Người Cầm Quyền

Phương Thế Nguyên vừa ngồi xuống đã vội đi thẳng vào vấn đề:- Chủ tịch thành phố Hàn, sau khi tập đoàn thảo luận, đã quyết định thành lập quỹ khuyến học. Hôm nay tôi đến là muốn bàn về việc này.Hàn Đông trong lòng có chút khó hiểu, Phương Thế Nguyên lại muốn thành lập quỹ khuyến học, không biết ông ta có ý đồ gì đây.Có điều, không cần biết Phương Thế Nguyên có tính toán gì, Hàn Đông đều có nguyên tắc của mình, tuyệt đối không vì một cái quỹ khuyến học của Tập toàn Thịnh Thế mà dành cho họ những ưu đãi quá mức.Đương nhiên, trong phạm vi cho phép, Hàn Đông tự nhiên sẽ xem xét đến lợi ích của Tập đoàn Thịnh Thế.- Tôi đại diện cho Ủy ban nhân dân thành phố cảm tạ tấm lòng hào hiệp làm việc thiện của Tổng giám đốc Phương và Tập đoàn Thịnh Thế. Không biết Tổng giám đốc Phương có yêu cầu cụ thể gì đối với quỹ khuyến học này không?Phương Thế Nguyên khẽ mỉm cười, nói:- Chủ tịch thành phố Hàn, đối với quỹ này, Tập đoàn chúng tôi thảo luận, quyết định giao cho Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu quản lí.Hàn Đông khẽ gật đầu, nói:- Về việc quỹ khuyến học, Tổng giám đốc Phương cứ yên tâm, Ủy ban thành phố nhất định sẽ dùng vào việc giúp đỡ cho học sinh có hoàn cảnh khó khăn.Sau đó, Hàn Đông nói chuyện với Phương Thế Nguyên, nhận thấy ông ta căn bản không đề xuất yêu cầu gì khác.“Xem ra con người Phương Thế Nguyên cũng thật khó đoán. Lại chịu lấy ra một triệu tệ để lập quỹ khuyến học.” Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, “ông ta nhất định có yêu cầu gì đó, chỉ là bây giờ vẫn chưa nói ra mà thôi. Nhưng bất kể như thế nào, số tiền một triệu tệ này cũng là một khoản tiền không nhỏ. Dùng vào việc giúp đỡ học sinh nghèo khó toàn thành phố cũng là một việc rất tốt.Lần trước Hàn Đông mượn tiền từ chỗ Phó chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy, có một bộ phận dùng để bổ sung cho việc chi trả tiền lương cho hệ thống giáo dục toàn thành phố, ngoài ra một phần Hàn Đông chuẩn bị dùng để xây vài ngôi trường, hoặc là tu sửa lại những khu trường học lạc hậu.Giáo dục là cội nguồn bồi dưỡng nhân tài, vì vậy đầu tư cho phương diện này không thể ít được. Cho dù tình hình tài chính hiện giờ của thành phố Tân Châu không được tốt, nhưng số tiền chi cho giáo dục, Hàn Đông không đời nào cắt giảm.Phương Thế Nguyên ngồi một lúc liền cáo từ.Căn cứ vào lời hẹn của Hàn Đông và Phương Thế Nguyên ban nãy, ngày 10/12, Ủy ban nhân dân thành phố và Tập đoàn Thịnh Thế cử hành nghi thức ký kết thành lập quỹ khuyến học, chính thức chứng thực khoản quỹ này.Còn về việc quản lí quỹ khuyến học sẽ do Ủy ban nhân dân thành phố tiến hành, chương trình, cách xử trí cụ thể, Tập đoàn Thịnh Thế đều không tham gia.Đến bây giờ Hàn Đông vẫn chưa biết được rốt cục Phương Thế Nguyên xuất phát từ mục đích gì, cuối cùng lại tài trợ một số tiền lớn như vậy.Tuy nhiên, xét về tổng thể, ấn tượng của Hàn Đông về Phương Thế Nguyên cũng đã thay đổi không ít.Chí ít ông ta cũng là người giữ chữ tín, chứ không phải vì thành phố không đồng ý cho Tập đoàn Thịnh Thế quy hoạch lại dự án đường Tân Giang mà nuốt lời.“Nếu Tập đoàn Thịnh Thế kinh doanh nghiêm chỉnh thì thành phố sẽ chiếu cố trong phạm vi pháp luật nhà nước cho phép. Điều này cũng không có vấn đề gì hết.”Nghĩ đến đây, Hàn Đông cho gọi Trưởng ban thư ký Chu Tử Phong tới dặn dò:- Thông báo với các vị Phó chủ tịch thành phố, mười giờ sáng ngày mai mở cuộc họp hội ý văn phòng.Chu Tử Phong gật đầu, hỏi:- Là thảo luận về tình hình mỏ than huyện Vũ An sao?Trong những tình huống bình thường, thông báo mở cuộc họp đều phải thông báo cho những người đến dự nội dung cơ bản, để mọi người có chuẩn bị.Hàn Đông gật đầu nói:- Hội nghị có hai vấn đề cần thảo luận, mỏ than huyện Vũ An là một trong số đó.Tuy Hạ Kim Cường có ý mở cuộc họp hội nghị thường vụ thảo luận về mỏ than huyện Vũ An, nhưng là Chủ tịch thành phố, Hàn Đông tự nhiên cũng phải triệu tập bộ máy cán bộ Ủy ban nhân dân thành phố để thảo luận, nhằm đạt được thống nhất về ý kiến cũng như sách lược. Đến khi họp Hội nghị thường vụ, sẽ đại diện cả thành phố lên phát biểu.Chu Tử Phong thấy Hàn Đông cũng không nói chuyện kia là gì, cũng không hỏi gì thêm, lập tức đi thông báo cho mọi người.Trên thực tế, Hàn Đông chuẩn bị vào cuộc họp sáng mai sẽ tiến hành điều chỉnh công tác của Phó chủ tịch thành phố Xa Oánh Cúc.Người phụ nữ này bởi vì sắp về hưu, cho nên công tác không có một chút tích cực nào cả. Lần trước Hàn Đông giao cho bà ta đi tìm hiểu tình hình cấp phát lương cho giáo viên hệ thống giáo dục của toàn thành phố, kết quả là tuy đã đi tìm hiểu rồi, nhưng bà ta chỉ mang theo một đống câu hỏi trở về. Căn bản là không giải quyết việc gì.Theo lý mà nói, Xa Oánh Cúc đã sắp về hưu, nếu thật sự muốn làm việc, lời nói cũng có sức nặng không nhỏ. Bởi lúc này, người khác cũng biết việc bà ta sắp về hưu, làm việc cũng sẽ không kiêng kị nhiều như trước. Nếu như thật sự nhắm vào một người hoặc việc nào đó, cũng sẽ làm cho người ta đau đầu.Thế nhưng Xa Oánh Cúc lại lựa chọn không cố gắng làm gì cả, Hàn Đông đối với thái độ của bà ta thật là khó chịu đựng được. Cách giải quyết nhanh nhất là điều chỉnh công tác.Sáng ngày thứ hai, đúng mười giờ sáng, Hàn Đông đến cuộc họp đúng giờ.Các vị Phó chủ tịch thành phố đều đã ngồi ở đó, Chu Tử Phong là Trưởng ban thư ký, hiển nhiên cũng tham gia.Còn thư ký của Hàn Đông, Trương Tự Miễn thì ngồi ở một bên, cúi đầu ghi chép.Đối với Trương Tự Miễn, Hàn Đông cũng hạ quyết tâm thay anh ta.Chỉ có điều, thời gian này Hàn Đông vẫn chưa tìm được ai thích hợp thay thế anh ta, cho nên tạm thời vẫn để anh ta lại bên mình.Trong văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố cũng có vài nhân viên trẻ tuổi một chút, nhưng Hàn Đông tìm hiểu kĩ càng, bọn họ đều không phù hợp với yêu cầu của mình.Muốn tìm một thư ký thích hợp thật không dễ chút nào.Huống hồ yêu cầu của Hàn Đông đối với thư ký riêng là khá cao. Lại không muốn dùng người lớn tuổi.Trong mắt Hàn Đông, tốt nhất là ở độ tuổi chưa quá ba mươi lăm, hơn nữa nên có bằng đại học, tác phong làm việc phải nhanh nhẹn, nhân phẩm củng phải đạt yêu cầu.Yêu cầu như vậy vừa đặt ra, tự dưng việc Hàn Đông tìm nhân viên lại trở nên khó khăn.Mặt khác, bây giờ Hàn Đông cũng không thể gióng trống khua chiêng để tìm thư ký, như vậy ảnh hưởng không tốt.Hàn Đông thông báo lại về tình hình của mỏ than huyện Vũ An, sau đó để mọi người tự thảo luận xem nên khai thác mỏ than như thế nào cho hợp lý và hiệu quả nhất.Đối với tin này, mọi người đều rất vui mừng, lần lượt đứng lên phát biểu.Hàn Đông một bên lắng nghe, một bên ghi lại những thông tin hữu ích.Cái gọi là ba cây chụm lại nên hòn núi cao chính là đây. Để có thể lên làm Phó chủ tịch thành phố, có người nào là không có chút bản lĩnh thực sự. Chỉ cần mọi người chăm chỉ động não cũng có thể đề xuất những ý kiến rất tuyệt vời.Ví dụ Chử Bình Khánh đề xuất có thể hợp tác với Tập đoàn Phàn Cương của thành phố Phàn Lĩnh. Dù sao doanh nghiệp gang thép khi tiến hành sản xuất cũng cần tới một lượng lớn than đá. Mà Tập đoàn Phàn Cương trong giới gang thép trong nước cũng được xếp hạng top cả nước, hơn nữa thành phố Tân Châu với thành phố Phàn Lĩnh khoảng cách cũng không quá xa, khả năng hợp tác rất cao. Nếu có Tập đoàn Phàn Cương đầu tư, vấn đề tài chính cũng dễ giải quyết.Ngoài ra Tần Bạch Thần còn đề xuất, sử dụng khai thác mỏ than huyện Vũ An, phải chú ý tăng cường công tác bảo vệ môi trường, tăng cường bảo vệ môi trường tự nhiên của huyện Vũ An.Không được vì khai thác tài nguyên than đá mà coi nhẹ môi trường tự nhiên.Thảo luận cả buổi, Hàn Đông liền tổng kết một lượt ý kiến của mọi người.- Vừa rồi ý kiến mà mọi người đề ra đều rất tốt. Tôi xin tổng kết một chút, thứ nhất là phải tiến hành tổng hợp khai khác, liên kết đầu tư với doanh nghiệp gang thép; thứ hai là thành lập hầm khai thác than; thứ ba cần tăng cường việc bảo vệ môi trường. Ý kiến mà mọi người đưa ra rất tốt, có điều tôi muốn nhấn mạnh. Trước khi lợi dụng khai thác than huyện Vũ An, nhất định phải chú ý bảo vệ môi trường sinh thái. Khi thu hút đầu tư, nhất định phải có thực thi biện pháp bảo vệ môi trường hợp lí, tốt nhất là làm được việc khai thác liên hoàn. Thứ hai, ở phương diện thu hút đầu tư, tầm nhìn của chúng ta phải trải rộng, không nên bó hẹp liên kết với ngành gang thép. Cần phải mở mang những ý tưởng mới mẻ, lấy sự liên kết giữa mỏ than, than đá và gang thép làm cầu nối, thu hút càng nhiều xí nghiệp đầu tư vào, xây dựng các khu công nghiệp quy mô lớn ở huyện Vũ An…Trong lúc mọi người đang trầm lại, trong đầu Hàn Đông lập tức nghĩ ra một ý tưởng rất hay.Trữ lượng than đá của huyện Vũ An đạt bốn tỷ tấn, trên toàn quốc có thể được coi là mỏ than có trữ lượng lớn. Đã là mỏ than lớn, tự nhiên phải lợi dụng hợp lí. Nếu như cho vài xí nghiệp đến chỉ khai thác than, vậy cũng thật là đáng tiếc. Nhất định phải mượn cơ hội này, tiến hành đầu tư tổng hợp. Tại huyện Vũ An xây dựng một khu công nghiệp quy mô lớn. Có mỏ than, như vậy sẽ dễ dàng thu hút các xí nghiệp luyện kim. Giai đoạn đầu tư ban đầu về cơ bản không có vấn đề gì, còn đầu tư khác thì có thể dần dần thu hút, quy hoạch.Hàn Đông tin rằng, chỉ cần khu công nghiệp huyện Vũ An tạo dựng lên, khẳng định có thể khiến cho kinh tế của cả huyện tăng vọt. Đừng nói là chỉ tính trong thành phố Tân Châu, mà đến ngay cả trong số các đơn vị cấp huyện trong cả tỉnh, huyện Vũ An cũng xếp lên hàng đầu.Mặt khác Hàn Đông còn chuẩn bị khai thác tài nguyên thủy điện, liên hợp với khai thác than đá ở huyện Vũ An, hoàn toàn có thể đưa thành phố Tân Châu trở thành một thành phố năng lượng lớn. Đầu tư vào phương diện này thì việc biến thành phố Tân Châu trở thành đầu tàu kinh tế khu vực phía nam tỉnh Tây Xuyên không còn là vấn đề.Từ khi Nguyên Hằng Kiện nói chuyện với hắn, đưa ra hy vọng về sau, Hàn Đông luôn nghĩ đến vấn đề này. Có thể nói cho đến tận bây giờ, trong lòng Hàn Đông mới có chút manh mối.- Tuy nhiên, nếu muốn dựa theo phương thức của mình để phát triển thành phố Tân Châu, nhất định phải nắm được quyền chủ động của Thành ủy mới được.Vừa nghĩ tới Hạ Kim Cường nhất định sẽ không chịu bị động như vậy, chính hắn nhất định phải nắm giữ được đại cục của thành phố. Nếu không, chịu sự kiềm chế của Hạ Kim Cường, rất nhiều chuyện cho dù mình có hoạch định tốt đến mấy, nhưng thực thi lại là một chuyện khác.- Tiếp theo, tiến hành cuộc họp vòng hai.Hàn Đông nhìn khắp một lượt, nói:- Trải qua một thời gian tìm hiểu, tôi quyết định điều chỉnh phân công của một bộ phận cán bộ…Mọi người ban nãy vẫn bình thường, vừa nghe Hàn Đông nói, lập tức vẻ mặt hết sức nghiêm trọng, ánh mắt tràn đầy sự tìm kiếm.Không biết Hàn Đông lần này cần điều chỉnh công tác của ai.Hiện giờ có cả tám vị Phó chủ tịch thành phố đang ngồi ở đây, Tạ Thị Duy, Tần Bạch Thần, Vương Hiểu, Phí Nguyệt Phi cơ bản đều là người của Hàn Đông.Mặt khác Khâu Thụy Hòa, Chử Bình Khánh, Xa Oánh Cúc, Trần An Vũ, ba người họ đều thuộc về phe của Hạ Kim Cường, tự nhiên không thể gần với Hàn Đông. Tuy bọn họ chỉ có bốn người, nhưng lại có hai Ủy viên thường vụ.Tuy nhiên, tổng thể mà nói, Hàn Đông đã khống chế được đại cục của Ủy ban nhân dân thành phố, bao gồm chính hắn, chín vị lãnh đạo một chính tám phó, người của Hàn Đông so ra đông hơn bên Khâu Thụy Hòa một người. Cho dù là bỏ phiếu, Hàn Đông có thể đạt được mục đích bất cứ lúc nào.Nhìn thấy ánh mắt sáng ngời của mọi người, Hàn Đông khẽ mỉm cười, thầm nghĩ mọi người đều rất coi trọng lợi ích của bản thân.- Cân nhắc đến việc Phó chủ tịch thành phố Xa tuổi tác đã cao, sức lực có hạn, vì vậy chủ yếu muốn có chút điều chỉnh công tác đồng chí Xa, phương án cụ thể như sau: công tác văn hóa giáo dục, do đồng chí Phí Nguyệt Phi phụ trách, công tác y tế do đồng chí Tạ Thị Duy phụ trách, đồng chí Xa Oánh Cúc không phải quản lý hai phạm vi trên mà đảm nhiệm quản lý bên khí tượng và công tác nhân dân phòng không.Phương án này, là muốn đem hai ban ngành quan trọng nhất mà Xa Oánh Cúc đảm nhiệm đem phân ra, giao cho Phí Nguyệt Phi và Tạ Thị Duy phụ trách, và đem mảng khí tượng cùng nhân dân phòng không, hai mảng không có gì béo bở giao cho người ưa công việc nhàn nhã như bà ta.Xa Oánh Cúc lông mày nhíu chặt lại, bà ta hiểu vì sao Hàn Đông lại không hài lòng với mình, trong lòng hết sức phẫn nộ. Trải qua lần điều chỉnh này của Hàn Đông, trong tay bà ta cơ bản đã không còn mấy ban ngành ngon nghẻ nữa, sau này lời nói càng không có người nghe.Tạ Thị Duy nghe xong sắp xếp của Hàn Đông, trong lòng rất vui mừng. Tuy mảng y tế so với văn hóa giáo dục có kém hơn, nhưng cũng đã rất tốt rồi.Phí Nguyệt Phi tự nhiên cũng thấy rất vui.Đám người bên Chử Bình Khánh và Khâu Thụy Hòa tuy có lòng phản đối, nhưng vừa nhìn thấy cục diện như thế, cũng biết là phản đối cũng không có tác dụng gì.Bởi vậy, về việc phân công điều chỉnh cũng không có ý kiến gì thêm mà thông qua.Hàn Đông vừa mới tuyên bố tan họp, Xa Oánh Cúc không nói một lời xông ra khỏi phòng họp.- Phó chủ tịch thành phố Phí đến văn phòng của tôi một chuyến.Hàn Đông nói với Phí Nguyệt Phi.- Dạ được, thưa chủ tịch thành phố.Phí Nguyệt Phi khách khí đáp. Hiện giờ cô đã từ bỏ ý định lợi dụng Ngô Thu Kiệt để quyễn rũ Hàn Đông, mà chỉ muốn tích cực phối hợp với Hàn Đông làm tốt nhiệm vụ.Trở lại văn phòng, Hàn Đông mời Phí Nguyệt Phi ngồi xuống, nói:- Lần phân công điều chỉnh này, chủ yếu là muốn tăng cường công tác giáo dục của thành phố. Thời gian trước tôi đã đi khắp các quận huyện, cảm thấy công tác giáo dục vẫn chưa được đẩy mạnh, vì vậy hy vọng Phó chủ tịch thành phố Phí sẽ nỗ lực nhiều.- Chủ tịch thành phố Hàn xin hãy yên tâm, tôi sẽ không phụ tấm lòng kỳ vọng của anh.Phí Nguyệt Phi cung kính nói.Hàn Đông gật đầu nói:- Còn một việc nữa, tôi với Tổng giám đốc Phương của Tập đoàn Thịnh Thế đã nói chuyện rồi, Tập đoàn Thịnh Thế lần này sẽ chi một triệu tệ thành lập quỹ khuyến học, chuyên để giúp đỡ những học sinh nghèo vượt khó. Việc này bước đầu dự định vào ngày mùng mười tháng mười hai tiến hành nghi lễ ký kết. Thời gian gấp gáp, mong Phó chủ tịch thành phố Phí nhanh chóng chuẩn bị công tác có liên quan, có thể liên lạc trước với Tổng giám đốc Phương.Phí Nguyệt Phi nghe thấy, trong lòng hết sức phấn khởi, Hàn Đông lần này là muốn tặng mình lập chiến tích đây. Hắn vừa mới phân công cho mình quản lý hệ thống giáo dục, hiện tại đã liền có quỹ khuyến học này, đối với mình quả là món quà từ trên trời rơi xuống.- Cảm ơn Chủ tịch thành phố Hàn.Phí Nguyệt Phi cảm động nói.Hàn Đông khoát tay nói:- Không có gì, hy vọng Phó chủ tịch thành phố Phí làm tốt công việc.Lúc này điện thoại trên bàn làm việc lại đổ chuông, Hàn Đông vừa nhìn thâý số của Hạ Kim Cường gọi tới, mỉm cười hơi có chút nghi hoặc, nghe điện thoại:- Bí thư Hạ…- Chủ tịch thành phố Hàn, nghe nói anh điều chỉnh phân công của Ủy ban nhân dân thành phố?Hạ Kim Cường nói,- Một việc quan trọng như vậy sao không thông báo cho tôi một tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui