Người Bảo Vệ


Thời điểm này Thảo là người mang một gánh nặng vô hình về việc sinh con đẻ cái, đôi lúc cũng khá áp lực và buồn bã, tuy nhiên là một cô gái luôn mang trong mình một năng lượng tích cực nên Minh chẳng bao giờ biết Thảo đang giấu bí mật về kết quả khám của mình, khi Thảo nói muốn lấy mẫu tinh trùng Minh mang đi khám và hứa hẹn về kỹ năng, kiến thức thượng thừa của mẹ con bé Linh thì Minh rất rất hy vọng đến một kết quả khả quan, bởi vì Minh cũng đâu kém gì Thảo, anh cũng muốn lắm một đứa con rồi, chẳng qua anh luôn giấu nhẹm cảm xúc của mình về vấn đề đó trước mặt mọi người vì căn bệnh vô sinh.

Cuộc sống vẫn diễn ra bình thường nhưng ai biết thẳm sâu trong tâm lý mỗi người đều đang rất áp lực và vô vọng.– Sao hôm nay con thấy bố cáu kỉnh thế ạ? – Thảo vừa phơi đồ ngoài ban công vừa nói.– Không có gì đâu con… – Ông Vũ ngồi ở sofa xem tivi mặt hơi cau có, Thảo thấy hôm nay không bắt chuyện với mình mà chỉ hằm hằm nhìn vào tivi, chắc chắn là có chuyện.– Chuyện mẹ Hiền đúng không ạ? – Thảo đoán mò.– Hmm, việc bố phải sang ở với bọn con, một phần cũng do đứa này gây ra… – Ông Vũ bắt đầu dốc bầu tâm sự, chuyện này ông chẳng biết chia sẻ với ai, may thời gian gần đây cũng hay tâm sự với con dâu nên ông cũng không ngại mà nói ra, nhỡ đâu lại cưa kéo được điều gì.– Chuyện gì vậy ạ? – Nghe ông Vũ nói vậy Thảo quay hẳn người lại hóng, với bản tính tò mò thì những câu chuyện kiểu này rất cuốn hút Thảo.– Nhưng con không được nói với thằng Minh.– Vâng! Con hứa hihi… – Thảo bỏ dở việc phơi quần áo mà chạy vào sofa ngồi đối diện ông Vũ, vẫn vẻ mặt xinh xắn, mình dây trắng trẻo, bộ ngực to không áo lót ẩn hiện sau chiếc áo phông, chiếc quần đùi ngắn lộ ra đôi chân dài thẳng tưng như người mẫu lúc nào cũng khiến đầu ông Vũ phải có sạn.– Chỗ làm của bố có một con bé, không biết bao lần nó “khủng bố” bố bằng nhiều cách…– Ở ngân hàng ý ạ, anh Minh bảo bố làm giám đốc mà bị khủng bố ư hihi – Thảo cười mỉm.– Thế bố mới bảo cần giữ bí mật – Ông Vũ thở dài.– Dạ…– Nó là cái đứa không biết bao giờ có điểm dừng, tham lam vô độ…– Thế có chuyện gì ạ?– Nó là người khiến bố mẹ cãi nhau, nó đến tận nhà đưa một đoạn clip cho mẹ con, thế là bà chẳng cần biết đầu cua tai nheo ra sao chửi và đuổi bố… – Ông Vũ đập đùi một cái thể hiện sự tức giận.– Trời ạ, ai lại ác vậy, chia rẽ tình cảm gia đình người ta, con nghĩ họ có mục đích bố ạ.

– Thảo nhíu mày đồng cảm.– Chứ còn gì nữa con, mà con bé này mới vào làm, rất là ác độc…– Nhưng là clip gì vậy bố… – Thảo tò mò…– Bố… Haizz.

Thực ra bố đã phạm sai lầm, clip… trong khách sạn của bố với con bé đó… nhưng chưa làm gì… mẹ con tức lắm… – Ông Vũ thở dài, nhưng vẫn đang theo dõi phản ứng của con dâu, vì đây cũng chẳng phải là chuyện hay ho gì nói ra, sợ nó còn quay ngoắt lại ghét mình thì sao…– Trời… Bố ngoại tình ư? Lại bị người ta quay clip lại thì chắc chắn có sự chuẩn bị từ trước bố ạ – Thảo hơi nheo mắt lại, thực ra cũng nhiều lần nghe Minh nói ông Vũ trước đến nay mấy lần ngoại tình rồi, là phận con dâu nên Thảo cũng không dám tham gia nhiều, nhưng bây giờ lại được chính bố chồng tâm sự vấn đề này, không biết nên phản ứng ra sao.– Lúc đó bố say rượu… cũng là lỗi của bố… bây giờ để ra nông nỗi này, không biết phải nói gì với mẹ con, hôm qua nó lại nhắn tin cho bố.

– Ông Vũ đưa điện thoại cho Thảo.

Thảo mắt mở to, nàng hết sức ngạc nhiên vì chẳng phải đây là đuôi số của con bé Trang bạn mình sao, cái văn này cũng là của nó luôn.– Bố… có phải bố làm ở ngân hàng quốc tế đúng không ạ… – Thảo nhìn ông Vũ vẻ mặt bất ngờ.– Ừ! Bố tưởng con biết rồi chứ? – Ông Vũ ngạc nhiên.– Dạ, à… vâng… thực ra bố nên quyết đoán hơn với cô ta… – Thảo bẻ lái ngay, vậy là rõ rồi, con Trang đang làm ở đây, cả cái thành phố Hà Nội này có duy nhất một ngân hàng quốc tế to đùng, Thảo trước nay chỉ nghĩ bố chồng mình làm ở những ngân hàng bình thường thôi, nhưng không ngờ ông lại là người tầm cỡ thế này, là một người không mảy may về vật chất nên Thảo không bao giờ hỏi quá sâu vào công việc của gia đình chồng nên không biết ông Vũ là giám đốc ngân hàng quốc tế cũng là điều hiển nhiên.Câu chuyện hôm trước con Trang kể không ai khác chính là bố chồng nàng.

Thảo hơi sốc khi biết cái Trang lại làm đúng ngân hàng bố chồng mình, và mọi chuyện Minh kể có lẽ đều chính xác, trái đất này… thật là tròn… bỗng mặt Thảo đỏ lên khi nghĩ đến lời con Trang kể về dương vật ông Vũ, ngay lúc này đây trước mặt nàng như hàng ngày vẫn cộm lên một cục to tướng giữa háng ông, ông Vũ luôn cố tình ngồi mấy cái kiểu vô duyên thế này, nhưng dần dần thì có lẽ cũng có tác dụng, điều vô duyên đó lại làm con dâu ông bắt đầu có chút suy nghĩ… đúng là ông Vũ cáo già.– Con không ghét bố chứ? – Thấy Thảo ngồi đơ ra một lúc ông Vũ liền hỏi.– Con…– Ý bố là một người đàn ông tồi con có ghét người bố này không?– Dạ, thực ra bố đã tâm sự với con có nghĩa bố đang rất khó xử, nếu là anh Minh con cũng sẽ rất tức giận nhưng vì bố là bố chồng con nên con chỉ đưa ra những lời khuyên thôi ạ.

– Thảo khéo ăn khéo nói, thực ra nàng cũng chẳng bận tâm đến việc ông Vũ ngoại tình hay không, vì nàng cũng nghe Minh kể nhiều rồi, nên cũng không bất ngờ cho lắm, chỉ bất ngờ sao lại rơi vào đúng con bé Trang, tính con Trang Thảo rất rõ, ở ngân hàng nào nó cũng làm trò này, trước sau Thảo sợ bạn mình sẽ bị quả báo mất.– Tiện bố cũng tâm sự với con luôn, mong con đừng chê cười người bố già này… – Ông Vũ liếc nhìn phản ứng của Thảo.– Dạ…– Việc bố có những hành động không đúng với mẹ con là bố sai rồi… tuy nhiên… nói đi cũng phải nói lại… từ khi mẹ con mãn kinh, bà không cho bố động vào người… nên… – Ông Vũ ấp úng, thật sự rất mất mặt khi nói mấy điều đó với con dâu…– Dạ, bố nói vậy con cũng hiểu một phần… thực ra nhu cầu của con người thì khó có thể nhịn được ạ… Um thì… như uống nước cũng là một nhu cầu, bố uống hết nước ở bình này, và bố khát lắm rồi thì bố phải đổi bình khác để uống đúng không ạ… Làm sao có thể nhịn uống nước được ạ… – Thảo an ủi ông Vũ, nhưng nàng nói xong thì ngớ người ra không hiểu tại sao mình lại nói vậy, như kiểu nối giáo cho giặc, cái dại của Thảo là quá thông cảm cho người khác, luôn đồng cảm với những người tin tưởng tâm sự với mình.

Nghĩ đi nghĩ lại Thảo cũng không hiểu sao bố chồng lại nói những lời này với mình, hay đó đơn giản chỉ là lời ngụy biện cho những hành động xấu hổ của ông Vũ mà nàng bắt gặp được, nếu vậy… Thảo bỗng đỏ mặt… nếu vậy trong thang máy, chắc hẳn bố chồng nàng sẽ rất khó chịu… Càng nghĩ càng đỏ mặt, Thảo lại ngợ ra một điều rằng bố chồng nàng có cảm giác với nàng, không đơn giản như tình cảm bố con thông thường….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui