Người Cầm Quyền

Trong lòng đầy nghi hoặc, Nghiêm Húc lật giở cuốn tạp chí cũ đã có chút ngả vàng, nó rõ ràng là được tìm ra từ góc nào đó trong thư viện, bên trong có một số chỗ bị côn trùng cắn. “Nghiên cứu dải động đất cao Trung Hoa” Nhìn Hàn Đông gấp đánh dấu bài báo này, trong lòng Nghiêm Húc càng thêm nghi hoặc, Hàn Đông để mình xem bài báo này là có ý gì, dường như đều không liên quan gì đến công tác sau này của mình. Ánh mắt nhanh chóng đảo qua bài báo, rất nhanh Nghiêm Húc liền chú ý tới một đoạn trình bày phân tích vùng châu Cam Bá, nói nơi này nằm ở nơi giao nhau giữa hai đại lục, mấy trăm năm trước đã từng xảy ra động đất lớn, căn cứ quy luật vận hành của động đất, bây giờ đã cách thời gian lại xảy ra động đất không xa, về phần cụ thể khi nào xảy ra thì kỹ thuật bây giờ chưa thể đoán trước được, nhưng chúng ta cũng nên coi trọng, làm một số chuẩn bị cần thiết, rất nhiều chỗ cần chú ý như chất lượng công trình xây dựng phải đảm bảo, địa điểm phải chú ý chọn nơi bằng phẳng rộng rãi. “Bài báo này đã đăng lâu như vậy rồi, phỏng chừng cũng không có ai chú ý, hơn nữa chuyện động đất ai có thể đoán trước được.” Nghiêm Húc trong lòng âm thầm suy nghĩ, cũng không hiểu Hàn Đông sao lại coi trọng bài báo này như vậy, hơn nữa có thể thấy Hàn Đông để mình đi châu Cam Bá đảm nhiệm Bí thư Châu ủy, phỏng chừng cũng có quan hệ rất lớn đến bài báo này, nhưng đây cũng có chút khoa trương. Hàn Đông thấy Nghiêm Húc cầm quyển tạp chí hồi lâu không nói, trong lòng liền hiểu được anh ta chắc chắn còn chưa hiểu ý đồ của mình, chỉ có điều trên thế giới cũng chỉ có mình mới biết chuyện này là thế nào, nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị, bây giờ đã là năm z rồi, lẽ ra bây giờ chuẩn bị cũng hơi muộn, nhưng trước đó lại không có chuẩn bị gì, dù sao chuyện này mình cũng không thể giải thích rõ ràng được, cho nên chỉ có thể bố trí một người có năng lực đi thực hiện. - - Xem bài báo này cậu có ý kiến gì không, tạp chí này phỏng chừng cũng không có mấy người xem, người hiểu được bài báo này thì càng ít, càng khó thu hút sự chú ý của người ta, nhưng tôi đọc kỹ một hồi, phát hiện ra rất nhiều chỗ nói cũng rất hợp lý, nếu đúng như bài báo nói, thì châu Cam Bá không nghi ngờ gì đang ở trên thùng thuốc súng, đảm bảo an toàn sinh mạng tài sản của người dân như thế nào, đây là chuyện quan trọng nhất của chúng ta, chúng ta nhất định phải phòng ngừa chu đáo, làm chút chuyện có đủ khả năng, đây mới không phụ trách nhiệm gánh vác trên vai… Trong lời nói của Hàn Đông mang theo một tình cảm trách trời thương dân, lại có chút bất đắc dĩ. Có một số việc biết được càng nhiều đau khổ cũng nhiều, lo lắng cũng nhiều, tai họa cũng thế, nhân họa cũng thế, rất nhiều chuyện cũng không phải một người có thể giải quyết. Nhưng Hàn Đông nếu biết nhiều hơn so với người khác, như vậy hắn chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn, có thể làm được nhất định phải làm hết sức, giảm bớt tổn thất mà thiên tai mang đến. Nghiêm Húc bị Hàn Đông kích động, đứng lên nói: - - Bí thư Tỉnh ủy Hàn, anh yên tâm, tôi đến châu Cam Bá nhất định sẽ tuân theo chỉ thị của anh, hết sức cố gắng, làm tốt các công việc chuẩn bị, nếu thực sự có ngày đó, nhất định sẽ phản ứng chính xác kịp thời, bảo đảm an toàn tài sản sinh mạng cho dân chúng, không phụ sự phó thác của Bí thư Tỉnh ủy Hàn. Hàn Đông cũng đứng dậy, giơ tay nắm lấy vai của Nghiêm Húc, nói: - - Được, có câu này của cậu tôi yên tâm rồi, đến châu Cam Bá nhất định là đưa ra quyết đoán mạnh mẽ, Tỉnh ủy kiên quyết sẽ làm hậu thuẫn cho cậu. Hai người lại trò chuyện một hồi, Lý Tri Thu báo cáo Hồng Tiến Phong đến rồi. Hàn huyên vài câu đoàn người liền xuất phát đi đến châu Cam Bá. Hàn Đông gọi Hồng Tiến Phong vào xe của mình, nói: - - Tiến Phong, vừa rồi tôi nói chuyện với Nghiêm Húc, Nghiêm Húc đến châu Cam Bá phải nhanh chóng nắm giữ thế cục, đầu tiên chính là phải có tiếng nói ở mặt nhân sự, về phương diện này Ban Tổ chức phải ủng hộ mạnh mẽ, tình hình của châu Cam Bá tôi tin là Nghiêm Húc có thể xử lý được. Chúng ta phải làm chính là hết sức ủng hộ nhiều nhất cho anh ta. Hồng Tiến Phong gật đầu. - - Bí thư Tỉnh ủy Hàn yên tâm, Ban Tổ chức nhất định sẽ hết sức ủng hộ châu Cam Bá, trước đó tôi cũng nghĩ qua, cán bộ của châu Cam Bá mấy năm nay không điều chỉnh có hệ thống, đúng lúc mượn cơ hội lần này tiến hành điều phối hợp lý bộ máy của châu Cam Bá, để nâng cao sức chiến đấu của toàn bộ máy. - Hàn Đông đồng tình, đáp: - - Suy nghĩ này cũng đúng, địa phương muốn phát triển, tác dụng của bộ máy lãnh đạo rất quan trọng, chức trách của Ban Tổ chức Tỉnh ủy chính là lựa chọn được ứng cử viên thích hợp cho bộ máy trên dưới các cấp toàn tỉnh, tạo ra bộ máy đoàn kết, tiến tới, có trách nhiệm. 11h30, xe rời khỏi đường cao tốc, liền nhìn thấy con đường phía trước, một hàng dài xe ô tô xếp ở bên đường, người của châu Cam Bá đã sớm chờ từ lâu, nhìn thấy xe của Tỉnh ủy đến, lưng của mọi người dường như đồng thời khom khom, trên mặt cũng đều lộ ra nụ cười cung kính. Từ phía trước nhìn sang, những người này sắp xếp đội ngũ chỉnh tể, khom mình, thân hình hơi nghiêng về phía trước, trên mặt đều mang theo vẻ tươi cười, lộ ra hàm răng hoặc trắng hoặc vàng hoặc đen, toàn bộ đội ngũ xếp hàng rất chỉnh tề, dường như đã trải qua vô số lần luyện tập mới có kết quả như vậy. Đợi xe từ từ dừng lại, những người xung quanh liền bước từng bước nhỏ lên trước. Hồng Tiến Phong xuống xe trước, sau đó là Hàn Đông và Nghiêm Húc. Hồng Tiến Phong trước tiên giới thiệu mọi người với Hàn Đông, sau đó lại giới thiệu với mọi người Bí thư Châu ủy mới nhậm chức, trên mặt mọi người đều lộ vẻ tươi cười nịnh nọt, tiến lên cung kính bắt tay với Hàn Đông, sau đó bắt tay Nghiêm Húc, nói vài câu khách khí. Quá trình này tuy dài dòng nhưng Hàn Đông lại dường như thể hiện vô