Chương 111:
Màu hồng…
Nội… y của cô cũng là cùng màu….
.
Sắc mặt của Diệp Du Nhiên từ đỏ chuyển xanh, từ xanh qua tím.
Mộ Tấn Dương! Anh chưa xong với tôi đâu!
….
.
Diệp Yến Nhi mang theo một cục tức trở về tập đoàn Diệp Thị.
Nhưng cô vẫn cố gắng nở nụ cười gật đầu đáp lại nhân viên chào cô.
Sau khi về đến phòng làm việc, đóng sầm cửa lại, cô tức giận ném hết đồ trên bàn làm việc xuống.
Tức chết cô rồi, lần này lại mất mặt trước Diệp Du Nhiên như vậy, cô nhất định phải lật ngược thế cờ!
Đáy mắt cô dày đặt sát khí, lúc này lại có người tới gõ cửa.
“Tổng thanh tra Diệp.
”
Diệp Yến Nhi chỉnh sửa lại vẻ ngoài một chút, mới đi ra mở cửa.
Cô ta chỉ mở một nửa, để cho bên ngoài không thấy mớ hỗn độn bên trong văn phòng của cô.
Diệp Yến Nhi vén tóc bên tai, thanh âm ôn hòa: “Có chuyện gì sao?”
“Chủ tịch dặn cô về thì qua đó một chuyến.
”
“Được, tôi biết rồi, tôi lập tức qua đó.
”
Diệp Du Nhiên nở nụ cười nhìn người kia đi khỏi, sau đó đóng cửa lại, qua loa dọn dẹp văn phòng một chút rồi mới đi qua văn phòng của Diệp Thành.
Cô vừa vào, Diệp Thành liền hỏi cô: “Gặp được tổng giám đốc của tập đoàn L.
K chưa?”
“Gặp được rồi, giống y như Du Nhiên nói, rất trẻ.
” Diệp Yến Nhi cười cười đi qua đó.
Diệp Thành ngước mắt nhìn cô: “Vậy sao con lại về sớm vậy.
”
“Ông nội, có một việc không biết có nên nói hay không….
” sắc mặt Diệp Yến Nhi mang theo khó xử.
Diệp Thành không thích cô ấp a ấp úng như vậy: “Có gì thì cứ nói.
”
Đáy mắt Diệp Yến Nhi đầy toan tính, nhưng lúc ngẩng đầu lên, sắc mặt cô ta rất thản nhiên.
Cô hỏi Diệp Thành: “Ông nội, ông nghĩ tại sao tổng giám đốc L.
K lại chỉ định Du Nhiên bàn hợp đồng với anh ta?”
“Chỉ cần bàn hợp đồng thật tốt, mọi chuyện khác không quan trọng.
”
Diệp Thành hiển nhiên không quan tâm đến mấy chuyện này.
Nhưng Diệp Yến Nhi không cam tâm, tiếp tục nói: “Ông nội, nếu hợp đồng này một ngày vẫn chưa được ký, có nghĩa là vẫn có thể bị thay đổi.
”
“Ý gì?” Diệp Thành bây giờ mới quay đầu lại nhìn Diệp Yến Nhi.
“Con thấy tâm tư của tổng giám đốc L.
K đó đối với Du Nhiên nhất định không đơn giản.
”
Có một vài câu nói, chỉ cần nói ý đầu, thì người khác đã hiểu ý sau.
Diệp Yến Nhi để ý nhìn sắc mặt của Diệp Thành, thăm dò nói: “Nếu như tổng giám đốc L.
K thật sự có ý với Du Nhiên, sao chúng ta không thuận nước đẩy thuyền, để cho hợp đồng này nhanh chóng được ký kết?”
Khuôn mặt Diệp Thành dần trở nên nghiêm túc, ông ngả người về phía sau, đôi mắt híp lại, tựa như đang nghĩ đến khả năng thành công của kế hoạch này.
Mắt Diệp Yến Nhi lộ ra một ý cười.
Ông nội rõ ràng đã bị cô nói trúng rồi, chỉ cần mượn gió thổi lửa thêm chút nữa, nói không chừng ông nội sẽ đồng ý.
“Ông nội, lần trước con tham gia yến hội, có rất nhiều công ty dòm ngó tập đoàn L.
K…”
Diệp Thành giơ tay, ý bảo cô đừng nói nữa, nhẹ nhàng gật đầu: “Việc này giao cho con làm.
”
“Dạ.
”
Diệp Yến Nhi rũ mắt, con ngươi lóe lên ý cười thâm độc.