Người Cầm Quyền

Sau khi kết thúc cuộc họp Ủy viên thường vụ mở rộng, Lan Chí Bình ở lại dùng cơm tại phòng tiếp khách ở Ủy ban nhân dân. Anh ta và Lam Nghiệp đều là Ủy viên thường vụ tỉnh Giang Việt, thể diện này vẫn nên để cho Lam Nghiệp. Trong bữa tiệc ăn uống linh đình, mọi người chuyện trò vui vẻ, tình cảm hòa thuận. Lan Chí Bình trong tranh phục Vest, đeo cặp kính, ăn nói nhỏ nhẹ, rất có khí chất thư sinh. Theo tìm hiểu của Hàn Đông, trước đây Lan Chí Bình từng dạy học, sau này gia nhập vào cơ quan nhà nước, con đường phát triển tương đối thuận lợi, hiện nay vừa đúng năm mươi tuổi, cũng đã làm vài năm trong vị trí Thứ trưởng. Địa vị cấp bậc của Lan Chí Bình cao nhất, đương nhiên ngồi vào vị trí ở giữa, Lam Nghiệp và Hàn Đông phân biệt ngồi ở vị trí trái phải của anh ta. Trong lúc trò chuyện với Lam Nghiệp, Lan Chí Bình cũng không lạnh nhạt với Hàn Đông, thỉnh thoảng nói hai câu với Hàn Đông, anh ta là Trưởng Ban tổ chức tỉnh ủy tỉnh Giang Việt, đối với những quan viên quan trọng của thành phố Ninh Hải đương nhiên hiểu rất rõ. Hàn Đông là nhân vật trung tâm của đời thứ ba của họ Hàn, đương nhiên Lan Chí Bình cũng sớm nghiên cứu kỹ, vô cùng xem trọng đối với Hàn Đông. Trước đó khi Hàn Đông vừa đến nhậm chức tại thành phố Ninh Hải, Lan Chí Bình từng gặp qua Hàn Đông, nhưng không có trao đổi sâu hơn. Tuy nhiên với Lan Chí Bình xem ra, Hàn Đông muốn trụ vững trong thành phố Ninh Hải, cũng không phải chuyện dễ dàng. Nhưng sự thật lại nằm ngoài dự đoán của y, Hàn Đông đến thành phố Ninh Hải không lâu, liền thực hiện việc thuận buồm xuôi gió, từng bước vững chắc, khiến Lam Nghiệp vô cùng buồn bực, cuối cùng bất đắc dĩ đành phải mời đến Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vỹ ra tay giúp đỡ. Mặc dù lần này Lam Nghiệp đạt được mục đích, nhưng trong mắt một số người tại Tỉnh ủy, anh ta đã mất đi rất nhiều điểm, đồng thời mọi người cũng ngày càng xem trọng Hàn Đông hơn. “Hô hô, lần này Tỉnh ủy ra tay rồi, cũng không biết Lam Nghiệp có thể thuận lợi nắm được đại cục không, nếu còn bị Hàn Đông chèn ép, vậy thì anh ta thực sự ngay cả thể diện cũng bị mất luôn, Tỉnh ủy cũng không thể một rồi đến hai rồi ba cứ thế động đến bộ máy của thành phố Ninh Hải.” Lan Chí Bình vừa nghĩ thầm trong lòng, vừa cười nói với mọi người. Sau khi dùng cơm xong, Lan Chí Bình cũng không ở lại lâu, dẫn theo một nhóm người rời khỏi thành phố Ninh Hải quay về thành phố Biện Châu. Tiễn Lan Chí Bình rời khỏi, Lam Nghiệp quay đầu cười cười hì hì nói với Hàn Đông: - Chủ tịch thành phố, cuộc họp ngày mai, thảo luận một số việc liên quan đến môi trường công việc của thành phố, đồng thời cũng cho Thắng Anh tìm hiểu, quen biết các hạng mục công việc trong Thành ủy. “Lam Nghiệp cũng thật sự hội vội, Tiêu Thắng Anh vừa mới đến thì muốn liên kết với Tiêu Thắng Anh cho mình biết tay sao. Chỉ tiếc là, bàn tính của y chủ định phải bỏ không rồi.” Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, vẻ mặt vẫn với nụ cười bình thản, gật đầu nói: - Được, môi trường thành phố, quản lý quả thật nên chỉnh lý lại, tôi muốn cho Cục quản lý thành phố tham gia vào cuộc họp này, nghe ý kiến của họ. Lam Nghiệp cười nói: - Ừm, cứ cho Cục quản lý thành phố, Cục xây dựng thành phố và các đơn vị có liên quan tham gia vào cuộc họp. Đồng thời Lam Nghiệp từ cười thầm trong lòng, nghĩ đến Hàn Đông vẫn còn nhớ xử lý Cục quản lý thành phố, số người tham gia vào cuộc họp ngày mai ngày càng nhiều, mất mặt không phải là Hàn Đông sao, cho nên y cũng vui mừng cho gọi mọi người tham gia vào họp ủy viên thường vụ. Về phía Cục trưởng Khương Lâm Trạch của Cục quản lý thành phố, cũng là người của Lam Nghiệp, cho nên dù Cục quản lý thành phố bị phê bình, Lam Nghiệp cũng không động đến Khương Lâm Trạch. Nhìn thấy bộ dạng vừa cười vừa nói của Lam Nghiệp và Hàn Đông, những người bên cạnh trong lòng đều hiểu, hai người này bây giờ hận đến nỗi muốn đạp đối phương một cái, chẳng qua trên nét mặt vẫn với dáng vẻ hòa khí mà thôi. Ủy viên thành ủy, Phó Bí thư, Bí thư Đảng ủy khu công nghệ cao Chu Tân đứng bên cạnh đánh giá Hàn Đông, trong lòng liền nghĩ: “Hàn Đông vừa đến thành phố Ninh Hải đã có tiếng, bây giờ Tỉnh ủy đã thay đổi Cục trưởng cục tài chính thành phố và Bí thư Đảng ủy công an, đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một cú hay, chỉ là không biết hắn có cách nào để hóa giải. Chà, mọi người cứ đấu qua đấu lại như vậy, lãng phí thời gian tinh lực, việc chính thì làm ít đi. Nước Trung Hoa cái gì cũng tốt, chỉ là việc này không nhận được giải quyết, hao tốn bên trong quá nhiều, khiến mọi người suốt ngày đều mệt mỏi.” Những năm này, trong thâm tâm của Chu Tân, vẫn muốn làm chút việc, do đó trong thời gian y đảm nhận Phó Chủ tịch thành phố Ninh Hải kiêm Bí thư Đảng ủy khu công nghệ cao, phát triển của khu công nghệ cao thành phố Ninh Hải cũng không tệ, chính vì cái này, y mới được sự thúc tiến của Lam Nghiệp, vốn dĩ Phó Chủ tịch Thành ủy thuộc về Trình Dũng đã giành về cho mình. Từ trong sâu thẳm của Chu Tân vẫn tương đối chấp nhận năng lực của Hàn Đông, chẳng qua y là người đứng về phía Lam Nghiệp, dù cảm thấy năng lực của Hàn Đông không tệ, làm việc không ít, nhưng cũng không dễ dàng dựa vào Hàn Đông. Chín giờ sáng ngày thứ hai, thành phố Ninh Hải mở cuộc họp Ủy viên, chủ yếu là thảo luận công việc điều chỉnh môi trường chính trị trong thành phố. Trước đó, Hội đồng nhân dân thành phố đã thẩm tra thông qua quyết định liên quan đến việc môi trường thành phố bị vi phạm, cũng xem như mở ra một trang mới cho môi trường thành phố, chính là một trong các nội dung của thành phố Thành ủy xây dựng một đất nước đẹp hơn. Công việc này, do Chủ tịch thành phố tiền nhiệm Trương Hồng Quang và Lam Nghiệp cùng tạo ra, từ các mặt để cải thiện cuộc sống môi trường của thành phố Ninh Hải. Nhưng với Hàn Đông xem ra, hiệu quả thực tế không là bao, chủ yếu có rất nhiều việc với điểm xuất phát là tốt, nhưng được xác thực lại là một chuyện khác. Lam Nghiệp là người cuối cùng đi vào hội trường, anh ta ngồi vào vị trí, nhìn xung quanh một lượt, hỏi: - Trưởng ban Thư ký, có mặt đủ chưa? - Đều đến đủ rồi. Trưởng ban Thư ký Dương Lợi Đông nói. - Ừm, vậy thì bắt đầu cuộc họp. Trước tiên chúng ta nên vỗ tay nhiệt liệt chào mừng đồng chí Tiêu Thắng Anh đến làm việc tại thành phố Ninh Hải. Lam Nghiệp nói, liền vỗ tay lớn. Mọi người đương nhiên cũng vỗ tay, còn Tiêu Thắng Anh đứng lên, hơi cúi lưng, cũng tỏ ý cám ơn. - Vì công việc cần thiết, đồng chí Trình Dũng được điều chức, do đồng chí Tiêu Thắng Anh đảm nhận Ủy viên Thành ủy của thành phố chúng ta, chức vụ Bí thư Đảng ủy, hôm qua đa số đồng chí của chúng ta cũng đã gặp đồng chí Tiêu Thắng Anh, buổi họp Ủy viên thường vụ hôm nay, thứ nhất để mọi người cùng tiến hành trao đổi công việc gần đây, cũng cho đồng chí Thắng Anh nhanh chóng tìm hiểu tình hình công việc của thành phố chúng ta, nhanh chóng hòa nhập vào công việc. Anh ta không khách sáo, trực tiếp gọi tên Tiêu Thắng Anh rất thân thiện là “Thắng Anh”, giống như mối quan hệ giữa hai người rất tốt vậy. Tiêu Thắng Anh luôn tỏ vẻ bộ dạng khiêm tốn cẩn thận, ngồi đó, vẻ mặt luôn nở nụ cười khiêm nhường, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn sơ qua các ủy viên có mặt tại đó, khi bắt gặp ánh mặt người khác, anh ta liền cười, rất hòa nhã Tiếp theo, các Ủy viên Thành ủy cùng thảo luận công việc gần đây, cái này trên thực tế cũng chỉ là một quá trình mà thôi, nếu Tiêu Thắng Anh muốn tìm hiểu tình hình công việc của Thành ủy, chỉ nghe thôi thì không thể nào nghe được cái gì hết. Rất nhanh cái cần nói đều đã nói, tiếp theo chính là hạng mục thứ hai trong buổi họp, so với không khí lúc đầu lại không giống nhau nữa. Đợi sau khi Cục trưởng Khương Lâm Trạch bên Cục quản lý thành phố báo cáo thông qua công việc quản lý thành phố, Phó Bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vỹ bèn nhắm vào các chấp hành trong Cục quản lý thành phố mà đưa ra những lời phê bình sắc bén trong câu hỏi, chỉ ra công việc quản lý đơn giản, tàn bạo, khiến dân oán trách, bây giờ bách tính vừa nhắc đến Cục quản lý đều không có phê bình tốt nào, yêu cầu Cục quản lý nhất định phải bắt đầu từ tác phong công việc, chỉ có cải thiện công việc, mới có thể quản lý tốt thành phố. Nghe Đàm Vỹ chậm rãi nói, Lam Nghiệp tự cười nhạo trong lòng: “Tên Đàm Vỹ đã quyết tâm giúp Hàn Đông rồi, biết được Tiêu Thắng Anh sẽ đến, tháng ngày của Hàn Đông sẽ không dễ qua, cho nên muốn thông qua cách này để trợ uy cho Hàn Đông sao? Hì hì, tất cả đều phí công thôi.” - Tôi xin được nói, công việc của Cục quản lý đô thị, quả thật đã tồn tại một vấn đề rất lớn, tôi đi trên đường, thậm chí còn nhìn thấy Cục quản lý đô thị truy đánh người dân thường, quả thực là coi trời bằng vung, công việc của Cục quản lý đô thị làm như vậy, tôi nghĩ bộ máy cơ quan của Cục quản lý đô thị nên được điều chỉnh mới được, lãnh đạo không tốt, đương nhiên đội ngũ cũng sẽ không tốt… Ủy viên thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố Lôi Hữu Hạ càng dứt khoát, thậm chí còn đưa ra đề nghị thay