cùng kiên nhẫn, bình tĩnh đứng ở đó đợi mọi người giới thiệu xong, lúc này mới giơ tay lên, nói: - - Được rồi, nhiều người đến đây như vậy, công tác còn phải làm hay không? Tuy rằng giọng điệu nói chuyện của Hàn Đông rất bình thường nhưng lại khiến người nghe cảm thấy áp lực rất lớn, có người sắc mặt liền thay đổi. Nhưng may là Hàn Đông cũng không nói tiếp gì nữa liền lên xe, nhìn thấy xe của Tỉnh ủy khởi động, những người khác cũng đều lên xe đi theo phía sau. “Nghiêm Húc này thật là một bộ dạng mãnh long quá giang, đến cả Bí thư Tỉnh ủy Hàn cũng đích thân đi cùng gã, xem ra sau này mình không được yên ổn qua ngày rồi.” Chủ tịch châu Vương Hiền Mộc trong lòng căm tức nghĩ thầm, vốn dĩ lần này lão ta rất hy vọng tiến thêm một bước, vì vậy lão ta đã nhiều lần chạy đến Thục Đô, tặng quà cáp cũng không ít, nhưng kết quả lại như vậy, điều này làm cho lão ta vô cùng thất vọng. Ngoài thất vọng ra lão còn có chút lo lắng, bởi vì từ tình hình Nghiêm Húc nhậm chức cho thấy gã ta còn được Bí thư Tỉnh ủy Hàn Đông hết sức ủng hộ, nếu như vậy sau này tiếng nói của mình ở châu Cam Bá nhất định sẽ bị đả kích rất lớn. Thậm chí Hàn Đông có khả năng vì ủng hộ Nghiêm Húc mà thay đổi vị trí của mình. “Bây giờ trong tỉnh Hàn Đông nắm giữ đại cục, ngày tháng sau này sẽ như thế nào?” Tâm trạng của Vương Hiền Mộc bắt đầu trở nên vô cùng suy sụp. Trong hội trường Ủy ban nhân dân, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Hồng Tiến Phong tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Nghiêm Húc làm Bí thư thường ủy, Ủy viên Châu ủy châu Cam Bá, miễn chức Bí thư Châu ủy của Dương Tuyết Phong. Sau đó Hàn Đông phát biểu những lời quan trọng, chỉ ra trước mắt cần phải làm chính là thực hiện theo tinh thần của Đại hội Đảng lần thứ 9, tăng cường công tác dân sinh, làm việc thực mưu cầu phúc lợi cho nhân dân, Hàn Đông nhấn mạnh mưu cầu phúc lợi cho nhân dân phải làm từ việc nhỏ, bắt đầu làm từ cơm ăn áo mặc của nhân dân, mà không chỉ là hô hào khẩu hiệu là được, mọi người phải bình tâm không sợ làm việc nhỏ, chỉ sợ giả vờ làm việc, Tỉnh ủy cũng sẽ cải tiến thêm một bước chỉ tiêu, phương thức đánh giá cán bộ, tăng cường hướng phát triển đánh giá trong công tác đánh giá sau này, để cho cán bộ yên tâm làm việc thực có một môi trường phát triển tốt hơn. Nghiêm Húc bây giờ đã biết mục đích thực của Hàn Đông bố trí mình đến châu Cam Bá, bởi vậy nghiêm túc nhận thức tinh thần nói chuyện của Hàn Đông, biết Hàn Đông nói như vậy chủ yếu cũng là giúp ình tiếp tục triển khai công tác được thuận lợi hơn. Sau bữa cơm trưa, Hàn Đông nghỉ ngơi một chút rồi dưới sự tháp tùng của các lãnh đạo châu Cam Bá, tiến hành thị sát đối với công tác của châu Cam Bá, trước tiên là nghe báo cáo công tác, sau đó là đi thăm cơ sở, theo yêu cầu của Hàn Đông mọi người chỉ theo phía sau xe của Hàn Đông, nhưng không biết Hàn Đông rốt cuộc muốn nhìn cái gì, bởi vậy cán bộ từ trên xuống dưới lúc này đều rất lo lắng, nếu chẳng may Hàn Đông nhìn thấy điều gì khó chịu, bọn họ sẽ chết rất khó coi. Hàn Đông cho xe dừng lại gần quảng trường ở phía trước, sau đó xuống xe đi bộ, các cán bộ của châu Cam Bá đương nhiên đành phải xuống xe đi bộ, trong lòng mỗi người đều lo lắng bất an. Đặc biệt là trong lòng các lãnh đạo các ban ngành như công an, xây dựng đô thị càng lo lắng hơn, nếu xảy ra chút chuyện bị Hàn Đông bắt gặp, vậy không cần phải nói tiền đồ của bọn họ phỏng chừng sẽ rất khó bảo vệ. - - Phía trước có một trường trung học, chúng ta đi xem xem. Hàn Đông chỉ vào một biển giao thông ven đường, trên biển báo chỉ thẳng về phía trái là một cái ngã ba, trong tàng cây thấp thoáng không nhìn thấy cổng chính của trường học phía trước. Phó chủ tịch thành phố quản lý về giáo dục trong lòng lập tức lo lắng, vốn dĩ ông ta cho rằng lần này không có chuyện của mình, nhưng Hàn Đông bỗng nhiên lại muốn đến thị sát trường học, vậy là có liên quan đến mình rồi, nếu để Hàn Đông thấy được chuyện gì không tốt, vậy sẽ hỏng rồi. Chỉ có điều lúc này cơ bản không có sách lược gì để ứng phó, đành phải nghe theo mệnh trời rồi, hy vọng không xảy ra chuyện gì. Trường trung học này là một trong hai trường trung học của Cam Bá, chất lượng giáo dục chỉ xếp phía sau trường trung học khác ở Cam Bá, về mặt tài nguyên giáo dục đương nhiên là kém hơn một chút so với trường trung học khác, mặt khác vì nơi này ở ngay trung tâm thành phố, theo ý kiến của vị lãnh đạo nào đó, sẽ chuyển trường học này đến ngoại ô yên tĩnh một chút để thuận tiện cho việc học, đồng thời có thể phát triển thành phố tốt hơn, chỉ là trong thành phố có một số ý kiến bất đồng, nên tạm thời chưa nhất trí ý kiến. Nhưng ở khu vực xung quanh trường học bây giờ nghiễm nhiên đã trở thành công trường, các âm thanh ồn ào vang lên không ngừng, bởi vì thi công ở gần làm cho nhà học chính cũng bị ảnh hưởng, tường bên trái phía đông tòa nhà nứt ra một khe hở lớn, bên cạnh dùng một số cây gỗ chống đỡ, dưới chân tường còn dùng dây cảnh báo màu vàng vây xung quanh, cảnh báo giáo viên học sinh không được đến gần, toàn bộ quanh cảnh xem ra rất nguy hiểm. Hàn Đông vừa mới đi vào sân trường, liếc mắt nhìn qua liền nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt lập tức sầm xuống. Nghiêm Húc đi bên cạnh Hàn Đông, thấy ánh mắt Hàn Đông nhìn qua, cũng nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức sắc mặt cũng sầm xuống, quay đầu lại nhìn Phó chủ tịch thành phố được phân công quản lý giáo dục, trước đây sau Hội nghị cán bộ, Chủ tịch châu Vương Hiền Mộc đã giới thiệu với anh ta về cán bộ chủ yếu trong thành phố, ngoài ra trước khi đến Nghiêm Húc đã nghiên cứu qua tình hình nhân sự ở châu Cam Bá, cho nên mặc dù hôm nay đến nhậm chức nhưng anh ta cũng đã có hiểu biết cơ bản về tình hình cán bộ chủ yếu của Châu ủy và Ủy ban nhân dân châu, biết được ai quản lý công tác gì. Trường học này trở thành bộ dạng như vậy hoàn toàn rất nguy hiểm, các học sinh học trong phòng học như vậy, bất cứ lúc nào cũng đều có thể gặp chuyện không may, điều này đối với bọn trẻ mà nói là một chuyện vô cùng nguy hiểm, nhưng lại không được quan tâm đúng mực. - - Đồng chí Toàn Phi, đây là chuyện gì? Ánh mắt Hàn Đông nghiêm khắc nhìn Phó chủ tịch thành phố quản lý giáo dục Chu Toàn Phi trầm giọng, hỏi: - - An nguy của trẻ em, trong mắt anh không thấy gì sao? Sắc mặt Chu Toàn Phi lập tức tái nhợt, lão lắp bắp, nói: - - Bí thư…Bí thư Tỉnh ủy…Hàn chuyện này tôi cũng không rõ. - - Vậy anh làm Phó chủ tịch thành phố kiểu gì? Hàn Đông nghiêm khắc, nói. - - Còn có chút trách nhiệm nào không, trường học như vậy còn có thể dùng sao? Dân chúng đưa con đến trường học để con của họ học tập trong một ngôi trường như thế này, họ có thể yên tâm không? Xảy ra chuyện ai sẽ chịu trách nhiệm? Anh sao? Hàn Đông liên tiếp chất vấn làm cho Chu Toàn Phi mặt tái mét, cả người run như cầy sấy, lão cảm thấy đây là đại họa giáng xuống rồi, mình khó khăn lắm mới có được vị trí Phó chủ tịch thành phố, e là không giữ được. Hàn Đông cũng không thèm liếc lão cái nữa, quay đầu nói với Chủ tịch châu Vương Hiền Mộc: - - Chủ tịch châu Vương, công tác dân sinh rất đơn giản, chính là quan tâm đến dân chúng, giải quyết vấn đề thực tế cho dân chúng, học sinh trong trường học đều là máu thịt của dân chúng, là tương lai của bọn họ, đối với môi trường học tập trưởng thành của học sinh, các anh từng quan tâm chưa? Nếu đổi lại là con của các anh học tập trong môi trường như thế này các anh có yên tâm không? Mồ hôi trên mặt Vương Hiền Mộc lã chã rơi xuống, ông ta cẩn thận giải thích: - - Bí thư Tỉnh ủy Hàn, Châu ủy và Ủy ban nhân dân châu vô cùng coi trọng công tác giáo dục, cho dù tài chính vô cùng khó khăn nhưng hàng năm đều bố trí quỹ chuyên dùng cải thiện cơ sở giáo dục trung, tiểu học toàn châu, vấn đề trường trung học Cam Bá chúng tôi cũng đặc biệt có phương án giải quyết, đó chính là xây dựng một trường học khác, sau khi trường học mới được xây dựng xong sẽ chuyển học sinh qua đó, tình hình trước mắt chủ yếu là không có trường học thích hợp, để bảo đảm an toàn cho học sinh chúng tôi đã từng có sắp xếp và bố trí, cũng nhiều lần nhấn mạnh tính quan trọng của công tác an toàn trường học, từ năm ngoái đến bây giờ chưa từng xảy ra chuyện học sinh bị thương… - - Trước kia không có thì sau này không có sao, trách nhiệm an toàn nặng như núi Thái Sơn, đây chính là trách nhiệm của các anh sao? Hàn Đông không chút khách khí tiếp tục chất vấn. Không khí tại hiện trường trở nên nặng nề, ai cũng không ngờ Hàn Đông lại nổi giận khi nhìn thấy vấn đề nhỏ như vậy, thậm chí trước mặt mọi người liền răn dạy Chủ tịch châu, không nể nang ông ta chút nào, mọi người cũng không dám thở mạnh, sợ sẽ chọc giận Hàn Đông!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui