Người Cầm Quyền

- Phương án của Ban Tổ chức mọi người đều đã rõ ràng, bây giờ mời mọi người thảo luận. Phạm Đồng Huy mang tâm tình rất tốt mỉm cười nói. Y đã bàn bạc phương án một mũi tên trúng hai đích này với một số Ủy viên thường vụ khác rồi, đã nhận được một số lời hứa tương ứng, cho nên y cũng khá tự tin vào lần Hội nghị thường vụ này. Bí thư Đảng ủy Công an Lưu Hằng Quang nói: - Phương án của Ban Tổ chức cán bộ, tôi thấy cũng không tồi. Những người được chọn, đều có kinh nghiệm làm việc phong phú, năng lực xuất sắc, độ tuổi cũng khá phù hợp, phù hợp với tinh thần trẻ hóa cán bộ của Trung ương. Đề bạt bọn họ, có thể thúc đẩy công việc của sở Tài chính phát triển nhanh hơn mà. Lưu Hằng Quang và Phó bí thư Trịnh Như Dân cùng một phe, lời nói của y cũng đại diện cho thái độ của Trịnh Như Dân. Cũng tức là lần này Phạm Đồng Huy có được sự ủng hộ của Trịnh Như Dân, chẳng trách y có thể tự tin như vậy. Hàn Đông giữ một nụ cười thản nhiên, thầm nghĩ rằng Phạm Đồng Huy từ đầu đến cuối vẫn không muốn bỏ qua quyền chủ động. Nhưng lần này sợ rằng tính toán của y bị lệch mất rồi. Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đạo nói: - Phương án của ban Tổ chức cán bộ phù hợp với tình hình thực tế của sở Tài chính, năng lực của các đồng chí ấy cũng rất tốt, tôi cho rằng khá thích hợp đấy. Lúc này Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy - Phó chủ tịch tỉnh - Hồng Tiến Phong đưa tay lên nói: - Tôi nói hai câu nhé… Phạm Đồng Huy mỉm cười nhìn Hồng Tiến Phong, thầm nghĩ rằng ông ta nhất định phản đối. Là một người thân tín của Hàn Đông, thái độ của Hồng Tiến Phong chính là thái độ của Hàn Đông. Đối với con người Hồng Tiến Phong, trong lòng Phạm Đồng Huy cũng rất không thích. Lúc đầu nếu không phải là y, Hồng Tiến Phong cũng không thể từ thành phố Vinh Châu được điều chuyển đến Ủy ban nhân dân tỉnh được. Mặc dù ban đầu y làm như vậy, thứ nhất cũng vì nể mặt Hàn Đông, thứ hai vì y cũng cần người bên cạnh. Nhưng cho dù như thế nào đi nữa thì y cũng có sự giúp đỡ rất lớn trên con đường phát triển của Hồng Tiến Phong. Nhưng Hồng Tiến Phong lại hoàn toàn kiên định đứng về phía Hàn Đông, hoàn toàn không lưu tình mà đối phó với y. Trước khi Hàn Đông chưa đến tỉnh Tây Xuyên đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, trong nhiều vấn đề nhân sự, ông ta đều đối đầu với y. Bây giờ Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên làm Chủ tịch tỉnh rồi, ông ta lại xem y như một kẻ địch, thật sự rất đáng tức giận. Trong lòng y sớm đã có chủ ý, nếu bản thân y và Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên không tránh khỏi tranh đấu, vậy cũng không thể có quá nhiều e dè. Mặc dù thế lực của Hàn Đông cũng khá lớn, nhưng cũng không thể một tay che trời, vẫn còn có những đối thủ rất mạnh. Hơn nữa cho dù với những thế lực hiện có của Phạm Đồng Huy, thực lực cũng không phải cực kỳ nhỏ. Cho dù không sánh bằng Hàn hệ, nhưng cũng có một hai nhân vật có sức nặng. Muốn đối phó Hàn Đông, trước tiên phải đánh đổ người thân tín nhất của Hàn Đông là Hồng Tiến Phong, mất đi một cánh tay như vậy, mới khiến hắn biết được ở tỉnh Tây Xuyên này ai mới là người định đoạt mọi việc. Bây giờ Phạm Đồng Huy đang tìm cơ hội, một khi có được cơ hội rồi, nhất định sẽ không hề do dự mà ra tay. - Đối với phương án mà Ban Tổ chức cán bộ đưa ra, tôi thấy cũng không có vấn đề gì… Lời nói của Hồng Tiến Phong rất ngắn gọn, nhưng lại giống như sét đánh giữa trời ngang, vang lên trong đầu mọi người. Vốn dĩ trong suy nghĩ của mọi người, Hồng Tiến Phong phát biểu, chắc chắn là đại diện cho Hàn Đông mà phản bác phương án điều chỉnh nhân sự do Phạm Đồng Huy đưa ra rồi, đồng thời đưa ra một phương án nhân sự khác. Nhưng không ngờ Hồng Tiến Phong lại nằm ngoài dự liệu của mọi người mà tỏ vẻ tán thành, đây là việc gì chứ? Trong lòng Phạm Đồng Huy ngoài sự kinh ngạc ra, ánh mắt không khỏi lướt nhìn qua Hàn Đông. Lúc này Hàn Đông ngồi đó, mặt nở nụ cười ôn hòa, dường như tất cả những việc này hắn đều đã dự liệu được. Điều này khiến Phạm Đồng Huy thực sự không hiểu được. Vốn dĩ Phạm Đồng Huy đã làm tốt khâu chuẩn bị, nghênh đón sự phản đối của đám người Hồng Tiến Phong. Nhưng đòn phản kích này lại không hề xuất hiện, ngược lại còn ủng hộ, điều này thực sự giống như mặt trời mọc từ hướng Tây vậy. Không chỉ có Phạm Đồng Huy cảm thấy khó hiểu, những người khác cũng vô cùng mờ mịt. Bởi vì trước đó, mọi người đều cảm giác được trong vấn đề nhân sự, giữa Hàn Đông và Phạm Đồng Huy đã có sự chia rẽ rất lớn. Thậm chí ngay cả trong Hội nghị bàn bạc công việc Bí thư cũng không có được ý kiến thống nhất, thảo luận đến hai lần cũng không có kết quả gì, cuối cùng Chu Lộ Lương phải kiến nghị đưa thẳng lên Hội nghị thường vụ. ‘Đây là chuyện gì chứ?’ Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đào thầm kinh ngạc trong lòng, ánh mắt đảo qua Hàn Đông, Chu Trọng Hạnh, còn cả Hồng Tiến Phong. Mấy người này đoàn kết như một khối sắt thép, bọn họ hôm nay bị làm sao vậy, rốt cuộc là có chủ ý gì ? Trưởng ban Tổ chức Tưởng Hoành Quốc cau mày, trong lòng thầm suy nghĩ: “Hàn Đông muốn làm gì, lẽ nào hắn muốn làm dịu mối quan hệ? Nhưng bây giờ trong tình huống như thế này, cho dù Hàn Đông chủ động lùi về, chỉ e cạnh tranh cũng là điều khó tránh khỏi. Mà bản thân Hàn Đông chắc chắn cũng nhìn ra được điều này, hắn chắc chắn cũng sẽ không dễ dàng rút lui. Hôm nay sở dĩ làm như thế này, chắc chắn là có nguyên nhân, chắc chắn có tay sau.” Nhưng Tưởng Hoành Quốc nghĩ đi nghĩ lại, nhưng cũng không thể nghĩ ra được Hàn Đông rút cuộc đang định làm cái gì? Hàng lông mày của y chau lại càng ngày càng chặt. Là một Trưởng ban Tổ chức cán bộ, trong quá trình Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh đấu tranh lẫn nhau, y chọn đứng về phía Bí thư Tỉnh ủy, đây cũng là điều tất yếu. Dù sao Bí thư vốn dĩ quản lý nhân sự, là nhân vật số một trong Tỉnh ủy, y không đứng về phía Bí thư Tỉnh ủy thì còn đứng về phía nào nữa? Chỉ là, từ lúc Hàn Đông đến, trong mấy lần thảo luận về vấn đề nhân sự, phương án mà Ban Tổ chức cán bộ đưa ra, đều không được thuận lợi thông qua, đây chính là thất bại của Phạm Đồng Huy, đồng thời cũng là thất bại của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Tuy xếp hạng của Trưởng ban Tổ chức cán bộ trong Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng xếp ở giữa, nhưng trong vấn đề nhân sự của toàn tỉnh lại có quyền phát ngôn khá lớn. Nhưng bây giờ ý đồ của Ban Tổ chức không được thực hiện, vậy sức ảnh hưởng của một Trưởng ban Tổ chức cán bộ như y cũng càng ngày càng thấp đi, quyền phát ngôn cũng giảm đi nhiều. Điều này khiến cho Tưởng Hoành Quốc rất đau đầu, đối với Hàn Đông y vừa có chút chán ghét lại vừa sợ hãi. Vị Bộ trưởng tuổi còn trẻ này, thủ đoạn làm việc lại vô cùng lão luyện, luôn nằm ngoài dự liệu của người khác, khiến người ta khó lòng phòng bị được. Sau đó mọi người lần lượt phát biểu, cơ bản cũng không ai có ý kiến gì khác, phương án mà Ban Tổ chức cán bộ đưa ra được thông qua dễ dàng. Phạm Đồng Huy cũng thực hiện được ý đồ của mình, sắp xếp được hai người bên cạnh mình vào sở Tài chính. Nhưng trong lòng y cũng không vui mừng lắm, bởi vì bây giờ y cơ bản không nhìn rõ được thế cục, không biết rốt cuộc Hàn Đông và những người kia muốn làm gì. Nếu Hàn Đông đã bỏ qua cuộc tranh đấu sở Tài chính, vậy chắc chắn hắn đã có được lợi ích lớn hơn ở những chỗ khác. “Người đó không phải là chiếc đèn cạn dầu mà.” Trong lòng Phạm Đồng Huy thầm cảm thán, “Có một trợ thủ như vậy, thật sự làm người ta nhức đầu.” Ý đồ của mình không thực hiện được, Phạm Đồng Huy cũng rất buồn bực, nhưng bây giờ ý đồ của y được thực hiện rồi, y vẫn cảm thấy rất buồn bực. Chủ yếu là y biết Hàn Đông không phải là người chấp nhận chịu thua thiệt, sự rút lui tạm thời của hắn, chắc chắn là vì một lợi ích lớn hơn, điều này chính là điều khiến y lo lắng. Ngẩng đầu lên, Phạm Đồng Huy vừa hay ngồi đối diện với Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tiêu Hồng Tân, chỉ thấy khóe miệng ông ta mang một nụ cười thản nhiên, dường như còn có chút đùa cợt. Trong lòng Phạm Đồng Huy lại cảm thấy nghi hoặc, lo lắng cũng nhiều hơn một chút, e rằng những điều chỉnh nhân sự tiếp theo lại có điều gì không hay rồi. Quả nhiên, lo lắng của Phạm Đồng Huy rất nhanh đã được nghiệm chứng. Cũng không biết Hàn Đông và Chủ tịch mặt trận Tổ quốc Ngô Kỳ Bắc, còn có Phó bí thư Đỗ Trung Sâm đã có thống nhất gì với nhau, bọn họ không ngờ lại liên thủ với nhau. Lại thêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lượng, Trưởng ban Tuyên giáo Chu Trọng Hạnh, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tiêu Hồng Tân, Phó chủ tịch tỉnh Hồng Tiến Phong, phía Hàn Đông đã nắm chắc được bảy vé Ủy viên thường vụ. Những phương án mà một trong số những người đó đưa ra, trên cơ bản đều được thông qua một cách dễ dàng. Nhìn đám người Hàn Đông anh một người tôi một người cứ lần lượt đưa ra đề xuất chọn người, dường như toàn bộ nhân sự trong các phòng ban đều được thay đổi một lượt, trong lòng Phạm Đồng Huy dường như đang nhói đau liên tục. Y thật sự không hiểu nổi, Hàn Đông sao lại có thể tập trung được Đỗ Trung Sâm, Ngô Kỳ Bắc, còn có Tiêu Hồng Tân về lại một chỗ được. Đây vốn dĩ là ba lực lượng cạnh tranh lẫn nhau mà, bây giờ lại bị Hàn Đông tập trung về một lực lượng, trong chốc lát khống chế Hội nghị thường vụ, muốn thực hiện ý đồ gì về cơ bản cũng không gặp phải trở ngại nào. Không khí trong toàn bộ Hội nghị thường vụ, trở nên vô cùng quỷ dị. Đám người Hàn Đông hoàn toàn nắm quyền chủ động, người phía Phạm Đồng Huy trợn mắt há mồm, đã không còn sức phản kháng nữa. Có thể nhìn ra được, phía Hàn Đông đã sớm có sự kết nối với nhau, cho nên lúc sắp xếp người, hoàn toàn đâu vào đấy, rất nhanh sự việc đã được định đoạt. Phạm Đồng Huy nắm chặt cây bút trong tay, lòng tràn đầy tức giận. Đợi cho Hội nghị hôm nay kết thúc, Phạm Đồng Huy liền xanh mặt rời khỏi phòng Hội nghị. Trở lại văn phòng, y đóng cửa ầm một tiếng, ngồi trước bàn làm việc, buồn bực thở phì phò. Là một Bí thư Tỉnh ủy, Phạm Đồng Huy vừa không thể nắm giữ được Hội nghị họp bàn công việc Bí thư, bây giờ ở trong Hội nghị thường vụ cũng bị dắt mũi, đây quả thực là điều vô cùng nhục nhã. - Đáng giận! Phạm Đồng Huy càng nghĩ càng giận, giơ tay đập vỡ chén trà trong tay. Mà lúc này, thư ký của Phạm Đồng Huy ở bên ngoài cũng câm như hến. Lúc Bí thư đang tức giận, y cho dù thế nào cũng không thể vào phòng, để tránh khỏi gặp tai họa như lần trước. Lần trước ngực của y bị bỏng đến mức mất một lớp da, nhưng Phạm Đồng Huy lại không hề tỏ ý xin lỗi, điều này cũng khiến cho thư ký rất bất mãn trong lòng, chỉ có điều không thể hiện ra bên ngoài mà thôi. Reng reng… Điện thoại màu đỏ trên bàn vang lên, Phạm Đồng Huy sững người, lập tức hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, nhấc máy lên, - Xin chào, tôi là Phạm Đồng Huy. - Đồng Huy à, tôi là Bành Vũ Lĩnh ! Trong điện thoại vang lên một âm thanh già nua, nhưng lại lập tức khiến Phạm Đồng Huy lấy lại tinh thần, lập tức đứng lên, cung kính nói : - Chào ông cụ Bành, ông có chỉ thị gì ạ? - Tôi là một ông cụ nhàn rỗi rồi, còn có thể chỉ thị gì nữa? Thứ năm tuần sau tôi phải đến tỉnh Tây Xuyên, chủ yếu là điều tra rõ hơn về các công tác quản chế pháp luật… - Hoan nghênh ông cụ Bành đến tỉnh Tây Xuyên chỉ đạo công tác… Phạm Đồng Huy cung kính nói, trong lòng lập tức liền thoải mái hơn. Bạch Vũ Lĩnh đến, có thể sẽ giúp y thay đổi cục diện một chút. Bành Vũ Linh là một trong số những nhân vật trong hệ mà Phạm Đồng Huy tham gia, tuy bây giờ đã lùi về tuyến sau, đảm nhiệm Phó chủ tịch Quốc hội, nhưng lực ảnh hưởng vẫn không phải nhỏ. Trước khi ông lùi về tuyến sau, cũng là Ủy viên Bộ chính trị, từng đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Tân Môn, phong cách rất tốt, cũng cực kỳ chú trọng xây dựng tính nguyên tắc và dân chủ trong tổ chức. Nếu biết đám người Hàn Đông a dua lẫn nhau, làm thành một đoàn trong Ủy viên thường vụ, ông nhất định sẽ không vui rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui