Ngược Về Thời Minh

Triệu Phong Tử bỏ binh giữ tướng, cấp cho Lý Suất một vạn tám nghìn người, bảo gã thủ vững đỉnh Ngũ Lão để dụ đại quân triều đình xâm nhập, cùng lúc đó Hình Lão Hổ làm chủ soái tam quân tự mình dùng kế dụ địch, cường công Phi Lăng Độ, Dương Lăng bị ép phải tập trung vào đội hậu bị. Lúc này Triệu Phong Tử mới lấy ra lá bài tẩy của mình, lệnh Hồng Nương Tử cướp lấy bến thuyền thượng du của Hoàng Hà, đồng thời vượt sông vơ vét thuyền bè, giả vờ như chuẩn bị tập kích Thái Nguyên ép Dương Lăng phải rút quân về, sau đó lợi dụng sự linh hoạt của kỵ binh và nhược điểm của quan quân là tin tức chậm chạp mà rút về bến thuyền chạy ra khỏi vòng vây thành công

Hơn mười vạn quân đội vây quanh phạm vi ba trăm dặm Đông Hoa Sơn chỉ có thể trấn thủ con đường trọng yếu. Nguyên bản Dương Lăng cũng không nghĩ có thể tiêu diệt toàn bộ phỉ tặc Trung Điều Sơn, nhưng không nghĩ tới Triệu Toại có thể sử dụng kế sách tốt như vậy khiến cho quân chủ lực của phỉ tặc được bảo toàn. Nhờ có kế hoạch phá vây xuất sắc của Triệu Toại mà gần một vạn kỵ binh của y gần như đã vượt qua được Hoàng Hà, sau đó một nửa đi đường thủy, một nửa đi đường bộ đi xuôi xuống hạ du, giống như thiên binh giáng phàm. Ven bờ Thiểm Tây căn bản chưa từng đoán được hưởng mã đạo xuất hiện ở nơi này đã bị cướp đoạt rất nhiều đò.

Theo trăm nghìn chiếc thuyền trùng trùng điệp điệp đi Hà Nam, chia binh tại Phong Lăng Độ, Hồng Nương Tử dẫn thuyền đi thẳng về hướng tây, vượt qua khu vực trọng binh đóng quân tại Đồng Quan, tới Vị Nam thì lên bờ. Lúc này toàn bộ đường sông của Vị Nam phủ đang bị tắc nghẽn bởi trăm nghìn thuyền hàng tụ tập. Người qua đường dù mang theo trẻ nhỏ chỉ cần đi dọc theo thân thuyền cũng có thể thoải mái qua sông, giống như một tòa cầu nổi đồ sộ vậy.

Triệu Phong Tử tự mình dẫn hơn trăm chiếc thương thuyền có lớn có nhỏ nghênh ngang vượt qua bến thuyền trong sự ngạc nhiên và bất ngờ của bọn quan binh, thuyền tới Thái Gia Câu thì thả neo, đem Hình Lão Hổ vừa mới hành quân dọc theo bờ sông lên thuyền chở tới bờ nam.

Trương Dần dẫn quân truy kích sai đường, mãi cho đến khi gặp được quân trịch trạm đang chạy trốn mới biết được tin tức. Lúc này y mới dẫn người chặn đường, sau một phen chém giết, hai ngàn quân cản hậu của Hình Lão Hổ bị đánh bại, chỉ có không tới một ngàn tám trăm người qua được sông

Giữa đường Dương Lăng mới nhận được tin Triệu Phong Tử trốn về hướng bến thuyền, hắn lập tức mang quân quay lại nhưng lúc này Triệu Phong Tử đã dẫn quân vượt sông, dùng thương thuyền mang binh xuôi theo dòng sông bất ngờ đánh cướp thuyền bè lương thực liên tục thành công.

Dương Lăng nghe tin giận dữ, định dẫn quân quay về, lúc này Trương Dần bèn khuyên:

- Quốc công chớ giận, việc lần này không trách được quân phòng thủ sông. Quân lính ven bờ Hoàng Hà, phòng thủ là sông nhưng lính lại là lục quân (lính bộ), có thể qua lại trên sông Hoàng Hà chỉ có mấy chiếc thuyền nhỏ của Tuần Kiểm Ty, căn bản không có thủy sư nói gì đến chuyện ngăn địch trên sông?

Dương Lăng bị kế hư binh của Triệu Phong Tử lừa cho choảng váng, vừa nghe lời này mới nghĩ muốn trách cũng phải trách lão gia tử Chu Nguyên Chương. Hắn cười khổ, thở dài nói:

- Là ta xem thường Triệu Toại rồi, người này quỷ kế đa đoan, thật là một viên tướng tài.

Miêu Quỳ cảm thấy hơi thoải mái trong lòng, không phải gã muốn nhìn Dương Lăng xấu mặt, chỉ là gã tấn công lên núi hai tháng không thấy hiệu quả, nếu Dương Lăng một trận chiến bình định phỉ tặc, mặt mũi gã biết để đâu. Hiện tại chủ lực của Triệu Phong Tử đã trốn thoát, nếu phải đối mặt với hoàng thượng gã cũng bớt lo lắng phần nào.

Hứa Thái khuyên nhủ:

- Quốc công không cần phải lo lắng, theo chiến tích vừa mới báo lên, bọn phỉ tặc lưu thủ Trung Điều Sơn ngoại trừ Lý Hoa dẫn hơn nghìn người chạy đến Vương Ốc Sơn trốn vào rừng thì quân ta diệt phỉ tặc hơn bảy nghìn tên, bắt sống một vạn hai, đội ngũ của Hình Lão Hổ cũng chỉ chạy thoát hai nghìn tên, năm vạn phỉ tặc liều chết phá vây chỉ có mười tám nghìn tên chạy thoát. Lần này quân ta dùng mười lăm vạn quân bao vây ba trăm dặm đông Hoa Sơn, lấy được chiến tích như vậy đã có thể nói là thành công lớn.

Dương Lăng gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói:

- Mặc dù nói như vậy không sai, tuy hiện tại quân số của bọn phỉ tặc không nhiều nhưng chúng hành động lại trở nên linh hoạt hơn, vấn đề lương thực cũng trở nên dễ dàng giải quyết. Bây giờ quân ta muốn tiêu diệt bọn chúng không còn dễ dàng như trước nữa rồi.

Dương Lăng suy nghĩ một chút, lạnh lùng cười:

- Tiểu Ngũ, đi thống kê tỉ mỉ chiến báo của các bộ phận cho ta. Đối với các đạo nhân mã tham gia tiêu diệt phỉ tặc lần này, có công thì thưởng, có lỗi phải phạt, sau đó một lữa nữa bố trí lại bọn họ. Đối với tù binh phỉ tặc cần an bài thỏa đáng. Nhớ kỹ tra khảo đấm thủ lĩnh phỉ tặc, xem có thể moi ra tin tức gì có giá trị hay không.

Nhìn Tiểu Ngũ, Tiểu Ái vội vàng ra ngoài, Dương Lăng lại lẩm bẩm:

- Ha ha, Triệu Phong Tử ơi Triệu Phong Tử, nước cờ này ngươi đi vô cùng tốt. Nếu như ngươi muốn đi gặp Lưu Lục cùng Dương Hổ để hội quân, ta sẽ đem các ngươi một lưới bắt hết tại Giang Nam.

Trương Dần nghe thấy mắt sáng lên, vội vàng hỏi:

- Quốc công … ngài muốn giải quyết hoàn toàn lũ phỉ tặc Bạch Y quân ở Giang Nam sao? Ngài có kế hoạch gì sao?

Dương Lăng lạnh lùng nhìn y, Trương Dần vội vàng cúi đầu nói:

- Quốc công thứ tội, là mạt tướng lắm miệng.

Dương Lăng thản nhiên nói:

- Ngươi cũng dẫn binh nhiều năm, vậy mà không quen thuộc địa hình bản địa, truy kích địch cũng không dẫn theo binh lính địa phương dẫn đường, kết quả là dẫn binh đi nhầm đường, may mà gặp được quân lính đào ngũ từ bến thuyền đến báo tin nếu không toàn bộ binh mã của Hình Lão Hổ đã có thể qua sông an toàn. Nể tình người nhận được tin tức sau toàn lực truy kích địch, ra sức tiến công, tiêu diệt nhân mã lưu lại phòng thủ của Hình Lão Hổ nên lần này bản Quốc công không tiếp tục truy cứu. Lập tức mang binh mã quay lại Thái Nguyên, Sơn Tây đóng quân bất động để phòng ngừa Triệu Toại dùng kế hồi mã thương.

Trương Dần không dám lên tiếng lần nữa, vội vàng tuân lệnh lui ra.

Dương Lăng nhớ mang máng trong lịch sử từng có vài chiến dịch quan trọng nhưng bởi vì viện quân lạc đường mà hỏng việc, đây chính là việc thường xảy ra khi hành quân thời xưa. Hắn vừa mới giết một tên Hạ thủ bị, hiện tại lại là bản thân mình phán đoán sai mới khiến toàn quân bị động, không thể lại trách cứ Trương Dần, lúc này chỉ có thể khiển trách vài câu, sau đó nói với Hứa Thái:

- Ngươi lập tức chỉnh đốn nhân mã, sau đó tìm thuyền qua sông, đồng thời phải người nhanh chóng xác định tung tích của bọn phỉ tặc.

Hứa Thái lĩnh mệnh, vội vàng ra ngoài. Dương Lăng thấy Giang Bân mặt quấn vải trắng chỉ lộ ra một đôi mắt trâu đang đừng ngây ngốc ở đằng kia, bất tri bất giác nở nụ cười ôn hòa, lên tiếng trêu ghẹo:

- Đi xuống nghỉ ngơi một chút đi, ngươi chiến đấu dũng mãnh, bản Quốc công sẽ hướng hoàng thượng thỉnh công cho người, chỉ là có chút đáng tiếc, một mũi tên này xuyên quan xương hàm phá hủy tướng mạo, Giang du kích anh tuấn uy vũ của chúng ta lại kém uy vũ rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui