Người Câm Nhưng Lại Bị Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng


Còn ai nữa??

Đương nhiên là cô bé câm này rồi.

Một cái nồi đen úp xuống, ngay cả giải thích Thời Thính cũng không thể giải thích ra tiếng, cũng không ai nguyện ý xem ngôn ngữ ký hiệu —— cuối cùng, cô bị ấn đầu thành hung thủ hại Kỳ đại thiếu gia, vào ban đêm bệnh tâm thần của Kỳ Xán hoàn toàn phát tác, bị anh tự tay giết chết trả thù!

Thời Thính chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Bệnh thần kinh, thật con mẹ nó bệnh thần kinh!!!!

Quả nhiên cô là một pháo hôi không có nhân quyền!!!

Hiện tại Thời Thính giống như một ngọn núi lửa yên tĩnh xinh đẹp, bề ngoài gió êm sóng lặng, bên trong tùy thời phun trào.

Cô run rẩy lấy một viên kẹo nhuận hầu từ trong hộp nhỏ luôn mang theo, nhét vào trong miệng, khi vị bạc hà quen thuộc thấm lạnh tan ở cổ họng, rốt cục cũng chậm rãi tỉnh táo lại.

Nếu nhiệm vụ của chuỗi con số đó là thật, hiện tại số nguyên đầu tiên là 1000, đúng là nội dung cốt truyện đã xảy ra lệch hướng có lợi cho cô, cho cô tin tức quan trọng.

Vậy số nguyên tiếp theo là 10.000, nó sẽ mang lại cho cô cái gì??

Có thể ......!để cho cô nói được một chút hay không??


Hoặc là có thể bị nghe thấy??

Mấy năm nay bị mất giọng ngoài ý muốn, khi cô bị chẩn đoán chính xác là không thể chữa khỏi, Thời gia đã sớm từ bỏ cô, nhưng Thời Thính chưa từng từ bỏ chính mình, cho dù châm cứu Đông y, uống thuốc Tây y, tư vấn tâm lý khoa tâm thần cũng đều không có hiệu quả, mỗi ngày cô vẫn ăn kẹo nhuận hầu, uống thuốc *Bàn đại hải, chờ đợi ngày có thể phát ra âm thanh lần nữa.

*Bàn đại hải: Là loại thuốc có tác dụng thanh nhiệt, dưỡng phổi, làm dịu cổ họng, làm ẩm ruột và nhuận tràng.

Mà hiện tại, hy vọng xuất hiện.

Trong lòng Thời Thính nóng lên, lập tức bắt đầu tự hỏi làm thế nào để nhanh chóng tăng thêm tiếng lòng.

Vốn dĩ những năm này cô chỉ có thể tự mình đối thoại, có rất nhiều loại phương pháp.

Ví dụ như có thể đọc tiểu thuyết bá đạo tổng tài cẩu huyết không có não, hoặc là sáng trưa chiều tối sẽ nói mấy câu ngắn gọn nhục mạ Kỳ Xán, hoặc là dùng từ cảm thán thành câu, tùy thời thét chói tai tùy thời nổ đùng.

Nhưng hiện tại, thời gian không nhiều lắm, cô còn thiếu chín ngàn câu, phải dùng phương pháp ngắn gọn nhất!!!

—— Giàu mạnh! Dân chủ! Văn minh! Hòa hợp! Tự do! Bình đẳng! Thời điểm trong lòng Thời Thính điên cuồng đọc đến câu 4905, cửa phòng bị đẩy ra.

Tiếng giày da đắt tiền ma sát với thảm trải sàn vang lên, cô ngẩng đầu, đụng vào cặp đồng tử đen nhánh lạnh như băng kia.

Kỳ Xán đến rồi.

Không được, còn thiếu năm ngàn câu.

Nghi thức đính hôn lập tức bắt đầu, phía sau tổng giám đốc là bảy tám vệ sĩ cùng trợ lý, anh đứng ở giữa một đám người áo đen, tự phụ lại lạnh nhạt —— không nhìn ra chút bộ dáng sau này sẽ phát bệnh.

Nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Kỳ Xán, lập tức kích hoạt ký ức cuối cùng của đêm đó.

Vào buổi tối cô bị kết án thành hung thủ đầu độc —— trong phòng tối tăm, người đàn ông cúi người, cơ bắp căng thẳng, gân xanh trên cánh tay nổi lên.

Mái tóc đen của anh rối bù, dưới lông mày thâm thúy là đôi mắt đen nhánh tràn ra màu đỏ sậm điên cuồng, gắt gao nhìn chằm chằm vào trên người cô.

"Có phải cô không???...!Có phải cô không......"

"Cô nói đi.

Thời Thính, nói đi!!!"

Đương nhiên người câm không thể nói ra lời!!!


Nhưng mà Kỳ Xán đã hoàn toàn điên loạn, thần kinh thác loạn, cô phải cõng cái nồi này rồi nhận hết tra tấn! Bị đè nén tới cực điểm! Cuối cùng nhận hết khuất nhục mà nặn ra một tiếng từ cổ họng "Kỳ Xán!!!", sau đó -- logout.

Thật vất vả mới khôi phục lại giọng nói, nhưng chỉ có thể nói một câu thoại như vậy, còn là gọi tên của anh!!!

—— A a a a!!!
Thời Thính hận không thể ôm đầu, hô to bệnh thần kinh!!!

Cô nhìn người đàn ông trước mắt, trong lòng tràn đầy lời thơm muốn nói, lại đột nhiên phát hiện con số ở góc trên bên phải đang tăng vọt, không biết tốc độ nhanh hơn bao nhiêu lần so với vừa rồi.

Thời Thính: "...!"

Trong chớp mắt đột nhiên cô ý thức được —— cảm xúc, cảm xúc kịch liệt sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tăng trưởng tiếng lòng, thời điểm cảm xúc chân thật của cô phập phồng thật lớn, gần như là gấp mười lần.

Năm ngàn câu nói là không thành vấn đề, nhất định nội dung cốt truyện có thể trở nên có lợi cho cô.

Thậm chí về sau cũng có thể đạt tới một trăm triệu câu.

Kỳ Xán thấy sau khi người câm nhìn thấy mình thì ánh mắt liền sáng lên, nhíu mày.

Anh không hy vọng Thời Thính sinh ra tình cảm dư thừa gì đối với anh.

Trợ lý Thẩm đúng lúc tiến lên, thấp giọng nói, "Phu nhân, mời bên này."

Thời Thính gật gật đầu, lại biến thành một cô bé điềm đạm nho nhã.

Từ giờ khắc này trở đi, người câm sẽ hoàn toàn thong dong.


Cô hòa ái nhìn cái ót của tên bệnh thần kinh phía trước.

Cô trầm mặc, đinh tai nhức óc.

Cô cởi mở, lặng ngắt như tờ.

-------

Trong phòng tiệc, các nhân vật nổi tiếng tụ tập ở đây, đều đang kiễng chân chờ Kỳ Xán lộ diện.

Xuyên qua hành lang dài, Kỳ Xán đi tới cửa, người câm đi theo bên cạnh cũng an phận.

Hôm nay có người ngoài tiến vào Kỳ gia, phòng tiệc đã bị đội ngũ an ninh trên dưới trăm người bao vây, khắp nơi đều có camera giám sát không góc chết, biện pháp an toàn cực kỳ đầy đủ.

Khoa trương nhất chính là, khi cửa được đẩy ra, chỉ thấy trên thảm đỏ tạm thời dựng lên lối đi được thủy tinh cách âm bao kín, nối liền với sân khấu chính, ngăn cách những vị khách hào môn khác.

Kỳ Xán đứng ở bên trong, chỉ nhìn thấy người bên ngoài, không thể nghe thấy âm thanh của bọn họ.

Đây là biện pháp do nhóm trợ lý nghĩ ra, vừa có thể tránh cho người ngoài đột nhiên lên tiếng quấy nhiễu thần kinh Kỳ đại thiếu, lại có thể tiến thêm một bước bảo đảm an toàn cho Kỳ đại thiếu.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận