Người Cầm Quyền

Tay của Hàn Đông vừa chạm đến bờ eo của Vu Lâm, thì trong đầu chợt nghĩ đến Lữ Nhạc, nghĩ đến Bạch Vũ Giai và Kiều San San. Hàn Đông và mấy người phụ nữ kia, chí ít cũng có tình cảm, nhưng với Vu Lâm thì sao, ngoài quan hệ là bạn học cũ ra, cũng không có quan hệ gì khác. Lần này mặc dù Vu Lâm cũng coi như là giúp đỡ mình, nhưng cô ta thực ra cũng là lợi dụng mình đối phó với Tập đoàn Thiên Hà mà thôi. Quan hệ giữa hai người có thể nói là quan hệ cùng có lợi. Mà bây giờ, không cần biết là Vu Lâm có dụng ý gì, rất hiển nhiên quan hệ giữa hai người đã chuyển sang phương hướng khác. Đúng lúc Vu Lâm muốn hôn lên môi Hàn Đông, tay của Hàn Đông thuận thế đặt lên vai của cô, đỡ lấy người của cô, trong miệng nói: - Vu Lâm, cô uống say rồi. Trên mặt Vu Lâm, vốn dĩ đã ửng hồng, hai mắt cũng đẹp mê hồn. Nhưng vừa nghe thấy lời của Hàn Đông, sắc mặt cô lập tức thay đổi từ đỏ, sau đó thành trắng. Hàn Đông xê dịch sang bên cạnh, nhìn Vu Lâm, nghiêm mặt nói: - Tôi thấy chúng ta hay là đừng uống rượu nữa, tôi ngày hôm nay đều rất bận, hay là về sớm một chút nghỉ ngơi, cảm ơn cô đã cung cấp tài liệu. Vu Lâm oán hận nhìn Hàn Đông, cắn môi, nói: - Hàn Đông, anh có cho rằng tôi là người đàn bà hư hỏng? Hàn Đông thản nhiên cười, nói: - Tôi không biết cô thật ra là vì cái gì, có điều là bạn học cũ, tôi muốn khuyên cô một câu, hãy quý trọng chính mình, quan trọng hơn tất thảy. Vu Lâm ra sức gật đầu, hai hàng nước mắt trong suốt lập tức chảy xuống trên khuôn mặt không nói được nên lời. Hàn Đông lấy khăn giấy trên bàn đưa qua. Hắn không biết trong lòng Vu Lâm có tâm sự gì, nhưng Hàn Đông cũng biết, một người con gái ở bên ngoài lăn lộn, có lẽ có chỗ khó của cô ấy, chỉ có điều, Hàn Đông không phải là Chúa cứu thế, không thể việc gì đều giúp được người khác. Huống chi, có một số việc, chưa chắc là bạn có thể gúp đỡ được. Hàn Đông lặng lẽ ngồi chỗ đó, hắn tin rằng, nếu như Vu Lâm thật sự có khó khăn, vậy thì cô ấy chắc chắn sẽ nói với mình. Ngược lại, nếu như cô ấy tự mình có thể đối phó được, cũng không cần phải tâm sự với mình. Vu Lâm lúc này giống như đóa hoa rủ trong mưa, khổ sở, đáng thương. Cô cúi đầu xuống thật thấp, bờ vai không ngừng rung lên. Cô nấc lên không thành tiếng. Qua một hồi, cô đứng lên nói: - Rất xin lỗi, tôi thất lễ một chút. Sau đó cô ấy nhanh chóng bước vào phòng vệ sinh. Hàn Đông âm thầm thở dài, nếu như Vu Lâm lại giở trò gì, vậy thì hắn chỉ có thể đứng lên bỏ đi. Qua khoảng 10 phút, Vu Lâm đi ra, cô ấy hiển nhiên là đi chỉnh sửa một chút, trang điểm lại một chút, cả người lại toát lên hương vị của người phụ nữ cá tính. Cô ngồi xuống cách vị trí của Hàn Đông một chỗ trống, cầm lấy cốc rượu trên bàn, nói: - Hàn Đông, cảm ơn cậu, tôi uống cạn ly này, sau này chúc cậu mã đáo thành công, đem tất cả con sâu hại người đều tiêu hủy sạch sẽ. - Cảm ơn. Hàn Đông nhìn ra được, Vu Lâm chắc chắn là có tâm sự, có điều cô ấy không muốn nói, vậy thì Hàn Đông cũng không tiện hỏi. Thực ra, ngay từ khi bắt đầu, Vu Lâm đã có một vài biểu hiện khác thường. Ví dụ trong vấn đề của Tập đoàn Thiên Hà, Vu Lâm biểu hiện tích cực thái quá, cứ coi như là đối thủ cạnh tranh đi, nhưng Vu Lâm chỉ là một Phó Tổng giám đốc, dường như cũng không cần phải dốc hết sức như thế để nhằm vào Tập đoàn Thiên Hà. Từ tài liệu cô giao cho mình, Hàn Đông cảm thấy, chỉ cần dò theo những tin trong tài liệu này đi điều tra, vậy thì vấn đề của Tập đoàn Thiên Hà chắc chắn rất dễ điều tra rõ. Vu Lâm ăn hai miếng, nói: - Nếu như Hàn Đông bận, vậy thì tôi cũng không giữ chân cậu nữa, tôi đưa tài liệu cho cậu, đã đủ để cậu điều tra vấn đề của Tập đoàn Thiên Hà, những cái khác tôi cũng hết cách rồi… Từ đầu đến cuối, cô đều không nói thêm nửa câu về sự việc mới xảy ra, dường như trước đấy đều không có việc gì xảy ra vậy. Cô cũng không có kể cho Hàn Đông nghe rút cuộc có khó khăn và vấn đề gì. Có lẽ cô đã nhận thấy, mình và Hàn Đông đã là hai người ở hai thế giới khác nhau. Hơn nữa Hàn Đông cũng không giống như những tên quan viên mà cô tưởng tượng. Hàn Đông lặng lẽ gật đầu, cầm lấy hai túi văn kiện trên bàn, nói với Vu Lâm: - Vậy tôi đi trước, cảm ơn sự giúp đỡ của cậu. Tôi có thể bảo đảm với cậu, phàm là người dính tới Tập đoàn Thiên Hà, chỉ cần vi phạm đến Kỷ luật Đảng, pháp luật, tôi nhất định có cách khiến anh ta nhận được trừng phạt thích đáng. Cái mà hắn có thể làm được cũng chỉ có thể như vậy. Vu Lâm gật gật đầu, trong khóe mắt lại bắt đầu trào lệ. Hàn Đông cũng không nói gì nữa, cầm tài liệu, mở cửa phòng đi ra ngoài. Đứng trong thang máy, Hàn Đông hít một hơi thật sâu, nhịn thở một lúc, sau đó từ từ thở ra. “Mỗi người đều có trải nghiệm không giống nhau, Vu Lâm sở dĩ như vậy, đoán chừng là vì một vài người hoặc một vài việc ở Tập đoàn Thiên Hà, mà bị tổn thương, cho nên muốn mượn tay mình để xả ra hoặc báo thù. Nhưng, trong Tập đoàn Thiên Hà, bất luận dính đến ai, mình không thể lợi dụng bất cứ thủ đoạn nào vượt phép ngoài vòng pháp luật, dù sao dính đến công việc của mình, tất cả đều chỉ có thể tuân theo trình tự. Chỉ có điều dính đến người nào cụ thể, mình có thể yêu cầu ban ngành liên quan lập hồ sơ, thúc ép họ xử lý theo pháp luật.” Đợi sau khi Hàn Đông đi xong, dòng lệ trong mắt Vu Lâm rút cục không ngừng tuôn rơi, cô gục xuống bàn, không ngừng nức nở. Làm một người phụ nữ bình thường, ai lại muốn bất chấp thể diện biểu hiện như vậy trước mặt bạn học cũ? Cô quả thật thăm dò được một chút tình hình của Hàn Đông, biết được nếu như Hàn Đông bằng lòng ra tay, thì có thể mượn tay của hắn xử lý những người khác. Nhưng biểu hiện của Hàn Đông khiến cô nhận ra được, trên thế giới này, không phải tất cả mọi người đều sẽ quỳ gối dưới váy của người đẹp. Mặc dù Hàn Đông cũng có chút động lòng, nhưng đó là mình dốc sức quyến rũ, khơi dậy phản ứng bình thường của người đàn ông. Mà hơn nữa Hàn Đông có thể kịp thời dừng chân trước bờ vực thẳm, điều này tuyệt đối đại đa số đàn ông không thể nào làm được. Cho nên, Vu Lâm liền không nói thêm gì, cô biết Hàn Đông là kiểu người tuyệt đối theo đuổi thứ mà bản thân muốn, cũng không phải vì mình kể khổ, mà làm ra điều gì vi phạm nguyên tắc của hắn, vậy thì có vài việc không nói cũng thế. Hàn Đông gọi xe trở về khách sạn Hải Tân, lập tức gọi đám người Đường Lợi Ba tới, đem hai túi văn kiện ra, nói: - Đây là tài liệu của Tập đoàn Thiên Hà, dính líu đến một vài lãnh đạo tỉnh Việt Đông, mọi người nhất định phải thận trọng, chú ý bảo mật, mọi người khẩn trương xem qua, tài liệu dính dáng đến quan chức cấp Giám đốc sở trở lên đều lựa ra, đến lúc đó chúng ta đem chuyển giao đến ban nghành Kỷ luật, Kiểm sát xử lý, sau đó chúng ta chỉ cần điều tra rõ những chuyện còn lại là được. Tài liệu dính đến lãnh đạo địa phương, cho dù bọn họ vi phạm Kỷ luật Đảng, pháp luật, Hàn Đông cũng không thể tự đi kiểm tra, dù sao hắn chỉ là nghành giám sát, có thể quản lý việc, không thể quản lý người. Đám người Đường Lợi Ba theo lời dặn dò của Hàn Đông, bắt đầu nghiêm túc kiểm tra tài liệu. Khi bọn họ nhìn thấy Tập đoàn Thiên Hà không ngờ dính đến Phó bí thư tỉnh Việt Đông là Phục Văn Cường, trong lòng thầm ngạc nhiên, Phục Văn Cường dính đến vài trăm triệu tham ô trong Tập đoàn Thiên Hà, ngoài ra còn nhận tiền hối lộ, nếu như kiểm tra ra thật, vậy coi như Phục Văn Cường cơ bản là kết thúc rồi. Đợi mọi người kiểm tra tài liệu sạch sẽ xong, Hàn Đông kiểm tra lại một lần, phát hiện chỉ mỗi Tập đoàn Thiên Hà thôi mà dính đến 13 quan chức từ trên xuống dưới, trong lòng cũng thầm kinh ngạc. “Khó trách tại sao điều tra Tập đoàn Thiên Hà đều không sao, dính đến nhiều quan chức như vậy, cho dù Tập đoàn Thiên Hà cho người ta điều tra, số quan chức đó cũng không đồng ý điều tra, dù sao Tập đoàn Thiên Hà có chuyện, bọn họ chắc chắn rất dễ bị liên lụy.” Trong lòng thầm thở dài một tiếng, Hàn Đông nói: - Những tài liệu này xử lý xong, sau đó toàn bộ giao cho Ủy ban Kỷ luật Trung ương, do ban nghành Kiểm sát, Kỷ luật điều tra. Được rồi, bây giờ chúng ta có thể tiến hành điều tra tài liệu còn lại rồi, phân công trước một chút vậy… Theo điều tra của Cao Minh Chân và Hàn Đông, các quan chức của Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh, đều cảm thấy lần này phòng Kiểm soát Nội các Chính phủ là làm thật. Bởi vì điều tra bây giờ, đã chạm đến vấn đề của một vài tầng sâu hơn. Đặc biệt là một vài quan chức không trong sạch, trong lòng càng bất an không yên, lo lắng vấn đề của mình bị điều tra ra. Cho nên bọn họ liền nghĩ cách thiết lập chướng ngại cho tổ giám sát. Một số quan chức khác, bọn họ cho dù không có dính đến trong đó, nhưng vì rất nhiều lí do, hoặc là lo lắng cho người quen hoặc bạn bè mình có chuyện, hoặc là lo lắng địa bàn của mình xảy ra truyện không dễ ăn nói với cấp trên, cũng bắt đầu ngầm cản trở đối với công việc của tổ giám sát. Chỉ đáng tiếc, lần này, tin tức của tổ giám sát lại vô cùng tinh thông, đồng thời lại phá lệ nghiêm túc tỉ mỉ, một vài quan chức kia dù là thiết lập chướng ngại, vẫn không cách nào ngăn cản phòng Kiểm soát đưa từng vấn đề điều tra rõ ràng. Vấn đề của một vài quan chức dần dần bộc lộ ra, thậm chí dính dáng đến một vài quan chức cấp Thứ trưởng, trong đó có hai người là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Việt Đông. Những tình hình này, cũng dần dần đến tai của Phó Thủ tướng Tô Trọng Vi. Điều này khiến trong lòng ông vô cùng buồn bực. Bởi vì một vài quan chức cấp Thứ trưởng bị dính đến, đều là người do ông bồi dưỡng đề bạt khi còn ở tỉnh Việt Đông. Những người này là thành viên chủ chốt trong vây cánh của ông ta. Bây giờ xem ra, dường như đều bị Hàn Đông xử lý gần hết rồi, điều này khiến ông rất căm tức. Cứ cho là Bí thư Tỉnh ủy Việt Đông đương nhiệm không liên lụy tới trong đó, nhưng cũng sẽ bị liên lụy nhất định, tương lai nếu muốn tiến thêm một bước, độ khó lại càng tăng rồi. Cái này làm xáo trộn bố cục của Tô Trọng Vi rồi. “Thật không tưởng tượng được tên tiểu tử này lại nhanh chóng điều tra ra nhiều vấn đề như vậy, xem ra mình vẫn xem nhẹ hắn rồi.” Tô Trọng Vi ngồi phía sau bàn làm việc rộng lớn, sắc mặt rất nghiêm trọng. Hàn Đông làm như vậy, đối với bố cục mà nhà họ Tô bày ở tỉnh Việt Đông sẽ sản sinh ảnh hưởng rất lớn. Bởi vì vị trí của tỉnh Việt Đông rất quan trọng, cho nên nhà họ Tô vẫn luôn dốc sức ứng phó nắm bắt trong tay mình, cũng từ tỉnh Việt Đông đề bạt lên không ít cán bộ. Hành vi của Hàn Đông bây giờ, là làm suy yếu sức khống chế và tầm ảnh hưởng của nhà họ Tô ở Việt Đông. Lúc này đây, trong lòng Tô Trọng Vi lại xem kĩ lại Hàn Đông một lần nữa, “tên tiểu tử này tính toán quá nhiều.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui