Bữa cơm này Tô Lạc Lạc ăn vô cùng ngại ngùng, cô một mực vùi đầu vào ăn đồ ăn của bản thân còn Long Dạ Tước ở phía đối diện ăn một cách chậm rãi và ưu nhã.
Tô Lạc Lạc ngẩng đầu mấy lần, lúc chạm vào ánh mắt anh thì có thể nhìn thấy trong mắt anh chứa ý cười.
Tô Lạc Lạc đang nghĩ, nhất định anh là đang chê cười cô lơ mơ.
Nấu ăn mà quên bỏ muối vào.
Sau khi ăn xong, Tô Lạc Lạc thu dọn chén bát trên bàn thì nhìn thấy Long Dạ Tước đang ngồi trên ghế sô pha cầm Ipad của cô lên, mặt cô lập tức đỏ lựng: “Không được phép xem.”
Long Dạ Tước miệng cười cười: “Đều xem xong hết rồi, có gì đẹp để xem đâu?”
Tô Lạc Lạc nghẹn họng, bước đến nói: “Nếu anh muốn xem ảnh của bọn nhỏ thì em sẽ gửi qua một file cho anh, nhưng mà anh không được phép xem Ipad của em nữa.”
Long Dạ Tước tốt bụng trả Ipad lại cho cô, Tô Lạc Lạc nhanh chóng ôm vào trong lòng, xoay người chạy lên lầu, mười phút sau cô cầm theo USB đưa cho anh: “Đây đều là hình quá trình lớn lên của bọn nhỏ, anh có thể tùy ý xem.”
Long Dạ Tước nhận lấy, anh cũng muốn đem những ảnh chụp này để gửi cho ba mẹ và bà nội cùng ngắm nhìn.
Mọi người đã bỏ lỡ quá trình lớn lên của bọn nhỏ nên ai cũng cảm thấy tiếc nuối.
“Buổi chiều có dự định gì không?” Long Dạ Tước ngẩng đầu nhìn cô.
“Không làm gì cả, ở nhà dọn dẹp đồ đạc một chút thôi”
“Được, anh làm cùng em.”
“Quên đi, tay của anh còn bị thương đấy, thành thật mà ngồi ngay ngắn ở chỗ này đi!”
“Đau lòng cho anh à?”
Tô Lạc Lạc không khỏi liếc anh một cái: “Anh bị thương, em là đang chăm sóc cho anh.
Em đây là một người tốt bụng, không liên quan gì đến đau lòng cho anh cả.”
Long Dạ Tước phiền muộn nhíu nhíu mày, người phụ nữ này rõ ràng là đang đau lòng cho anh nhưng vẫn muốn mạnh miệng.
Phụ nữ đúng là khẩu thị tâm phi.
Trong một hội quán, Tô Vũ Phỉ vô cùng phiền muộn kéo một nhóm bạn đến chỗ này uống cà phê nói chuyện xua đi nhàm chán.
“Này, Ngữ Phù, xem weibo này, có người chụp được hình Long Dạ Tước cùng một người phụ nữ đi dạo phố đấy!” Một người bạn tốt đưa điện thoại qua cho cô xem.
Tô Vũ Phỉ lập tức giật lấy ghé mắt vào xem, đây là do người khác lén gửi trong nhóm, sau đó nhanh chóng bị phát lên vòng bạn bè, vừa vặn truyền đến người bạn tốt này của Tô Vũ Phỉ.
Cô ta phóng to hình lên xem, lập tức tức đến mặt trắng bệch, người phụ nữ đi dạo phố cùng Long Dạ Tước chính là Tô Lạc Lạc.
Có sáu bảy bức ảnh liên tiếp và cũng là ảnh chính diện của Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc, tấm cuối cùng chính là hình ảnh bóng lưng Long Dạ Tước nắm tay Tô Lạc Lạc rời đi.
Tình cảm ấm áp, vừa nhìn liền cảm giác đây là một đôi tình nhân.
“Ấy, người phụ nữ đi cùng Long Dạ Tước hình như là bạn gái tin đồn của Dạ Trạch Hạo!” Một người bạn khác vừa nhìn liền phát hiện ra.
Tô Vũ Phỉ cười lạnh một tiếng: “Có thể không phải là cô ta được sao?” Nói xong cô ta cầm lấy điện thoại: “Bây giờ tớ có thể cho bạn của tớ kiếm được một món tiền rồi.”
“Cậu muốn làm gì thế?”
“Tớ muốn công ty của bạn tớ tung tin Tô Lạc Lạc một chân đạp hai thuyền, thông đồng với Long Dạ Tước sau lưng Dạ Trạch Hạo.
Fans hâm hộ của Dạ Trạch Hạo chắc chắn sẽ phỉ nhổ cô ta đến chết.
Tớ muốn Tô Lạc Lạc bị nước bọt dìm cho chết.”
Nói xong, bạn của Tô Vũ Phỉ đã nghe máy, cô ta kể lại sự việc, quả nhiên đầu dây bên kia vô cùng xem trọng tin tức này.
Phải biết rằng Dạ Trạch Hạo là người của công chúng, bất luận anh làm gì thì người khác đều chú ý huống chi còn là bạn gái của anh ta cùng đại gia Long Dạ Tước đi dạo phố, tin tức này tuyệt đối có giá trị.
Hơn nữa Tô Vũ Phỉ là miễn phí đưa tin cho anh ta, không nhận tiền.
Trong mắt Tô Vũ Phỉ tràn đầy hận ý, không bắt cóc được Tô Lạc Lạc trong lòng cô ta chứa một bụng tức giận, không biết phải xả ra nơi nào!
Sau nửa giờ, trên mạng rộ lên tin tức mà công ty của bạn cô ta đưa tin với cái tiêu đề rất bắt mắt: “Bạn gái tin đồn của Dạ Trạch Hạo rải thức ăn chó mới, cùng thiếu gia tỉ phú thể hiện tình cảm.”
Câu này có nghĩa kép, vừa châm chọc Tô Lạc Lạc là bạn gái tin đồn của Dạ Trạch Hạo vừa ngụ ý rằng cô thủy tính dương hoa (dâm loàn), mà thân phận tỉ phú của Long Dạ Tước còn bắt mắt hơn, đầy mánh lới.
Tô Vũ Phỉ xem xong vô cùng hài lòng, mà bài báo này được đặt ở vị trí bắt mắt nhất trên website, lập tức số lượt truy cập trên website tăng đột biến.
Văn phòng của Dạ Trạch Hạo.
Bất kể tin tức gì của Dạ Trạch Hạo đều sẽ được tìm kiếm đầu tiên, mà lúc này trợ lí tìm thấy tin tức này thì bị dọa hoảng sợ.
Họ nhanh chóng báo cáo cho chị Mai, sau khi chị Mai xem xong liền gọi điện thoại cho Dạ Trạch Hạo còn đang làm ổ ở nhà.
“Trạch Hạo, đây là chuyện gì vậy? Tốt nhất là cậu bảo Lạc Lạc chú ý một chút, như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến hình tượng của cậu.” Chị Mai tức giận nói.
Rất khó để duy trì hình tượng của một minh tinh, tuy nhiên nếu muốn hủy hoại hình tượng chỉ cần trong chớp mắt.
Dạ Trạch Hạo tìm kiếm và đọc được tin tức này, khuôn mặt tuấn tú rất khó coi, tuy nhiên điều anh quan tâm lúc này không phải là danh tiếng của bản thân và tiếng kêu gào của người hâm mộ mà là người trong ảnh, Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước đã thân thiết đến mức này rồi sao?
Anh ta luôn biết các phương tiện truyền thông đều thích đưa tin sai sự thật, thế còn những bức ảnh này là sao? Tận mắt nhìn thấy cảnh Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước nắm tay nhau, trái tim anh đau âm ỉ.
“Trạch Hạo, cậu có đang nghe không đấy? Cậu có biết bây giờ người hâm mộ họ đang nói gì không? Họ nói cậu mắt nhìn người kém, cũng mắng chửi Lạc Lạc rất nhiều, chút nữa bên chúng ta phát bản thanh minh giải thích một chút, làm sáng tỏ đây không phải là sự thật.”
“Các chị làm việc của các chị là được rồi.” Dạ Trạch Hạo ngắt điện thoại, ném ra xa, hôm nay tâm tình phiền muộn của anh càng thêm buồn bực.
Lúc này Tô Lạc Lạc đang lau sàn nhà, cô nghe thấy điện thoại trên ghế sô pha đổ chuông lập tức bước tới cầm lên nghe: “ A lô, chị Mai.”
Giọng chị Mai có chút gấp gáp: “Lạc Lạc, em đã xem tin tức mới nhất của Trạch Hạo chưa? Em có thể chú ý một chút không.”
“Em…em làm sao?” Đầu cô như bị nước vào không hiểu chuyện gì.
“Có người chụp được ảnh em và Long Dạ Tước đi dạo phố, bây giờ nó ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Trạch Hạo mà cũng ảnh hưởng xấu đến thanh danh của em.”
“Cái gì? Khi nào chứ?”
“Bài báo vừa mới đăng lúc nãy, em đi xem đi! Sau đó nghĩ cách làm sao để giải thích.”
Đầu óc Tô Lạc Lạc nổ tung, chuyện này truyền ra ngoài rồi? Cô nhanh chóng cầm điện thoại tìm kiếm tin tức của Dạ Trạch Hạo, tin tức mới nhất ngay lập tức hiện ra, nhìn thấy dòng tiêu đề đó, đầu óc Tô Lạc Lạc trống rỗng vài giây.
Trời ạ! Đây là đang mắng chửi cô đây mà!
Cái gì mà thông đồng với tỷ phú thể hiện tình cảm? Khả năng sáng tác của những phương tiện truyền thông này mạnh thế, Tô Lạc Lạc tức giận nắm chặt tay.
“Đang tức giận cái gì đấy?” Thình lình trên đầu truyền đến một giọng nói trầm thấp..