đổi Cục quản lý đô thị. Phó Chủ tịch thành phố của y, công việc phân công có cả Cục quản lý đô thị, đưa ra đề nghị như vậy, cũng xem như là được. Lam Nghiệp chau mày, trong lòng nghĩ tên Lôi Hữu Hạ này đúng thật không hề thay đổi. - Ồ, công việc của Cục quản lý đô thị có tính đặc biệt và phức tạp, do đó trong công việc thực tế, tồn tại một số vấn đề cũng khó tránh khỏi, tổng thể mà nói, công việc của Cục quản lý đô thị thành phố Ninh Hải, thực hiện cũng không tệ. Lam Nghiệp chậm rãi nói. - Đương nhiên, tôi cũng không phải chỉ thiên về Cục quản lý đô thị, mọi người có suy nghĩ và ý kiến nào về công việc của Cục quản lý đô thị, đều có thể đưa ra, nếu quả thật cần thiết, cơ quan của Cục quản lý đô thị nên điều chỉnh thì cũng phải điều chỉnh. Tối qua anh ta đã trao đổi điện thoại với Vương Vĩnh Ninh, chủ yếu là đề ra Thành ủy nhất định phải chung một lòng, phải dệt thành một sợi dây cùng nhau nỗ lực, như vậy mới có thể làm tốt công việc của thành phố Ninh Hải. Còn Vương Vĩnh Ninh cũng chấp nhận, dù sao hiện tại Hàn Đông đã phát triển với thế lực rất lớn, Vương Vĩnh Ninh nếu còn lơ là nữa, thì đến lúc Hàn Đông hoàn toàn nắm được cục diện thực sự của thành phố Ninh Hải, sau này cũng không có Vương Vĩnh Ninh nữa. Cho nên Lam Nghiệp cũng không sợ Vương Vĩnh Ninh phản kích, chỉ cần Vương Vĩnh Ninh không tham gia, như vậy chỉ dựa vào người bên phía Hàn Đông, căn bản không thể nào gây sóng gió. Cho nên hiện anh ta với bộ dạng xem phim hay, xem người bên Hàn Đông rốt cuộc có biểu hiện gì, có cảm giác như đang xem khỉ làm xiếc. - Lãnh đạo chủ yếu của Cục quản lý đô thị quả thật nên thay đổi. Phó Chủ tịch thường trực thành phố Tống Kiến Quốc bình thản nói, cũng không tiến thêm một bước giải thích, sau đó lấy tách trà lên chậm rãi uống. Vương Vĩnh Ninh hơi ngẩn người, lập tức khóe môi liền lộ ra nụ cười khổ, nghĩ thầm trong lòng: - Em vợ của Tống Kiến Quốc và Khương Lâm Trạch có xích mích với nhau, xem ra chuyện này không phải giả đâu. Lam Nghiệp cũng có chút tò mò nhìn Tống Kiến Quốc, lại nhìn về Vương Vĩnh Ninh, cuối cùng lại nhìn về Tiêu Thắng Anh đang ngồi vững ở đó, trong lòng lại yên tâm không ít. Anh ta thấy, Tiêu Thắng Anh vừa mới đến, thái độ trong hôm nay nhiều nhất là từ bỏ, cho nên dù Tống Kiến Quốc đứng ra gây rối, phía bên Hàn Đông cũng không thể làm nên cái gì. “Thú vị rồi.” Khóe miệng Hàn Đông không khỏi vểnh lên, vốn dĩ trong Ủy viên thường vụ Thành ủy, Đàm Vỹ, Quý Chính Phong, Lôi Hữu Hạ, Vũ Ba đều đứng về phía Hàn Đông, cộng thêm Tiêu Thắng Anh vừa mới đến, Hàn Đông tổng cộng có được sáu phiếu Ủy viên trong tay. Còn hôm nay Tống Kiến Quốc không biết vì chuyện gì, không ngờ cũng chống đối Cục quản lý đô thị, cứ như vậy, ủng hộ điều chỉnh Cục quản lý đô thị không phải có đến bảy phiếu rồi sao? - Nếu đã như vậy, thế thì đổi Khương Lâm Trạch của Cục quản lý đô thị đi. Trong lòng Hàn Đông đã có chủ ý. “Hô hô, lúc nãy Lam Nghiệp đã nói ra rồi, bây giờ sợ là đánh mất thôi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui