Người Cầm Quyền

Lữ Trung Nguyên xoay người nói với Tiểu đội trưởng:- Nghe thấy chưa? Chấp hành mệnh lệnh.- Vâng!Tiểu đội trưởng làm một động tác thi lễ, rồi ra hiệu cho vài binh lính tiến lên, chỉ nghe răng rắc vài tiếng, lập tức mấy tên côn đồ không kịp chạy trốn kia liền kêu cha gọi mẹ ầm lên.Mấy tên côn đồ này lúc trước bị Hàn Đông đánh dập mông u đầu, chưa kịp chạy trốn. Sau đó lại bị cảnh sát còng tay, hiện tại lại bị binh lính đánh gãy chân, ngẫm lại cũng xui xẻo đủ đường.Tên côn đồ râu ria kia là thủ lĩnh, tên gọi là Hắc tử, cũng khá nổi danh trong giới giang hồ. Không thể tưởng tượng được hôm nay bị người ta đánh gãy đùi phải, chỉ sợ về sau liền khó mà lăn lộn tiếp được. Đương nhiên có lẽ chuyện này qua đi còn có thể tìm Lăng Tĩnh Nhiên xin ít tiền dưỡng lão.Mấy cảnh sát chính mắt thấy binh lính đánh gãy chân mấy tên côn đồ, lại không ai dám nói một câu nói. Bọn họ còn đang lo lắng cảnh sát bọn họ cũng bị đối xử giống vậy!Lữ Trung Nguyên cười hỏi:- Thấy binh lính của tôi thế nào?Hàn Đông cười nói:- Cũng được.Mấy binh lính này không thực sự động thủ đánh người, Hàn Đông tự nhiên chỉ có thể hàm hồ ứng phó một câu như vậy.Lữ Trung Nguyên cười cười, giơ tay vỗ vai Hàn Đông nói:- Có thời gian, cậu chỉ bảo cho bọn họ một chút. Mấy người này thuộc đoàn cảnh vệ, một đám đều tự cho là mình rất giỏi, mắt cao hơn trán, giáo huấn cho bọn họ một chút cũng tốt.Tuy rằng không chính mắt nhìn thấy Hàn Đông động thủ, nhưng chỉ dựa vào kình lực ở tay hắn, Lữ Trung Nguyên cũng biết rằng thân thủ của Hàn Đông không thấp hơn mình, chỉ có điều không biết hắn luyện bằng cách nào mà được.Lữ Trung Nguyên nhìn nhìn chiếc BMW bị đập, xoay người qua, mắt lướt qua, liền hướng đồn trưởng vẫy vẫyĐồn trưởng kia mặt biến sắc. Lập tức cắm đầu cắm cổ chạy đến, nhấc tay lên chào kính một lễ nói:- Đồng chí Thượng tá, chào ngàiY chỉ là một đồn trưởng công an nho nhỏ, trước mặt thượng tá người ta, căn bản không là gì cả, có thể được nói chuyện cùng đã tốt lắm rồiTrong lòng y vô cùng phiền muộn, sớm biết như vậy, thì không cần phải hì hục chạy lại đây, nhưng lời của lãnh đạo phân cục lại không thể không ngheLữ Trung Nguyên chỉ chiếc BMW nói:- Cái này xử lý thế nào?Đồn trưởng phiền muộn đến cùng cực, chuyện này y thật sự bất lực, chỉ có thể nói:- Đồng chí Thượng tá, chúng tôi nhất định dò hỏi tên côn đồ này tỉ mỉ, xem…Lữ Nam Phương nói:- Thôi đi, ông hỏi xem ai cầm đầu, đem hắn giao cho chúng tôi là đượcĐồn trưởng thở phào một hơi. Mặc dù như vậy cũng không hợp quy củ, nhưng ở tình trạng hiện nay, là không cách nào nói quỷ củ, vẫn là sớm thoát thân là tốt nhất. Thân là đồn trưởng công an bản địa, tự nhiên đối vớ bọn lưu manh sẽ tương đối quen thuộc, vừa nhìn liền biết Hắc Tử là đầu sỏ bọn này, liền tự mình cùng một cảnh sát dẫn Hắc Tử qua đây- Đồng chí Thượng Tá, tên này gọi là Hắc Tử, là tên côn đồ có tiếng vùng nàyLữ Trung Nguyên gật đầu, phất tay nói:- Tốt lắm, tháo còng tay hắn ra, chỗ này hết việc của các ông rồi- Vâng!Đồn trưởng vội vã cho cảnh sát bên cạnh mở còng tay Hắc Tử, tiếp sau lại kính một lễ theo quy cũ, rồi mới thật cẩn thận nói:- Vậy chúng tôi xin cáo từTiểu đội trưởng bên cạnh trừng mắt nói:- Đoàn trưởng đã nói rồi, còn dây dưa gì nữaLúc này ba gã binh lính đứng giữa bên phải đầu cầu cũng nhường đường, đồn trưởng vội vã lên xe, dẫn cấp dưới chạy mất tămLữ Trung Nguyên lúc này mệnh lệnh Tiểu đội trưởng:- Anh đi hỏi hắn, là ai sai khiến, liên hệ thế nào?- Vâng!Tiểu đội trưởng sau khi thi lễ chào, ngồi xổm xuống trước mặt Hắc Tử đang đau đớn đến mức đổ mồ hôi đầy đầu, cười ha hả nói:- Lời Đoàn trưởng chú mày nghe rồi đó, có cần tôi lặp lại không?Đang nói, ông ta đã lấy súng tiểu liên trong tay chỉa vào trán Hắc Tử- Tôi nói, tôi nóiHắc Tử sớm đã bị hù đến kinh hãi, sao còn dám chống chế, trực tiếp liền khai ra Lăng Tĩnh Nhiên, gồm cả số điện thoại di động của lão đại cũng nói ra luôn, hơn nữa còn khai luôn yêu cầu của Lăng Tĩnh Nhiên, là muốn đánh gãy chân Lữ Nam PhươngLữ Nam Phương cười ha hả, nói:- Tên Lăng Tĩnh Nhiên thật sự chơi không dậy nổi, không ngờ muốn đánh gãy chân của em, anh, anh nói phải xử lý thế nào?Lữ Trung Nguyên thản nhiên nói:- Còn sao nữa, nếu hắn muốn đánh gãy chân của chú, vậy đánh gãy chân hắn là xong. Hắn là cái tên Hoàng Cung Bạch Kim hả?- Chắc vậy, tối nay hắn tiêu 430 ngàn, khẳng định muốn ở đó được vui vẻ. Tầng năm được gọi là hoàng cung, chắc chỉ có mình hắn một mình đang tiêu phíLữ Trung Nguyên gật gật đầu, hướng về phía Tiểu đội trưởng vẫy vẫy tay, ở tai ông ta thì thầm vài câu. Tiểu đội trưởng kia lập tức kính một lễ, giơ tay, dẫn số binh lính lên xe Jeep, lái đi mấtHàn Đông lo lắng nói:- Anh Trung Nguyên, không cần cần gây ra động tĩnh quá lớn thếLữ Trung Nguyên cười nói:- Yên tâm đi, bọn họ sẽ chú ý mà, đi, chúng ta tìm chỗ uống tràBa người lên xe, lính cần vụ lái xe dọc bờ sông tìm một tiệm trà tương đối khá hẻo lánh, sau đó ba người liền đi vào một căn phòng, uống trà nói chuyện phiếm.Hàn huyên một hồi, bên ngoài liền có binh lính đập cửa hô báo cáo. Mở ra cửa. Liền gặp Tiểu đội trưởng lúc trước rời khỏi tiến đến cúi chào nói:- Báo cáo đoàn trưởng, mục tiêu đã dẫn đếnLữ Trung Nguyên nhìn đồng hồ, thời gian trôi qua nửa giờ, gật đầu nói:- Ừm, không tồiTính tiền xong, đi theo chiếc xe jeep phía trước tới một chỗ bên bờ sông không người, Lữ Trung Nguyên và Lữ Nam Phương đều xuống xe, còn Hàn Đông thì ở lại trên xe, dù sao sự tình tối nay không có quan hệ trực tiếp với Hàn Đông.Kỳ thật sự tình tối nay chủ yếu là việc tranh khí thế của Lữ Nam Phương và Lăng Tĩnh Nhiên. Tranh chút thì thôi đi, đằng này Lăng Tĩnh Nhiên không ngờ vì mấy trăm ngàn tệ, gọi người đến đánh gãy chân Lữ Nam Phương, hơn nữa người được phái tới bị bắt còn khai ra y, cái này khiến y lâm vào bên trong bị độngGiờ phút này, Lăng Tĩnh nhiên bị hai binh lính áp chế, đứng ở nơi đó thở phì phò. Bên cạnh y cách đó không xa, Hắc Tử đang râm rang mà rên rỉ, sau khi chân gã bị đánh gãy, vẫn luôn đau nhức, nhưng không cách nào xử lý, bên cạnh lại là tên cầm súng tự động nhìn chằm chằm đấy. Hiện tại Hắc Tử trong lòng buồn bực hối hận chết đi được, thề về sau không bao giờ lăn lộn thế nữa, trên thực tế cho dù gã muốn lăn lộn, chỉ sợ về sau cũng không có cơ hội, bởi vì gã nếu đã bán đứng Lăng Tĩnh Nhiên, vậy thì Lăng Tĩnh Nhiên sao có thể dễ dàng buông tha gã như vậy- Lữ Nam Phương, anh muốn thế nào?Nhìn thấy hai anh em Lữ Nam Phương đi tới, Lăng Tĩnh Nhiên phẫn nộ hỏi, y tự cao bố là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, cảm thấy Lữ Nam Phương sẽ không làm gì mình được, chẳng qua đền chút tiền ra chút máu vậy thì trốn không thoát rồiLữ Trung Nguyên đi lên trước, một cước mạnh đá y té trên mặt đất, sau đó dùng chân phải giẫm lên mặt y, âm thanh lạnh lùng nói:- Là mày muốn đánh gãy chân em trai tao hả?Lăng Tĩnh Nhiên bị đá đến muốn nôn, phẫn nộ nói:- Hắn không phải vẫn nguyên vẹn sao, anh muốn thế nào, cho cái giá điLữ Trung Nguyên cười cười:- Rất đơn giản, nếu mày muốn đánh gãy chân em trai của tao, vậy tao muốn mày nếm thử mùi vị hai chân bị gãy. Chơi không nổi thì đừng có chơi, tao cảnh cáo mày, còn có lần sau, tao sẽ cho mày tàn phế cả đờiNói xong, Lữ Trung Nguyên đi trở về xeLữ Nam Phương vội đuổi theo hỏi:- Còn có chiếc BMW của em thì sao?Lữ Trung Nguyên quay đầu lại nói:- Tự chú tham dự vào, coi như mua bài học điTuy rằng nên ra mặt vì anh em ruột, nhưng cũng muốn cho cậu ta một giáo huấn. Nếu không cứ mãi quậy phá như vậy, sớm hay muộn cũng gặp chuyện không may.Lữ Nam Phương vẻ mặt bị kiềm hãm, cũng không cãi lại, dù sao ra chút tiền sửa xe, cũng tốt hơn hai chân bị đánh gãyPhía sau, truyền đến hai tiếng kêu gào thê lương thảm thiết. Ngoại trừ tiếng của Lăng Tĩnh Nhiên, còn có tiếng của Hắc Tử, một chân kia của gã cũng bị đánh gãy rồiLữ Trung Nguyên lên xe nói:- Đi thôi, Hàn Đông, chúng ta đi ăn khuya. Lần đầu tiên gặp mặt, đi uống hai chénVừa nghe đến uống rượu, Hàn Đông đầu liền đau, tuy nhiên hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, thật đúng là không tiện cự tuyệt Lữ Trung Nguyên. Lữ Trung Nguyên này rõ ràng là kế thừa khí phách hào sảng của người bố Lữ Quốc Trung, hơn nữa không ngờ đã là thượng tá đoàn trưởng, tiền đồ về sau khẳng định rộng lớn, làm tốt quan hệ với anh ta cũng là có íchLữ Nam Phương gọi điện thoại tìm một bằng hữu, nhờ anh ta hỗ trợ xử lý sự tình chiếc BMW, theo sau ba người cùng nhau ngồi xe jeep, tìm quán ăn đêm. Dưới yêu cầu mãnh liệt của Hàn Đông, ba người chỉ uống bia, lại có Lữ Nam Phương ở một bên khuyên bảo, bởi vậy Lữ Trung Nguyên cũng không khuyên giải gì thêm. Nhưng cho dù như vậy, Hàn Đông vẫn bị uống đến say mèmLữ Trung Nguyên một mình uống vào bảy tám chai, nhưng vẫn không có men say, nhìn thấy bộ dáng Hàn Đông say mèm tựa vào ghế dựa, anh ta cười ha hả nói:- Hàn Đông cậu kém thế, một mình tôi đấu với ba người cậu, ha haHàn Đông trừng mắt nói:- Anh Trung Nguyên, chờ em đây tỉnh rượu xem anh có thể đấu với mấy người emDù là Lữ Trung Nguyên có thể lên làm thượng tá đoàn trưởng bộ đội đặc chủng, thân thủ khẳng định là không tồi, nhưng Hàn Đông vẫn là đối với chính mình rất tin tưởngLữ Trung Nguyên cười ha ha:- Được, tôi chờ chúBuổi tối, hai người đưa Hàn Đông đến khách sạn Thục Đô ngủ một đêm, hẹn ngày mai cho trưởng ban số một lái xe đưa Hàn Đông trở về.- Về phần Nam Phương, trước tiên về nhà vài ngày, tự kiểm điểm lại một chút rồi nói sauLữ Trung Nguyên nói rất bình thản, nhưng Lữ Nam Phương không dám cãi lại, có chút nhụt chí đứng ở một bên- Hà hàTrên mặt Hàn Đông lộ ra nét tươi cười, xem ra vẫn có người quản được Lữ Nam PhươngSáng hôm sau, Hàn đông vừa mới rời giường không bao lâu, Tiểu đội trưởng liền xuất hiện trước mặt Hàn Đông, cúi chào nói:- Chào thủ trưởng, xin hỏi khi nào thì xuất phátÁnh mắt anh ta đầy ắp sự tôn kính, đồng thời cũng có vài phần kỳ vọng. Hàn đông có chút không rõ nguyên cớ, cười nói:- Cậu đừng gọi tôi là thủ trưởng, tôi cũng không phải là lãnh đạo bộ đội, tên tôi là Hàn Đông, gọi tôi một tiếng anh Đông là được, cậu tên gì?- Báo cáo thủ trưởng, đây là mệnh lệnh của đoàn trưởng, tôi tên Vu Đại Lực!Tiểu đội trưởng ưỡn ngực nói.Hàn Đông bất đắc dĩ cười một tiếng, nghiêm mặt nói:- Đây là mệnh lệnh của tôi, không được gọi tôi thếNgẫm lại nếu như bị người khác nhìn thấy anh ta kêu mình như vậy, chẳng phải là khiến cho rất nhiều người chú ý sao.- Vâng!Vu Đại Lực đáp lạiHàn Đông thấy anh ta đứng nghiêm chỉnh trước mặt mình, nhân tiện nói:- Đi thôi, hôm nay phiền cậu quáVu Đại Lực nhếch miệng cười nói:- Không phiền đâu, đoàn trưởng chúng tôi nói, chỉ cần anh Đông hài lòng, khẳng định sẽ chỉ điểm cho tôi mấy chiêuHàn Đông ngẩn ra, lập tức nở nụ cười khổ, Lữ Trung Nguyên này, không ngờ tính kế mình như thế đấy. Tuy nhiên nhìn ánh mắt chờ đợi trên mặt người này, Hàn Đông nói:- Vậy tới Phú Nghĩa rồi nói, tôi chưa chắc có thể chỉ điểm cậu đâuDọc đường đi, Hàn Đông và Vu Đại Lực nói chuyện phiếm, biết anh ta là người Việt Đông, đã ở Tây Xuyên tám năm, là binh lính lão thành hàng thật giá thậtBộ đội chỗ anh ta, là bộ đội thần bí nhất quân khu Thục Đô, tổng binh lực gần một sư đoàn, chuyên môn chấp hành một số nhiệm vụ quân sự trọng yếu biên phòng. Vừa lúc mấy ngày nay đoàn bọn họ vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ, cho nên trở lại Thục Đô nâng cấp tân trangHàn Đông cũng không hỏi bọn họ rốt cuộc chấp hành nhiệm vụ gì, nếu bọn họ quân khu Thục Đô đã là bộ đội thần bí, như vậy chỉ sợ đề cập đến phần lớn đều là cơ mật. Cũng khó trách Lữ Trung Nguyên tuổi trẻ như vậy đã là thượng tá. Bên trong bộ đội dạng này, chỉ cần thân thủ vượt qua thử thách, rồi lập chút công, thăng tiến là rất nhanh, huống chi bố anh ta còn là quan chức đứng đầu quân sự Tây NamVu Đại Lực lái xe vừa nhanh vừa vững vàng, làm bộ đội đặc chủng, kỹ năng phải nắm đúng là khá nhiều. Từ Thục Đô đến huyện Phú Nghĩa không ngờ chỉ tốn hai tiếng rưỡiXe dừng lại ở trong sân Ban quản lý, Hàn Đông vừa nhìn thời gian không ngờ chưa đến chín giờ, không khỏi cảm thán nói:- Không tồi, Vu Đại Lực cậu lái xe rất tốtVu Đại Lực cười ha hả, nói:- Xin anh Đông chỉ điểmHàn đông cười cười, biết người này vẫn nhớ lời Lữ Trung Nguyên, bèn nói:- Kỳ thật tôi tuy rằng cũng luyện qua, nhưng sao có thể so với bộ đội tinh anh các cậu, đoàn trưởng các cậu mới là cao thủ thật sự, cậu đó, trở về tìm đoàn trưởng các cậu tập luyện thêm điVừa nghe Hàn Đông nhắc tới Lữ Trung Nguyên, Vu Đại Lực liền thần sắc ngưng trọng, chán nản nói:- Vậy tôi tìm người khác luyện còn tốt hơnXem ra người này nếm qua không ít đau khổ trong tay Lữ Trung NguyênKhi đi Thục Đô, Hàn Đông mang theo hai túi cá nước ngọt, khi trở về, lại xách thêm hai cây thuốc Trung Hoa, là Triệu Nhạc tặng. Hàn Đông lấy ra một cây đưa cho Vu Đại Lực nói:- Cây thuốc này cậu cầm lấy điVu Đại Lực khẩn trương chối từ nói:- Anh Đông, thế này sao được, tôi không thể nhậnHàn Đông dọc đường đi nói chuyện phiếm cùng anh ta, đối với anh ta cũng có hảo cảm, bởi vậy xem như tâm ý cảm ơn anh ta đưa mình về. Chỉ có điều Vu Đại Lực nói sao cũng không chịu lấy, thuốc lá Trung Hoa là thuốc quý, anh taNgười Ban quản lý sớm đã thấy được chiếc xe jeep quân dụng đậu trên sân, lúc này thấy Hàn Đông và anh binh lính kia nói chuyện, một số người liền ở một bên lén lút nhìn.Hàn Đông không hài lòng nói:- Ít nói nhảm, nhận lấy, đây là mệnh lệnh. Tôi cũng không mời cậu ăn cơm nữa, tự cậu về phục lệnh đi- Vâng!Vu Đại Lực vừa nghe, lập tức ưỡn ngực kính một lễ, nhìn thấy sắc mặt Hàn Đông trầm xuống, liền vội vàng gọi một tiếng anh Đông, vươn hai tay nhận lấy cây thuốc lá Trung Hoa kia, xoay người lên xe, khởi động xe nhanh chóng lái ra ngoài- Đây là có chuyện gì?- Đây vừa diễn màn gì thế?Người thấy được cảnh này, trong lòng đều hồ nghi, đồng thời đối với thân phận của Hàn Đông càng thêm tò mò, xem ra Chủ nhiệm Ban quản lý trẻ tuổi này, quả nhiên có chút bối cảnhPhó chủ nhiệm Âu Đạo Khôn vừa lúc ở cửa sổ văn phòng nhìn xuống thấy được cảnh tượng này, trong lòng một trận khiếp sợ, sắc mặt trở nên càng âm trầm- Đẹp trai quáMột cô gái của văn phòng đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này, cô trở lại văn phòng hưng phấn mà nói:- Mọi người đoán tôi vừa mới nhìn thấy gì?- Cái gì? Có anh điển trai sao?Một cô gái khác cười hỏi- Ha hả, là chủ nhiệm Hàn chúng ta, một chiếc xe quân dụng đưa hắn tới, bộ dáng chủ nhiệm Hàn khiển trách vị binh sĩ kia rất oai phong, rất cool.- Nói cái gì thế, hết việc làm rồi hả?Tôn Hiểu Linh bất mãn nói- Tập trung tư tưởng đặt trên công tác không được sao? Đừng trách tôi không cảnh cáo các cô- Cảnh cáo cái gì?Thanh âm Hàn Đông truyền vào, Tôn Hiểu Linh ngẩng đầu vừa nhìn, chỉ thấy Hàn Đông vẻ mặt mỉm cười đứng ở cửa, liền khẩn trương đứng lên nói:- Chủ nhiệm Hàn ngài đã trở lại?Những người khác cũng đứng lên chào hỏi; mấy cô gái kia trên mặt tràn đầy nét tươi cười thanh xuân, như đóa hoa, chỉ tiếc Hàn Đông đối với vẻ tươi cười mà các cô tỏ ra làm như không thấyGật gật đầu, Hàn Đông nói:- Ừ, phó chủ nhiệm Tôn và phó chủ nhiệm Ngụy đến phòng tôi chút, mang cả phương pháp khảo hạch đến luônTừ Thục Đô trở về, Hàn Đông lại có cái nhìn mới đối với phương thức làm việc ở Vinh Châu, được Triệu Nhạc chỉ điểm, Hàn Đông quyết định về sau bắt tay vào làm, quyết làm một trận lớn. Việc cấp bách hiện tại, chính là nghĩ biện pháp chỉnh đốn nhân viên công tác của Ban quản lý trước, nên thanh lý thì thanh lý, nên đổi thì đổi hết, sau đó dẫn dắt mọi người bắt đầu phấn đấu hoàn thành nhiệm vụ trong vòng một năm phải trở mình một phenNgồi ở trước mặt Hàn Đông, Tôn Hiểu Linh thấy, mới một ngày không gặp, khí chất khắp người Hàn Đông dường như thay đổi không ít, ánh mắt hắn hiện tại dường như tràn đầy sự tin tưởng, cho người ta một cảm giác tài năng lộ rõ“Cũng không biết trên người chủ nhiệm Hàn phát sinh chuyện gì?”Tôn Hiểu Linh trong lòng thầm nghĩ nói.Xem xét báo cáo của Tôn Hiểu Linh một cách cẩn thận, đồng thời lật xem phần đánh máy kiểm tra đánh giá, Hàn Đông hài lòng gật đầu. Xem ra hai người này cũng dụng tâm, hơn nữa cũng lĩnh ngộ được ý của mình.Thấy Hàn Đông không ngừng gật đầu. Tôn Hiểu Linh và Ngụy Khắc Quân đều thở dài nhẹ nhõm. Nỗ lực mấy ngày nay thật sự không có uổng phí rồi.Hiện tại, trong lòng Ngụy Khắc Quân đã cảm thấy thư thái hơn. Cốc Võng Cương từ Cục Thống kê được bố trí tới làm Phó trưởng phòng quản lý, người sáng suốt vừa thấy cũng biết là muốn tiếp nhận vị trí của Mã Lợi Bình.Hai ngày nay, khi đi làm, mặt Mã Lợi Bình trầm xuống. Rất hiển nhiên, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng nặng nề.…- Ừ, không tồi. Tôi thấy biện pháp kiểm tra đánh giá này rất khả thi. Cứ theo đó, chuẩn bị bắt đầu tiến hành đi. Hôm nay là ngày 1 tháng 6. Cho anh chị thời gian hai ngày để chuẩn bị. Ngày 3 tháng sáu sẽ bắt đầu. Ủy ban quản lý sẽ bắt đầu chính thức kiểm tra đánh giá. Đầu tiên vẫn từ văn phòng anh chị.- Được, Chủ nhiệm Hàn yêu cầu cụ thể gì không?Tôn Hiểu Linh hỏi.Hàn Đông suy nghĩ một chút, nói:- Hiện tại vấn đề của Ủy ban quản lý, anh chị đều đã nói được rất rõ ràng. Đó là người nhiều hơn việc. Nói thông tục một chút, chính là nhiều người ăn không ngồi rồi mặc kệ công việc. Mục đích kiểm tra đánh giá lần này, chính là tìm ra những người thừa, thanh lọc những người không làm việc, giữ lại những người hữu dụng.- Tôi có suy nghĩ ban đầu thế này. Thứ nhất, xe của Ban quản lý sẽ do văn phòng quản lý điều phối. Phòng quản lý, phòng Thu hút đầu tư không cần đến lái xe riêng. Thứ hai, tất cả những công việc được thông báo tuyển dụng tạm thời, cố gắng thanh lọc tất cả. Những người quả thật có năng lực, có tiềm lực, sau khi kiểm tra đánh giá, có thể tiếp tục tuyển dụng. Thứ ba, kiểm tra đánh giá phải kết hợp công tác thực tế, không thể quá hình thức. Ví dụ như phòng Quản lý, chức trách của bọn họ chính là phục vụ cho xí nghiệp. Như vậy công tác của bọn họ làm không đúng chỗ. Xí nghiệp Khu công nghiệp có ngôn quyền cao nhất, cho nên khi kiểm tra đánh giá phải cân nhắc đến điểm này. Thường xuyên thăm viếng nghiệp chủ một chút, làm kiểm tra đánh giá cũng phải căn cứ một trong những tiêu chuẩn kiểm tra đánh giá của bọn họ.- Cuối cùng nhấn mạnh một điểm. Lần kiểm tra đánh giá này phải công bình công chính. Bất kỳ người nào, bất kỳ ai tới thăm hỏi, anh chị đều phải đứng vững. Có vấn đề gì không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui