Cô lạnh nhạt với anh rất nhiều khiến cho con tim anh rất đau nhưng phải làm sao đây?
– Nhật Hạ uống sữa đi!- Đây không phải là câu nói năn nỉ mà là ra lệch cho cô.
Cô không muốn nói gì với anh cả, nhận lấy ly sữa liền nhanh chóng uống hết.
Nhưng chỉ vừa uống được nữa ly thì cô cảm thấy đầu của mình bị ong ong, choáng váng rồi ngất xỉu đi.
Anh đỡ lấy cô khi thấy Nhật Hạ bắt đầu ngấm thuốc.
Phải, là anh đã cố tình bỏ thuốc vào ly sữa của cô! Anh thực sự rất nhớ thân thể của cô, mùi hương hoa linh lan trêи cơ thể cô.
Vì cô mang thai suốt 9 tháng nên anh đã không thể làm việc sinh hoạt vợ chồng nên anh ra ngoài thoả mãn nhưng vẫn chưa ai có thể làm anh điên cuồng như cô
Có lẽ vì cơ thể cô luôn có một mùi hương dành riêng cho cô, mùi linh lan.
Hồi trước anh có nghe cô nói là do cô sinh ra nhằm khi hoa linh lan nở nên cơ thể cô đã bắt đầu dính mùi hương ấy.
Nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô vẫn là mùi hương quen thuộc ấy.
Hoàng Thiên đem mặt vùi sâu vào hõm vai cô.
Nếu không phải cô cứ nhất quyết đòi ly dị với anh thì mọi chuyện sẽ không như thế này! Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô đi vào căn phòng ngủ quen thuộc của anh và cô.
Căn phòng có một mùi gay mũi khiến Nhật Hạ hít thở không thông nên mở mắt ra thấy mình đang ở căn phòng quen thuộc, cô đã biết được chuyện gì xảy ra với mình.
Cô cố gắng gượng dậy đưa tay sờ soạng xung quanh lại đụng trúng cái gì đó ấm áp mềm mềm, là tay người.
– Hoàng Thiên! Bỏ tôi ra, tôi không muốn làm điều đó với tên đồi bại như anh!- Cô hét lớn, cô biết cánh tay đó là của ai!
Nhưng cô càng hét anh lại càng có hứng thú ngắm nhìn gương mặt nhỏ bé của cô trong căn phòng này!
– Đồi bại?- Anh hỏi lại cô rồi đi tới nằm lên người cô bắt đầu hôn môi, sau gáy tai rồi tới xương quai xanh.
Đây là những điểm rất nhạy cảm của cô, anh càng làm, trong người cô liền có một loại cảm giác ngứa ngáy khó chịu xông lên làm cho cô dần mất đi ý chí.
– Anh sẽ cho em biết thế nào là đồi bại của sự đồi bại!-Hoàng Thiên đưa tay xuống đùi cô
Bàn tay ấy đã không yên phận như trước nữa mà nó bắt đầu lần mò vào vùng kín của cô
– Anh … ưm … ưm … bỏ … ra … ưm … – Giọng nói của cô trở thành rêи nên khiến những lời nói của Nhật Hạ đã trở thành vô nghĩa.
– Sao bé cưng của anh lại ẩm ướt như vậy rồi!- Anh vừa dứt lời đã cho hai ngón tay vào nơi ấy
– A ….
ưm … ưm …- Vì bị bất ngờ tấn công khiến cô hết sức ngạc nhiên.
Hai ngón tay của anh cứ ra vào bên trong, nó đều bị dính phần dịch lỏng của cô.
Cho đến khi cơn kɧօáϊ cảm của anh không thể kiềm chế được nữa liền cởi những thứ bất tiện ở trêи người anh và cô.
Anh cởi rất nhanh, kỹ năng này của anh càng làm cô hết sức bất ngờ!
Đỡ cô ngồi dậy ngồi trêи đùi anh, để cho ƈôи ȶɦịt đang ***** **** của anh nằm trọn bên trong *** ***** của cô
Bây giờ cô lực bất tòng tâm, ai biểu cô bị anh kϊƈɦ thích chứ, ý chí của cô giờ đây chỉ cô là một giọt nước!
ƈôи ȶɦịt của anh thực sự rất to, nó đâm sâu đến cổ t.ử ƈυиɠ của cô.
– A … ưm..ưm … um…-Cô vừa bị tấn công ở môi vừa bị tấn công ở phía dưới
Anh cắn lưỡi cô hút vào máu cô, làm cho ý chí cuối cùng của cô cạn kiệt đi
Sau đó, anh có vẻ bắt đầu chán với tư thế như này rồi liền đặt cô nằm xuống giường, quay người cô lại.
Anh rút cái ấy ra hướng vào ʍôиɠ cô đâm thẳng một phát, khiến cô hét toáng lên:
– A … anh ….
tôi hận ….
anh ….
ưm!- Môi cô liền bị anh chiếm đóng lại, nước mắt của cô đã bị anh nuốt vào trong hết rồi!
Anh bắt đầu luân động, cứ rút ra rồi lại đâm thẳng vào trong khiến cô điên dại.
Cô vừa đau lại vừa kɧօáϊ cảm!
– Em … ưm thật chặt!- Bao lâu nay, anh và cô làm những chuyện này thường xuyên như dường như bên trong của cô rất chặt làm cho anh càng thêm kϊƈɦ thích khi ở bên trong cô, cảm nhận được dịch lỏng của cô và anh đang hoà hợp lại với nhau.
Khiến anh càng có thêm động lực và tinh lực dồi dào ấy
- Anh …!- Cô quả thực rất xấu hổ, khi anh nói những lời đầy ɖâʍ đãng này.
Ước gì có cái lỗ để cô chui cho rồi, cô càng đỏ mặt.
Đến khi anh bắn dòng chất lỏng vào bên trong cô thì cùng lúc ấy cô ngất xỉu, anh làm cho cô mệt nhừ.
Anh hài lòng, buông cô ra rồi sang kế bên nằm lấy chăn đắp cho cả hai, anh ôm cô rất chặt tựa như sợ cô bay đi mất vậy
Anh không thể phạt cô bằng những tra tấn như kẻ khác.
Anh không thể la mắng cô, trách móc cô nên khiến cô càng ngày càng cãi bướng.
Anh chỉ có thể sử dụng chiêu này để trừng phạt cô qua những lời nói, việc làm lạnh nhạt của cô dành cho anh.
Anh cầm lấy tay cô lên hôn rất sâu, buông ra lời đầy cảm xúc buồn rượi:
– Rốt cuộc trái tim của em làm bằng gì? Có lúc nó ấm áp sưởi ấm con tim của anh nhưng lại có lúc nó lại lạnh băng, sắt thép lại làm cho con tim anh đau đến nỗi muốn chết!
Anh đã không thể nhìn thấy được hình ảnh mỗi khi anh đi làm về em sẽ ra đón anh! Đó có lẽ là sự mơ mộng của anh!- Anh khóc, giọt nước mắt lần đầu tiên trong đời của anh rơi, ngày xưa khi bố mẹ của anh mất anh chỉ cảm thấy buồn nhưng không khóc nhưng cô đã làm giọt nước mắt ấy rơi xuống!
Anh khóc vì người con gái anh yêu, anh khóc vì người con gái của anh đã thay đổi.
” nhưng anh sẽ làm mọi cách để có lại em như xưa!”.