dương Lăng chợt nhớ tới lựu đạn trong quân Mỹ trong một bộ phim mà hắn từng xem, một khi bùng nổ cầu thép bắn ra bốn phía vô cùng khủng bố, da đầu chợt run lên. Hắn nhìn ba rương lớn, nói:

- Vậy…ba rương này đều là lựu đạn à?

A Đức Ny hé miệng cười nói:

- Lựu đạn phí tổn thấp, kỹ thuật chế tạo đơn giản, nhưng chúng ta chỉ kịp làm hai rương, bản vẽ thiếp cũng mang đến, có thể cho Quân khí cục Bắc Kinh gần đây chế tạo. Cuối cùng một rương cũng không phải lựu đạn.

A Đức Ny đắc ý nói:

- Lựu đạn dựa vào lực cánh tay ném mạnh, vẫn không đủ xa. Ta đúc một loại lựu đạn hình chùy lớn hơn nữa. Nó mượn kỹ thuật kích phát hỏa pháo, trên thực tế là một loại pháo nhỏ, chỉ có một cây thiết đồng, từng binh sĩ có thể mang theo. Tuy phóng ra chậm chạp, tuy nhiên không trong dã chiến sẽ không dùng tới, có tác dụng vô cùng hữu hiệu dùng để phá huỷ chướng ngại vật và trận lũy phòng thủ lâm thời mà đối phương dựng lên, tầm bắn là ném mạnh gấp năm lần.

Nàng cười nói với Dương Lăng:

- Đây cũng là do huynh. Dựa vào lời nói và cách nghĩ của tướng công đại nhân thiên tài của thiếp, thiếp đã biến nó thành sự thật.

A Đức Ny nói xong xốc hòm gỗ lên, vô số hỏa tiễn đồng phát xạ đồng bóng loáng phát ra, dùng bông để chặn, xếp chỉnh tề trong rương. Tuy nói hỏa tiễn đồng so với hiện đại chênh lệnh nhiều, thật ra Dương Lăng cũng chưa từng thấy kết cấu bên trong của hỏa tiễn đồng hiện đại, tuy nhiên nếu A Đức Ny đã làm được nó, vậy nhất định là trải qua thực chiến mà mô phỏng, hẳn là có thể sử dụng.

Dương Lăng cười ha ha, hắn không kìm lòng nổi tiến lên, trùn xuống thân ôm thân thể của A Đức Ny, hai tay giữ cặp mông đầy đặn của nàng. A Đức Ny duyên dáng kêu to, vội vàng ôm cổ Dương Lăng, theo sát sau nàng đã bị Dương Lăng bế lên, quay nhanh ba vòng trong phòng, vui sướng nói:

- A Đức Ny, nàng quả thật là mưa đúng lúc của ta, là gió như ý. Ha ha, thật sự làm khó nàng rồi.

Đức Ny nhẹ nhàng từ trên người hắn trượt xuống, thâm tình chân thành nói:

- Người ta không suy nghĩ vì ngài, thì suy nghĩ vì ai chứ? Nữ nhân thông minh, nên hiểu được làm thế nào để yêu nam nhân của mình.

Dương Lăng cười vui vẻ, đậy nắp rương lại, nói:

- Những vũ khí này giúp cho ta rất lớn. Ta sắp thực thi kế hoạch, có nhóm này vũ khí, thì càng thêm tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn rồi. Đi, chúng ta trở về nói chuyện. Đúng rồi. Ta đảm nhiệm Tổng đốc tiễu phỉ, tin tức hẳn là vừa mới rơi vào tay Giang Nam, sao nàng lại đến, chớ không phải đã biết trước đó chứ?

A Đức Ny nói:

- Là Liên Nhi nói. Thiếp cùng Liên Nhi ở Giang Nam xử lý việc kinh doanh của chúng ta. Bên quân khí cục kia khi chạy thuyền rảnh rỗi ngài qua đó để ý. Đó là thiếp và Trịnh lão nghiên cứu ra, vừa mới làm ra một nhóm. Tin tức kinh kỳ hưởng mã tạo phản đã truyền tới. Liên Nhi thông qua ca ca của nàng và trấn phủ ti Tiền đại nhân mà biết được quân tình.

Nàng ấy sau khi phân tích thì nói thiếp biết. Người dẫn binh bình định nhất định là ngài, muốn thiếp lập tức tạo vũ khí đưa tới cho ngài, giúp ngài một tay, đồng thời mang theo bản vẽ, do Quân khí cục kinh sư gần đây chế tạo, dễ dàng hơn chút.

- Liên Nhi....

Dương Lăng nao nao, có khoảnh khắc thất thần, trước mắt bỗng nhiên hiện lên mỹ nhân có má lúm đồng tiền mượt mà như ngọc kia, hàng lông mày xanh đen thanh tú, đôi mắt đẹp như nước, thân hình không chỗ nào là không quyến rũ…

Thế gian an được lưỡng toàn pháp, bất phụ đại nghĩa bất phụ khanh. Liên Nhi...đợi ta, tướng công của nàng sẽ lập tức xuất binh bình định, tiêu diệt phỉ nơi đây xong, ta nhất định đón nàng về, đời này kiếp này, không xa nhau nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui