Người Chơi Nhập Vai

Nguyễn Minh nhìn chằm chằm vào tên giáp sĩ mới đi ra khỏi bụi cỏ, muốn xem xem có điểm gì khác thường hay không? Dù sao thì đây cũng là kẻ mà hắn không yên tâm nhất trong nhóm, chưa kể tới tính tình vô cùng kém của tên này trước đây, giữa Padine và Nguyễn Minh còn có xích mích không nhỏ. Nguyễn Minh sao dám yên tâm mà không mỗi thời mỗi khắc đều phải đề phòng hắn. Mặc dù cảm thấy biểu hiện của Padine vừa rồi có chút đáng nghi khi vô cùng "tình cờ" bọn họ vừa dứt điểm con xác sống nữ thì hắn ngay lập tức bị đánh bay, nhưng với tình trạng thảm thiết không biết là thật hay giả của hắn hiện tại, Nguyễn Minh cũng không thể trực tiếp dò hỏi hắn được. Như vậy, không những làm cho những đội viên khác cảm thấy hắn dùng việc công báo thù riêng mà còn khiến họ hiểu lầm rằng hắn là kẻ hẹp hòi, đa nghi, không tin tưởng đồng đội.

Sau khi đặt Lily khuôn mặt tái xanh bên cạnh giếng nước rồi nhờ Sandy chăm sóc nó, Nguyễn Minh lập tức đổi khuôn mặt sang nụ cười tươi roi rói tiến lại gần Padine ra vẻ đỡ lấy hắn, ân cần hỏi han:

- Đồng đội! Ngươi vất vả rồi! Thế nào bị thương nặng không?

Vừa ân cần hỏi han, Nguyễn Minh vừa chú ý sắc mặt của hắn xem có biểu hiện gì kỳ lạ không. Nhưng làm hắn thất vọng là tên Padine này chỉ nở một nụ cười yếu ớt, điềm nhiên nói:

- Chỉ là mấy vết thương nhẹ thôi, chút nữa nhờ muội muội của ngươi trị liệu qua một chút là được, không ảnh hưởng tới sức chiến đấu đâu!

"Mẹ kiếp! Lừa ai chứ, chỉ là mấy vết thương nhẹ mà con mẹ nhà ngươi lại núp trong bụi cỏ lâu như vậy à?"

Bụng thì nghĩ vậy, nhưng ngoài mặt thì Nguyễn Minh vẫn cười ấm áp nói:


- Không sao là tốt rồi! Được rồi, ta đỡ ngươi qua giếng, nghỉ ngơi một lát đi rồi ta sẽ bảo San San trị liệu cho ngươi!

Nói xong, Nguyễn Minh cũng không nói chuyện gì với Padine nữa vì hắn biết dù có dò hỏi đến mức nào cũng không thể moi được gì từ miệng tên này. Trên đường đi, Nguyễn Minh cũng chú ý xem xét cơ thể tên này xem có vết thương nào không, nhưng việc này lại rất khó khăn vì cả người tên Padine này được bao phủ bởi một bộ giáp dày. Hiện tại, ngoài một vài vết lõm, trầy xước trên giáp ra thì hắn cũng không phát hiện ra tổn hại nào cả. Điều này càng khẳng định suy đoán của hắn rằng tên này đang giả vờ bị thương.

"Xem ra cần phải chú ý thêm đến tên này mới được, Hừ! Tưởng hắn chỉ là một tên nóng đầu, dễ đối phó thôi! Không ngờ diễn kỹ cũng khá như vậy! Phải đề phòng cẩn thận, tránh đến lúc đang chiến đấu căng thẳng lại bị hắn cho một đao, lúc ấy có muốn khóc cũng không kịp nữa!"

Nhẹ nhàng đặt Padine ngồi xuống, Nguyễn Minh quay lại nói với Sandy:

- San San! Muội nghỉ ngơi một chút rồi tiến hành trị liệu cho hắn nhé! Cẩn thận một chút, tên này là tấm khiên của chúng ta đấy.

Thấy biểu hiện của hai kẻ địch thân mật như vậy, Limp và Diana nhìn nhau mỉm cười. Dù sao thì cùng ở trong một đội, họ cũng không muốn thấy nội bộ lục đục, tranh đấu ngáng chân lẫn nhau, như vậy vừa khó làm nhiệm vụ vừa có thể gặp phải nhiều nguy hiểm hơn. Nhưng hai người này đâu có biết, hiện tại Nguyễn Minh chỉ đang thể hiện hắn là một đội trưởng bao dung, đầy lòng vị tha thôi chứ bên trong hắn vẫn đang ngấm ngầm dò xét đề phòng tên giáp sĩ trước mặt này.


Dặn dò xong, Nguyễn Minh đi tới chỗ cái xác của con xác sống nam, hắn muốn sử dụng "Triệu hồi cốt binh" lên thi thể của nó. Bọn xác sống biến dị đẳng cấp tinh anh này, thực lực mạnh như vậy chắc chắn cốt binh được tạo ra uy lực sẽ không phải là tầm thường rồi, chính là cái định luật bảo toàn gì gì đó mà Lyx đã từng nói mà. Đáng lý ra, sau trận chiến này Nguyễn Minh đã có thể gọi thêm được hai con cốt binh mạnh mẽ, nhưng thật đáng tiếc là thi thể của xác sống nữ đã bị phá hủy quá nhiều, vừa rồi hắn đã thử nhưng phép này chẳng có tác dụng gì cả.

Ngưng thần tập trung, Nguyễn Minh thi triển "Triệu hồi cốt binh" lên thi thể trước mặt, chẳng khác gì những lần trước đây, phần cơ thịt bên ngoài xác nhanh chóng bị ăn mòn chỉ còn lại xương trắng. Những khúc xương này nhanh chóng bay lên rồi tự dung hợp, sắp xếp lại. Chẳng mấy chốc một con cốt binh cao hơn hai mét xuất hiện trước mặt mọi người. Cốt binh mới không những thân thể cao lớn, từng khúc xương cấu thành nên nó cũng to gấp mấy lần cốt binh bình thường, đặc biệt là Số một, trông chẳng khác gì khổng lồ với tí hon cả. Con cốt binh lần này mặc dù không được trang bị tới tận chân răng như Số một sau khi thăng cấp nhưng cũng được trang bị một cây rìu hai tay vô cùng khủng bố. Cây rìu này phải dài gần ba mét, khi dựng đứng xuống đất còn cao hơn con cốt binh mới một đoạn, cán rìu thô to bằng kim loại chẳng cần nghĩ cũng biết là chỉ riêng nó cũng đã vô cùng nặng rồi. Nhưng điểm đáng chú ý hơn cả là phần lưỡi rìu, lưỡi rìu có hai đầu, một đầu là phần lưỡi chém to như cái vợt Tennis, đầu còn lại là búa phiên bản phóng đại vô số lần của búa đập thịt mà nhà hắn hay dùng. Hình dáng này khiến Nguyễn Minh liên tưởng tới cây rìu mà con zombie khổng lồ đã cầm trong Resident Evil, nhưng nói tới cũng phải, cái cơ thể của con cốt binh này đâu có kém gì con zombie khổng lồ kia đâu. Nó sử dụng cây rìu này âu cũng là vô cùng hợp tay.

Mọi người đều cảm thấy sững sờ trước bộ dạng uy vũ của tên đệ tử mới của Nguyễn Minh. Lily ở đằng xa không biết lấy đâu ra khí lực hưng phấn hét lớn:

- Ca ca! ca ca! Nhanh thử uy lực của nó đi, trông to lớn như vậy chắc chắn không yếu đâu!

Nguyễn Minh cũng nóng lòng lắm chứ, bèn ra lệnh cho nó thử lửa vào cái cối đá cách đó không xa. Nhưng không có thứ gì là hoàn hảo cả, bất cứ vật nào đều tồn tại điểm yếu, và con cốt binh mơi này cũng vậy, chậm chạp kéo lê cây rìu bá cháy của mình sền sệt trên mặt đất, nó phải mất một hồi mới tới được cái cối đá cách đó chục mét. Tốc độ di chuyển này chỉ tương đương với người lớn đi bộ, không biết con cốt binh lù đù này có chạy được không nữa. Nguyễn Minh lắc đầu có phần thất vọng, nhưng kết quả sau đó lại khiến hắn giật mình. Con cốt binh này vừa tới đã vung rìu lên cao, bổ xuống một phát. Tức khắc một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cái cối đá to lớn bị đập nát vụn bắn tung tóe ra xung quanh, không chỉ có vậy mặt đất bên dưới cũng bị cây rìu bổ ngập vào đến hết phần lưỡi rìu.

"Không ngờ lực sát thương của nó lại kinh khủng như vậy, nhưng tốc độ lại quá chậm, chỉ thích hợp làm khiên thịt à không phải khiên xương mà thôi. Chứ kẻ địch đâu có ngu như cái cối đá kia, đứng im cho nó bổ chứ. Không đúng! muốn kẻ địch đứng không phải là không có cách, phép thuật băng hệ có thể lảm được, mà bản thân Vong linh pháp sư cũng có Cốt Ngục chỉ có điều là hiện tai ta không thể thi triển được thôi!"


Vừa nghĩ, ánh mắt của Nguyễn Minh bắn ra từng tia nóng bỏng về phía Limp khiến tên này tưởng mình được ý trung nhân để ý, khuôn mặt đỏ ửng bắn lại cho hắn một ánh mắt đầy những tia lửa điện. Nguyễn Minh thấy vậy lập tức quay mặt đi, đùa gì chứ ta chỉ muốn lợi dụng phép thuật băng hệ của ngươi thôi mà, đừng có tự tác đa tình như vậy chứ, bản đại gia thẳng thắn lắm.

- Có lẽ ngươi cũng nên thu hắn vào vòng tay thôi! Ta thấy hai người cũng hợp nhau mà, một công một thụ như tiên đồng ngọc đồng nha! Hihi!

Không để ý tới tràng cười đầy tính chế giễu của Lyx, dù sao thì Nguyễn Minh cũng biết cãi lại nó chẳng có ích gì cả chỉ thêm chuốc bực vào thân. Hắn quay lại về phía con cốt binh mới nói:

- Được rồi, dù ngươi không hiểu gì nhưng từ nay ngươi sẽ là Số Hai, hi vọng ngươi cũng nhanh chóng được thăng cấp như Số một.

Một lúc sau, Sandy kết thúc trị liệu cho Padine, Nguyễn Minh cũng cảm thấy mọi người cũng đã nghỉ ngơi đủ rồi, hắn đứng dậy nói:

- Ta thấy mọi người cũng đã nghỉ ngơi kha khá rồi! Lúc này cũng không còn sớm nữa, mọi người nhanh chóng xếp đội hình, tiến vào khu nhà kia chúng ta dò xét xem còn có nguy hiểm gì không, sau đó mới có thể yên tâm nghỉ lại đây đêm nay được. Ta sẽ để Số hai đi trước, San San, muội đi sau lưng ta, tiếp đó đến Diana, Padine ngươi bị thương chưa khỏi hẳn nên đi giữa đội ngũ, rồi đến Limp, cuối cùng là Lolo, đệ chịu trách nhiệm đoạn hậu nhé!

Nguyễn Minh sắp xếp thứ tự rất có thâm ý, nhét tên Padine đáng nghi nhất vào giữa, nhằm tránh cho hắn giở trò gì xấu. Đoàn người theo thứ tự tiến vào căn nhà, nhưng lần này cũng chỉ là lo bò trắng răng thôi. Sau khi tiến hành kiểm tra từng ngóc ngách của ngôi nhà này, ngoài bọn gián chuột khiến đám nữ nhân kèm Limp la hét ầm ỹ ra, đến một con dã thú cũng chẳng có nữa là quái vật.

Vấn đề nguy hiểm đã được giải quyết, tổ đội bắt đầu dọn dẹp qua căn này. Dù sao cũng lâu lắm rồi không có người vào ở, bụi bặm, mạng nhện bám đầy ra, không dọn thì những kẻ đã quen giường ấm nệm êm này khó mà ngủ nổi. Thực ra, căn nhà này cũng không lớn, chỉ tương đương với căn nhà cấp bốn ba gian hồi nhỏ Nguyễn Minh từng ở thôi. Một gian nhà bếp, một gian phòng khách và một gian phòng ngủ vô cùng đơn giản.


Chẳng mất bao nhiêu công phu, mấy người đã dọn dẹp sạch sẽ căn nhà này. Sau khi nấu nướng và ăn uống no nê, cả đội ngồi quây quần quanh lò sưởi giữa nhà. Nguyễn Minh lên tiếng nói:

- Ừm! Vậy tối nay chúng ta sẽ ngủ tại đây. Nhưng để đảm bảo an toàn, ta đề nghị phải chia ca thay nhau gác đêm, nếu có nguy hiểm gì đó phải lập tức đánh thức mọi người dậy! Thế nào, mọi người có ý kiến gì không!

Vừa nói, vừa thâm ý nhìn về phía Padine, như kiểu "ý ta là ngươi cũng được coi là nguy hiểm đó!". Nhưng Padine chỉ đáp lại hắn với khuôn mặt cười ấm áp mà thôi chứ chẳng có vẻ gì là tức giận cả.

Mọi người tất nhiên là vô cùng đồng ý với đề nghị hợp lý của Nguyễn Minh rồi. mặc dù ai cũng mệt mỏi muổn ngủ nướng đến sáng mai nhưng họ cũng biết rằng đây không phải là trong Trại Du cư vô cùng an toàn mà nơi này chính là Huyết địa đầy rẫy những nguy hiểm. Nếu không cảnh giác, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh mất cái mạng quý giá của mình.

- Vậy thì ta sẽ chia ca như sau, chúng ta sẽ chia làm ba ca, mỗi ca hai người. Ca đầu tiên sẽ do ta và Padine đảm nhiệm, tiếp đến sẽ là Limp và Lolo, cuối cùng là Diana và Sandy. Mỗi ca kéo dài ba giờ đồng hồ, kết thúc ca của mình hãy đánh thức người trực ca tiếp theo lại. Mọi người có đồng ý không?

Nguyễn Minh chắc chắn sẽ không để Padine tránh khỏi tầm mắt của hắn rồi nên tốt nhất cứ cùng nhau trực một ca đã. Những ca trực tiếp theo cũng có thâm ý, hắn cũng chưa hoàn toàn tin tưởng vào hai người Diana và Limp nên phải phái người của mình đi kèm vào đề phòng trường hợp xấu nhất xảy ra chứ. Ngoài ra, Nguyễn Minh cũng nhờ Lyx vốn cũng đang ngáp ngắn ngáp dài canh giúp hắn hai ca trực sau cùng. Hai cô bé muội muội hờ của hắn, dù rất thông minh nhưng chưa trải đời nên Nguyễn Minh cũng không thể yên tâm cho chúng trực một mình với người lạ được. Phải mất bao nhiêu công sức vừa lợi dụ vừa uy hiếp hắn mới khiến con khỉ đột này chịu làm việc cho hắn đấy.

Chẳng mấy chốc ca trực đầu tiên đã đến, mọi người từ từ chìm vào giấc ngủ, chỉ còn Nguyễn Minh và Padine ngồi trước lò sưởi, nhìn nhau cười "ấm áp"!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận