Người Cầm Quyền

Triệu Nhạc bỗng nhiên gọi điện thoại cho Hàn Đông nói chuyện quá khứ, điều này làm cho Hàn Đông rất ngạc nhiên Nghe giọng điệu Triệu Nhạc, hình như là vì công việc. Điều này càng làm cho Hàn Đông thấy kỳ lạ, bởi vì hắn không nghe được chút tin tức gì về việc nhận chức của mình Tuy rằng đã tốt nghiệp trường Đảng, nhưng Hàn Đông cũng biết con đường tiếp theo của mình, có vẻ là rất quan trọng, đây là sự sắp xếp đặc biệt trong gia đình, nhất định phải suy xét mọi khía cạnh thật tốt. Từ cấp giám đốc sở thăng làm Thứ trưởng, một bước nhảy phi thường, tới cấp Thứ trưởng rồi, mới thực sự trở thành cán bộ cao cấp của Trung Hoa. Hơn nữa ở chức vụ cao như vậy, đối với tình hình của tỉnh, thậm chí của cả nước, có thể làm nhiều việc hơn, không gian thi triển lớn hơn, có thể thỏa mãn khát vọng trong lòng. Đương nhiên, đạt đến cấp bậc này, áp lực cũng rất lớn. Có thể nói, ở cấp độ này, để đặt nền móng, như vậy trong tương lai, sẽ không thuận lợi, nếu chỉ một bước đi không tốt, tương lai muốn đi lên là rất khó. Dù sao đã tới bậc thứ trưởng rồi, sẽ càng được chú ý nhiều hơn nữa, nếu làm không tốt, sẽ để lại ấn tượng xấu cho mọi người, sau này đi tới đâu, đều bị bình luận không tốt. Chính bởi vì nguyên nhân này, bước tiếp theo an bài của Hàn Đông, gia đình Hàn Đông sẽ rất thận trọng, nhất định phải để cho Hàn Đông đầy đủ tài năng mới đi nhận chức Tất cả những điều này, Hàn Đông đều biết, cho nên hắn cũng không nóng vội. Hiện tại Triệu Nhạc bỗng nhiên gọi tới như vậy, khiến cho Hàn Đông có chút không hiểu. Phải biết rằng, Triệu Nhạc là Phó bộ trưởng đứng thứ hai trong Ban tổ chức Trung ương, chỉ đứng sau Phó bộ trưởng thường trực, phân công công việc chủ yếu cũng là điều phối, kiểm tra cấp thứ trưởng. Nghe giọng của anh ta, là có công việc cấp trên bàn cùng với mình, vậy là chuyện gì đây? Rốt cuộc là chuyện của mình, hay là trong nhà an bài? “Thôi đi, không thèm nghĩ nữa, tới rồi chẳng phải sẽ biết sao?”. Hàn Đông lắc lắc đầu, mặc kệ Triệu Nhạc muốn cùng mình nói chuyện, cũng khẳng định không phải là chuyện gì xấu. Dù sao những việc mình xử lý ở phòng Kiểm soát văn phòng quốc gia đều tốt đẹp, tuy rằng thời gian này mình có chút khiêm tốn, nhưng công việc phòng Kiểm soát văn phòng quốc gia đều làm xong rồi Buổi tối, Hàn Đông đem chuyện này nói cùng lão thái gia, kết quả lão thái gia chỉ thản nhiên nói một câu: - Ông đã biết, phục tùng bố trí của tổ chức, an tâm làm việc Sau đó liền vui vẻ chơi đùa cùng Hàn Vũ Hiện tại phần lớn thời gian của lão thái gia đều là chơi cùng Hàn Vũ. Mà Hàn Vũ tuy chỉ mới được mấy tháng, nhưng không giống như những đứa trẻ khác hay khóc, nó thường xuyên mở to đôi mắt sáng ngời, nghiêm túc nhìn lão thái gia, thường vươn tay ra giống như đang chào hỏi lão thái gia, lập tức phát ra vài tiếng như đang cười, bộ dáng đáng yêu vô cùng. Hàn Đông thấy lão thái gia có vẻ đã định trước, trong lòng cũng bình tĩnh lại rồi, nhất định là đã được lão thái gia cho phép. Dù sao Hàn Đông cũng là đối tượng bồi dưỡng đời thứ ba của họ Hàn, là nhân vật chính, từng chức vị của hắn, đối với Hàn gia mà nói, đều là đại sự. Cho nên Triệu Nhạc cũng không có khả năng quyết định một mình. “Xem ra, mình lại đổi công tác một lần nữa”. Hàn Đông trong lòng thở dài một tiếng, cũng đã làm ở phòng kiểm soát văn phòng quốc gia một thời gian, điều tra được một vài vụ, thanh trừ một ít sâu mọt, được lòng nhân dân và được các lãnh đạo đại biểu trung ương tán thành, khen ngợi. Tổng quan mà nói, ở phòng kiểm soát văn phòng quốc gia, Hàn Đông đã làm việc rất tốt. Công tác phòng kiểm soát, hiện tại cũng đã đi vào quỹ đạo, chỉ cần người kế nhiệm có thể xử lý mọi việc thực tâm, công bằng, như vậy sẽ không quá tệ. Hàn Đông đã quyết định đến lúc đó cùng lãnh đạo văn phòng quốc gia đề cử Cao Minh Chân tiếp nhận chức chủ nhiệm phòng kiểm soát, hai người làm việc với nhau thời gian lâu như vậy, Cao Minh Chân cũng đã vất vả nhiều, tận lực tận tâm, cũng làm giảm bớt nhiều gánh nặng cho Hàn Đông. Mặt khác năng lực của anh ta cũng đã được thể hiện trong công việc thực tế, Hàn Đông cảm thấy nếu để anh ta đảm nhiệm chức chủ nhiệm phòng kiểm soát, trước mắt là người lựa chọn thích hợp nhất. Đương nhiên, nếu Hàn Đông rời đi, cũng chỉ có quyền đề nghị thôi, về phần các lãnh đạo quyết như thế nào, cũng không phải là việc Hàn Đông có thể can thiệp. Cho dù Hàn Đông có thân thế, nhưng một chút quy tắc cơ bản này hắn phải tuân thủ. Tám giờ ba mươi sáng ngày thứ hai, Hàn Đông đi tới Ban tổ chức Trung ương, nhìn tòa nhà có vẻ hơi khiêm tốn, Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, Trung Hoa không biết có bao nhiêu cán bộ, trong lòng ảo tưởng một ngày có thể tới đây một chuyến. Văn phòng Triệu Nhạc là một phòng với ba gian, phía trước là một phòng nhỏ để thư ký sử dụng, phía sau còn lại làm chỗ làm việc và phòng khách, hai không gian quan trọng nối với nhau, có hai cửa, một cửa thông với phòng thư ký, một cửa thông trực tiếp ra hành lang. Vẻ mặt điềm đạm, chắc chắn người thư ký đã biết thân phận sau này của Hàn Đông, lập tức có vẻ nhiệt tình, bảo Hàn Đông chờ một chút, lập tức vào xin chỉ thị, rất mau mời Hàn Đông đi vào Bên trong văn phòng, bố trí cũng rất đơn giản Thấy Hàn Đông tiến vào, Triệu Nhạc tươi cười, đứng lên, nói: - Hàn Đông lại đây, ngồi bên này đi Hai người ngồi xuống khu vực tiếp khách của phòng, thư ký tới rót trà rồi đi ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại Triệu Nhạc nở nụ cười nhìn Hàn Đông nói: - Đồng chí Hàn Đông đến phòng kiểm soát văn phòng đến nội các Chính phủ cũng được không ít thời gian rồi, cũng đã làm việc vất vả, được lãnh đạo tán dương, tôi thấy cậu đi tới đâu, cũng hừng hực khí thế, phát triển nhanh chóng, làm cho người ta không thể không nhìn cậu bằng cặp mắt khác Hàn Đông khiêm tốn nói: - Bộ trưởng Triệu quá khen, tôi đều vì chức trách của mình mà làm thôi. Triệu Nhạc cười ha hả nói: - Có thể thực hiện tốt chức trách của mình, cái này chính là điều không tệ. Chỉ cần chúng ta mỗi người đều làm tốt công việc của mình, vậy xã hội của chúng ta, không phải có thể phát triển tốt hơn sao… Được rồi, cũng không bàn chuyện này nữa, hôm nay tôi gọi cậu tới đây, với cương vị một đại biểu Ban Tổ chức Trung ương nói chuyện với cậu về công việc kế tiếp của cậu, cậu đã tốt nghiệp trường Đảng trung ương, theo thành tích công tác, lý lịch mà nói, cũng đủ điều kiện cất nhắc. Qua cuộc nghiên cứu thảo luận của hội nghị bộ trưởng, quyết định điều chỉnh công tác tiếp theo của cậu, sẽ thực hiện theo trình tự tương ứng… Hàn Đông lắng nghe, trong lòng cũng không có gì ngạc nhiên, bởi vì trước đó Hàn Đông cũng đoán được Triệu Nhạc tìm mình vì chuyện gì Triệu Nhạc đối với biểu hiện của Hàn Đông, cũng thấy rất hài lòng, thầm nghĩ người thanh niên trẻ tuổi kia mới chỉ ba mươi tuổi, đã sắp trở thành cấp Thứ trưởng, hắn như một bầu trời trong sáng, quả nhiên không phải vật trong ao. - Căn cứ khảo sát của Ban tổ chức cán bộ, chuẩn bị đề cử cậu đảm nhiệm chức Phó bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải, đề cử quyền Chủ tịch thành phố, đối với sự bố trí này, cậu có ý kiến gì không? - Bộ trưởng Triệu, tôi phục tùng sự bố trí của tổ chức, bất kể ở vị trí nào, đều toàn lực làm tốt công tác của mình. Hàn Đông trả lời rất đơn giản, kỳ thực Triệu Nhạc hỏi như vậy, cũng chỉ là một bước quy trình mà thôi, Hàn Đông dù cho có rất nhiều ý tưởng, cũng không thích hợp nói vào lúc này. Lúc này đây, trong đầu Hàn Đông nhanh chóng nhớ lại tình hình tại thành phố Ninh Hải. Là một trong số không nhiều thành phố trực thuộc tỉnh của Trung Hoa, thành phố Ninh Hải ở phía đông tỉnh Giang Việt, bị vây bởi vùng tam giác sông Trường Giang, vịnh Bắc Lâm, Biện Châu, phía Tây giáp Sa Hưng, phía Nam giáp Lễ Châu, phía Đông Bắc giáp núi Phàm Sơn cách biển Trong đầu Hàn Đông, tình hình thành phố Ninh Hải, cơ bản cũng chỉ biết có thế Trước đây Hàn Đông luôn ở vùng Tây Bộ, đối với tình hình phía Đông cũng chưa quen thuộc. Dù cho ở phòng kiểm soát làm việc, cũng không thể chú ý tình hình tỉnh Giang Việt. Dù sao tỉnh Giang Việt cũng là tỉnh lớn vùng duyên hải, nhưng trong các tỉnh phía Đông nó không phải là tỉnh nổi bật nhất. Hàn Đông cũng không nghĩ ra bản thân mình sẽ được bố trí tới thành phố Ninh Hải Là thành phố cấp phó tỉnh, bí thư thành phố Ninh Hải, Chủ tịch thành phố, đều là cán bộ cấp Thứ trưởng. Ủy viên thường vụ tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, dù cho hầu hết đặt hết ở bên thành phố Ninh Hải, nhưng ở tỉnh vẫn có quyền biểu quyết. Bởi vậy, lãnh đạo thành phố cấp phó tỉnh, tuy rằng cùng các cán bộ của thành phố cấp phó tỉnh là cùng cấp bậc, nhưng quyền lực là không giống nhau. Đối với Hàn Đông mà nói, có thể tới thành phố cấp phó tỉnh đảm nhiệm nhân vật số một trong Ủy ban nhân dân thành phố, đối với hắn là cơ hội rất tốt để rèn luyện năng lực làm việc. - Ninh Hải và tỉnh Giang Việt vừa mới phát sinh một việc, trung ương quyết định điều chỉnh ban lãnh đạo tỉnh, vì vậy đối với đồng chí Hàn Đông mà nói, đây là một cơ hội rất khó có được. Đương nhiên, Ban tổ chức Trung ương sẽ đưa danh sách sau, còn cần Trung ương quyết định cuối cùng, cho nên hiện tại chỉ là tôi nói chuyện trước với cậu. Tiếp theo Triệu Nhạc giới thiệu tỉ mỉ tình hình thành phố Ninh Hải, lần này chủ yếu là Ủy ban Kỷ luật Trung ương ở tỉnh Giang Việt tra xét một vụ án lớn, liên quan tới một ít đồng chí cấp dưới, thậm chí có hai quan to cấp Thứ trưởng đã bị bắt giam rồi. Tình hình như vậy, trung ương đương nhiên muốn đưa ra ứng cử viên để tiến hành điều chỉnh bộ máy. Mà Hàn Đông vừa tiến vào ban tổ chức Trung ương, trải qua giai đoạn điều tra trước, mọi người đều thống nhất ý kiến như nhau. Dù nói còn cần quyết định của trung ương, như với cấp Thứ trưởng, Ban tổ chức Trung ương đưa ra ý kiến, chính là rất được coi trọng Hơn nữa, sau lưng Hàn Đông có thêm thế lực hùng mạnh nhà họ Hàn, nếu muốn có vị trí này, cơ bản là không có vấn đề gì. - Ngày mai Ban Tổ chức Trung ương đưa tới sở văn phòng nội các Chính phủ khảo sát, nếu tất cả đều thông qua, trong một tuần nữa, cậu sẽ đến thành phố Ninh Hải nhận chức, dù sao tình hình bên kia cũng không dễ làm, cho nên hai ngày này cậu phải sắp xếp một chút, xem nên triển khai công việc như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui