Mộ Hiểu Yên được chuyển vào phòng sinh mổ, tình trạng nguy cấp mất máu quá nhiều và nguy cơ em bé bị ngạt cao, ở bên ngoài Đường Thụy Vũ vẫn là đuổi cùng giết tận, đem tất cả ấm ức hận thù dồn hết lên người cô
_Mộ Hiểu Yên tôi nói cho cô biết trước lúc chết mẹ có trăng trối lại nếu cô còn ở bên cạnh Mộ Hàn Vương thì bà ấy sẽ không bao giờ tha thứ cho cô!
Trong khi liều thuốc gây mê ngấm vào cơ thể cô mơ màng nữa nhớ nữa quên một số chuyện, trước mắt có một màn đem từ từ cuốn lấy trong lúc mơ hồ cô nhìn thấy Mộ Hàn Vương vẫn ở bên cạnh mình và lời vọng từ ngoài cửa vào chỉ còn những âm thanh vọng vào rất nhỏ nhưng cô có thể nghe thấy hết
_Chú Vương…nếu tình trạng tôi nguy cấp xin hãy cứu đứa bé,…suốt thời gian thai kỳ chú giấu tôi chuyện mẹ mất là để bảo vệ đứa bé mà, tôi cầu xin chú, xin đừng nhẫn tâm…tôi mất mẹ rồi nếu mất luôn đứa con này thì tôi cũng không muốn sống nữa đâu
Cô nhắm mi nhíu mày, tay chân và cả cơ thể không còn cử động được, trước mắt chỉ thấy toàn là máu, bao nhiêu khổ sở, oan ức, đau đớn từ từ kéo đến, giây phút biết được sự thật mẹ cô không còn trên đời, cảm giác ray rứt khi chưa thể gọi bà ấy một tiếng “mẹ” và ngày trở về Đường gia cũng không còn hình bóng mẹ nữa, cô nghẹn ngào chìm dần vào vô thức, nước mắt vẫn rơi xuống nhưng không còn cảm nhận được qua da thịt tuy vậy trong lòng cô rất đau cảm giác bị dày vò thế này còn túng quẫn hơn
_Chú Vương…tôi không muốn giữa chúng ta là người thân trở nên xa lạ, không thể cứ hận thù từ đời này đến đời khác, nếu tôi chết chú phải hứa không được chấp niệm chuyện cũ nữa, có như vậy khi tôi nhắm mắt…hức…
Mộ Hiểu Yên ngấm thuốc gây mê, cô chìm vào giấc ngủ, da thịt trải qua 3 lần rạch dài trong ca sinh mổ
_Mộ thiếu, cô ấy có nguy cơ suy giảm trí nhớ rất cao, tình trạng hiện giờ là đang bị cú sốc nặng, khó có thể vượt qua lắm
Bác sĩ phụ trách thông báo, mặc dù có rất nhiều bác sĩ trong ca sinh mổ nhưng vẫn không cứu được tình hình hiện tại, cú sốc lớn bất ngờ ập đến là nguyên nhân khiến cho người mẹ sau sinh rơi vào trầm cảm, nặng nhất là mất trí nhớ. Dù cho cô giữ được mạng sống thì cũng không thể tỉnh táo như bình thường
_Em bé cũng không chắc sống được do thiếu tháng, thiếu ô xi từ trong bụng mẹ, e là cô ấy tỉnh dậy vừa mất con vừa mất trí
Bác sĩ vẫn đều giọng thông báo tin khẩn, Mộ Hàn Vương ở bên cạnh cô nhìn thấy tất cả những đau đớn từ thể xác đến tinh thần nhưng không thể làm gì cho cô, hắn hận bản thân vì để cô rơi vào tình trạng nguy hiểm, gương mặt tĩnh lặng hiện giờ của hắn ẩn sâu bên trong lại là cả một bầu trời đau đớn, nếu cô mất hắn sẽ ân hận suốt đời, lần đầu tiên hắn nếm trải mùi vị cay đắng lo sợ tử thần sẽ cướp cô đi, cướp cả sinh mệnh của đứa con bé bỏng
_Tiểu Yên, em không nhớ tôi là ai cũng được nhưng em và con phải sống
Mộ Hàn Vương nắm bàn tay trắng bệch nhíu mày nói nhỏ, cho dù kết quả có ra sao thì hắn vẫn mong cô và đứa bé bình an, dù sau này trong ký ức của cô không còn hình bóng của hắn nữa, từ ngày cô mang thai cho đến nay nỗi đau ray rứt luôn đeo bám hắn, từng phút từng giây đều quặng lòng hối hận, hắn yêu cô như cô chính là hơi thở của mình, bất luận có chuyện gì xảy ra vẫn muốn dùng tất cả may mắn mình có để đổi lại một đời an yên cho cô. Trang gì 𝗺à hay hay 𝘵hế ﹢ T𝗥 𝑼𝑀T𝗥𝑼YỆN.𝑉N ﹢
_Đứa bé chào đời rồi!
Bác sĩ thản thốt nói to nhưng ngay sau đó ông cảm thấy bất lực khi đứa bé mình bồng trên tay không có dấu hiệu của sự sống
_Sản phụ bị tăng huyết áp bất thường có dấu hiệu tiền sản giật sau sinh, nguy cơ tổn thương hàng loạt cơ quan mắt, gan, thận, đặc biệt là não…
Một bác sĩ trong ca mổ thông báo lần cuối, tình trạng cô chuyển biến xấu sau khi sinh đứa bé
_Đứa bé ngừng tim rồi…
Mộ Hàn Vương đứng bật dậy, ánh mắt đục màu nhìn người mình yêu và đứa con bé bỏng, hàng loạt xúc cảm khó tả cuộn thành cơn sóng đánh thẳng vào ngực trái, giá như những khổ sở này hắn có thể đánh đổi cho cô, hai vòng tay dang rộng với tất cả ấm áp đã không thể ôm hết nỗi đau của cô và đứa con vừa chào đời đã không thể sống, đôi mắt chim ưng sắc bén chìm vào vô vọng, cảm giác nhìn người thân rơi vào nguy kịch mà không thể làm gì là loại cảm xúc đầy khổ sở và bất lực, có lẽ cả đời này hắn cũng không thể nào tìm thấy những phút giây hạnh phúc, hắn nuôi cô từ bé quảng thời gian dài nhìn cô lớn khôn từng ngày với hắn là niềm vui mà bản thân luôn không thừa nhận cho đến hôm nay nhìn cô có kết cục này hắn thật sự chỉ muốn giết chết chính mình