(Đây là 1 chap có H, vui lòng bỏ qua nếu bạn không hài lòng. H ở chap này không thô tục, không dùng từ ngữ quá thô. Cám ơn bạn rất nhiều!)
Mộ Hiểu Yên đấm vào ngực hắn kháng cự, cô chỉ muốn hắn buông mình ra không nghĩ cô làm trúng vết thương vừa mới lành của hắn nên hắn nhíu mày ôm bụng đau đớn
_Chú Vương...chú có sao không?
Cô dừng lại, cảm thấy có lỗi nên vội sờ vào người hắn quan tâm, hắn biết cô sẽ kháng cự vì vậy chỉ nhẹ nhàng ôm đầu cô tựa vào ngực mình mà ve vuốt nhẹ nhàng
_Chỉ cần em sống, lục phủ ngũ tạng này cũng có thể cho em
Mộ Hàn Vương khẳng định, hắn nâng khuôn mặt kiều diểm lên rồi vuốt mớ tóc rối ra khỏi đôi mắt long long, giọng nói hắn trầm ấm vang đều hơi thở nóng bỏng phả vào cổ cô, cánh môi ủy mị chạm vào môi cô hôn nhẹ, lâu lắm rồi hắn mới được hít thở mùi hương quen thuộc, cánh môi mềm mại này thật sự quá ấm áp, hắn mút lấy chậm rãi đẩy sâu lưỡi vào khoan miệng cô mà cứ sợ cô kháng cự chạy đi
Hai cơ thể đang cuốn lấy nhau đều cảm thấy mình như nóng lên, không thể rời xa nữa bước, sức nặng của người đàng ông tì xuống giường lớn ôm trọn thân thể mỏng manh một cách nóng bỏng, hắn mở nhẹ cánh môi đa tình, ướt át hôn xuống vùng nhô cao trên ngực, viên ngọc nhỏ hồng hào ướt át săn cứng, mỗi lúc càng nhô cao săn chắc, cô đỏ mặt mất sức phản khán chỉ biết cắn môi ngượng ngùng, cô giờ đây bất động trước người đàng ông quyến rũ, cũng không biết tại sao mình rơi vào tình trạng này
Vì những cái hôn mút sâu sắc nơi đầu ngực, lớp da non phập phồng lên xuống, đôi lúc méo mó theo sức lực từ đầu lưỡi điều khiển, cô chỉ nhìn thấy mỹ nam đẹp không góc cạnh luôn cúi mặt tựa sát vùng ngực đẹp mà si mê trao chút, nhẹ nhàng như cơn gió ngoài cửa sổ
_Ưm...
Mộ Hiểu Yên hít lên một hơi, cơ thể bỗng run lên rùng mình, hai bàn tay vội vã ôm lấy người đàng ông cơ bắp mà báu víu, khi nghe thấy tiếng vải từ chiếc đầm ngủ mỏng manh bị xé đôi, ngực đầy trơ trụi e ấp được ôm trọn trong hai bàn tay to và vặn vẹo nhào nặng, lần đầu tiên hắn nhẹ nhàng kích tình, cơ thể cô cứ mềm nhũn vì lực tác động, chỗ da cằn trắng trẻo run lên khi đầu ngón tay ấn xuống tì mạnh, cô thản thốt giật nảy người, mi tâm nhắm lại không muốn nhìn nữa
_Có thoải mái không?
Thấy cô lim dim nhí mày hắn càng phấn khởi muốn ở cạnh cô, mãi mãi cũng không tìm được ai làm hắn trỗi dậy cảm xúc mạnh mẽ khi ân ái như cô, lúc hắn thả lỏng bàn tay cúi người hôn lên đầu ngọc màu đỏ cô ưỡn người khó tả muốn thoái lui nhưng lại mãnh liệt không tách ra được, cảm giác lạnh người ướt át khi khoan miệng nam tính ngậm lấy vùng da tròn trịa mà mút cắn châm chít
_Đừng mà...ah...
Cô nghẹn ngào đứt quãng, cơ thể cô bị khuấy động quá mức, cả người nóng rang không kìm chế được cô nhận thấy vùng nhạy cảm phía dưới bụng nóng dần, xúc cảm rõ nét thể hiện nơi tư mật của mình đang có lực ma sát nhè nhẹ, một vật gì đó cứng cáp gân guốc đang đặt xuống, mỗi lúc càng nóng lên cơ thể mất tự chủ cho nên xuân dịch tiết ra không kiểm soát khiến nơi đó ẩm ướt mỗi lần cự long nóng chà mạnh
_Ưm...
Rốt cuộc cô nhịn không nổi, nơi cổ họng mang thanh âm nhẹ tênh vang đều khắp phòng tạo thành tiếng đứt quãng nghe như mời gọi, làm cho cơ thể hắn càng hung hăng muốn chế ngự chiếm lấy tấm thân ngọt ngào
Cô lo sợ nhíu mày, bàn tay buông lõng vô thức rơi khỏi bắp tay vươn đầy mồ hôi mịn nơi hắn, thoáng chút lo lắng sợ hãi, vậy mà khác với lo âu của cô, nơi tư mật kiêu hãnh đón nhận vật lạ của người đàng ông, hắn ở cạnh cô uy nghiêm như một mãnh thú, từng đường cong cơ thể bắt đầu di chuyển, nhẹ nhàng đẩy *** **** lên xuống, tạo thành một thói quen ở bên ngoài trước khi đi quá sâu
_Tôi nghiện hơi thở em!
Mộ Hàn Vương bị cảm xúc đẩy lên cao, hắn vừa gặm lấy cánh môi đang run vừa thều thào, dù chưa nhấp người mạnh nhưng bên trong đã rất chật chội khiến cho hắn muốn khám phá hơn nữa, hai bàn tay vội vàng vuốt ngược lên bắp đùi cô dạng rộng
_Ahh...hh...
Cô nhỏm người nhìn hắn, đôi mắt sâu lắng đi tìm sự đồng cảm, bàn tay cô nắm chặt gra giường hơn nữa, màn đêm tối cho cô cảm giác rằng người đàng ông phía trên đang cầm lấy *** **** ***** **** đẩy vào nơi nhạy cảm trong bị dồn ép mở ra phải ôm lấy chiều dài cự long đầy lực
_Tiểu Yên!
Hắn ôm lấy vai cô đỡ dậy, bắt cô tựa vào ngực hắn ở tư thế ngồi, cô nhíu mày đôi mắt đẹp mở to nhìn hắn, lúc này cả cơ thể được nâng đỡ, hai bắp đùi bắt qua hông hắn ngồi yên vị, cơ thể càng hung hăng chiếm lấy cô, hắn nhấp người đem cự long đang còn ở bên trong nơi ấm mà đẩy tới, mỗi lần ấn người xuống cơ thể được bao phủ đê mê trong hoang ái vô tận, hắn đẩy người đến nơi sâu nhất chạm được cảm giác sung sướng nhất, cơ thể của cô bị run lắc vì hắn nhiều lần cô ôm ngực trần giữ lại, ngượng ngùng không muốn hai bầu ngực di chuyển theo từng nhịp lên xuống của hắn, hai bàn tay trắng ngốc nghếch bảo vệ