Bưng cậu ta vào trong đi! – Anh ra lệnh cho người ở bưng Alan vào trong mật thất lại.
Anh đi vào trong phòng thay đồ, tắm rửa sạch sẽ để không còn mùi máu tanh của Alan trêи người anh nữa.
Anh mặc một bộ đồ đơn giản ở nhà nhưng nó lại càng làm cho anh thêm đẹp hơn nữa.
Người Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ.
—— Thư Phòng ——
Mở cửa bước vào đã thấy Ken ngồi trêи ghế sofa đen cùng với mấy cô người mẫu ăn mặc vô cùng hở hang.
– Nhà tớ không phải vũ trường! – Anh khó chịu khi nghe được mùi nước hoa nồng nặc của nữ giới khác ngoài của Nhật Hạ.
Mùi hương của Nhật Hạ làm từ tự nhiên, nó có sẵn trêи cơ thể cô.
Nó không làm cho khó chịu ngược lại còn làm cho anh dễ chịu khi ở gần cô.
– Các em ra về đi!- Ken biết được tính tình cậu bạn của mình nên cũng nhượng bộ để cho mấy cô nàng này đi về.
Mấy cô gái ấy cũng khá buồn vì họ đang chơi vui với Ken lại bị đuổi về.
– Cậu tới đây làm gì?- Anh đi tới quầy bar rót ly rượu uống.
– Bản thảo ở ba khu đất đó mình đã sắp xếp xong xuôi rồi! Chỉ cần đợi cậu duyệt nữa thôi đấy.- Ken đưa một xắp tài liệu cho anh
Anh mở ra xem một chút rồi đóng lại quăng xuống bàn.
– Làm lại toàn bộ!- Anh thản nhiên buông một câu nói, anh là con người rất câu toàn nên chỉ sai một lỗi nhỏ thôi là anh đã không thể chấp nhận được.
– Ây da, cậu hai à vì bản thảo này mà tớ đã không thể đi chơi với mấy cô em rồi đấy!- Ken than thở.
– Nếu cậu không chấp nhận thì 3 ngày nghỉ phép huỷ bỏ!- Anh biết Ken đợi ba ngày nghỉ phép này rất lâu nên đã sử dụng cái này uy hϊế͙p͙ Ken.
– Thôi ….
tớ làm!- Ken cũng phải chấp nhận làm lại bản thảo này thôi không thì ba ngày nghỉ của anh lại bị vụt mất.
“” Cốc ….
cốc … cốc …””
Tử Vương đứng bên ngoài gõ cửa thì nghe được tiếng bên trong vọng ra:
– Có chuyện gì?- Anh không nhìn ra ngoài cửa chỉ nhìn vào ly rượu rồi hỏi người ở ngoài.
– Cậu hai, tổng thống ở các nước muốn gặp cậu!- Tử Vương
– Vào đi!- Anh ra lệnh cho Tử Vương bước vào
Tử Vương bước vào tay thì cầm một cái laptop.
Màn hình phát sáng hiện ra những khuôn mặt to béo của những tổng thống trêи các nước.
Anh từ tốn bước đến bàn làm việc thì nghe được những người đó bắt đầu phàn nàn:
– Cậu hai, anh làm như vậy có ý gì?- Tổng thống nước Nga hỏi
– Ý gì là ý gì? Nếu các ông không phải là bồn cầu hoá thạch vừa cứng vừa thúi thì làm gì các ông phải bị như vậy!- Ken đứng dậy đi tới bàn làm việc nhìn vào màn hình trả lời thay cho anh.
– Này anh bạn, anh đừng có đùa với lửa bọn này không phải là loại dễ chơi!- Tổng thống nước Anh tức giận nói
– Định luật từ xưa đã như vậy thì không thể thay đổi!- Anh cắt ngang cuộc nói chuyện nảy lửa này.
– Nếu định luật của bang CE như vậy thì có khác gì là bọn côn đồ đầu đường xó chọ chứ!- Tổng thống nước Pháp nói
– Ông bạn, nếu như ông ở đây tôi chắc là đầu của anh đã một viên đạn ghim sâu vài rồi ấy!- Ken bắt đầu nổi giận khi nghe được người khác nói bang CE là côn đồ
– Không phải sao, các người dồn chúng tôi tới bước đường cùng chỉ vì chúng tôi không cho các người biến Lào, Thái và Campuchia thành khu tam giác vàng.
Cậu hai à mỗi người chúng tôi cùng cần phải có lợi nhuận chứ!- Liên Hiệp quốc gia bảo
– Bang CE không thể coi la côn đồ được, vì chúng tôi có những quy luật ngầm, chúng tôi dựa vào thực lực của bản thân để ngôi lên đỉnh hào nhoáng này.
Nhưng bọn côn đồ thì dựa dẫm vào sức mạnh của mình để bắt nạn kẻ yếu thế.
Thử hỏi xem khi các ông bước lên ngôi vị này có phải là nhờ một công của chúng tôi không!- Ken giải thích, Ken không muốn để cho anh giận dữ vì khi anh giận lên sẽ không ai tài nào cản trở được.
– Được, chúng tôi sai.
Việc tạo ba khu đất ấy thành tam giác vàng chúng tôi sẽ chấp nhận nhưng với việc là lợi nhuận phải công bằng!- Liên hiệp quốc gia cảm thấy mình đã bắt đầu làm cho cơn giận của anh lên nên nhanh chóng lựa lời nói để tránh hậu quả khó lường xảy ra.
– Được! – Anh nãy giờ mới trả lời.
Tất cả mọi người đều nhận được cái lợi ích riêng cho mình thì liền hài lòng tắt máy.
– Cậu chấp nhận để họ có lợi nhuận bằng với ta sao?- Ken nhìn anh hỏi
– Phải! Bọn lão già ấy cũng sẽ có ích cho ta sau này!- suy tính của anh phải thật kĩ lưỡng trước khi có việc lớn xảy ra
Mặc dù thế lực của anh lớn hơn những lão già ấy nhưng bọn lão ấy lại là tổng thống các nước phát triển khi có bọn họ thì cũng sẽ có lợi cho anh hay nói đúng hơn hổ càng thêm cánh.
– Cậu hai à! Nhật Hạ đâu rồi? Bữa giờ tớ đi đi lại lại ở lâu đài mà chả thấy bóng dáng của phu nhân Lâm đâu cả?- Ken thắc mắc hỏi anh
I
– Cô ấy ở bệnh viện!- Anh lại nhớ tới khuôn mặt và hương thơm trêи người cô.
– lại là vụ đó!- Ken biết chuyện anh bắt Alan và cho anh ta sử dụng ma tuý.
– Đúng, cô ấy thay đổi thật rồi, tớ làm sao mới có thể nhìn thấy được nụ cười của cô ấy nữa đây!- Anh đau lòng nhìn người con gái trong bức hình đặt ở bàn làm việc hỏi
– Cậu đã sai khi đi bước đường này, nếu ngày xưa cậu đừng bồng bột thì có lẽ giờ này cậu không phải đớn đau như thế này.
– Ken biết anh có tính chiếm hữu rất cao
– Không, bước đường này tớ chọn là đúng.
Thà trong tim cô ấy không còn có mình nữa nhưng mình lại có được thể xác của cô ấy!- Anh cố chấp không chịu nhận lỗi lầm của mình.
Mặc dù cô ấy không còn thương anh nữa nhưng anh sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Anh phải bắt Nhật Hạ yêu anh lại từ đầu và phải ở bên anh suốt đời đời kiếp kiếp này..