CHương 122:
“Tôi thật không dám kể công, giám đốc của LK có thể tìm đến Diệp Thị hợp tác nhất định là do nhìn thấy được tiềm năng của chúng ta, còn về việc tại sao lại chỉ định tôi, cũng chẳng qua là muốn thăm dò thực lực của người nhà Diệp Thị, như vậy họ sẽ càng yên tâm khi hợp tác với Diệp Thị.
”
Diệp Du Nhiên nói đến đây dừng lại một chút, ánh mắt trở nên sắc sảo, chăm chăm nhìn về phía Diệp Yến Nhi: “Giám đốc của LK đã từng nói, trên thương trường người nào có năng lực thực sự sẽ tiến xa còn những kẻ tài năng có hạn thì mãi mãi cũng không thể đứng trước mặt mọi người.
Họ quyết định hợp tác với Diệp Thị cũng chính là vì điểm này.
”
Mọi người nghe xong lời của Diệp Du Nhiên, người gật đầu, người thì thầm bàn tán.
Chỉ có ông Diệp Thành và Diệp Yến Nhi hai người này hiểu rõ những lời vừa rồi của Diệp Du Nhiên có ý gì.
Ông Diệp Thành trong lòng không ngừng trách móc Diệp Yến Nhi, có thể trở thành trùm kinh doanh tài chính tại Châu Âu, những thủ đoạn vặt vãnh này của bọn họ sao người ta không giảI quyết được chứ.
Ông ta cho rằng thật đúng là hồ đồ khi đã đồng ý với Diệp Yến Nhi để cô ta đi làm chuyện kia.
….
.
Cho đến khi hội nghị kết thúc, Diệp Yến Nhi cũng không nói thêm câu nào nữa.
Mọi người đã đi hết rồi, chỉ còn lại Diệp Yến Nhi và Diệp Du Nhiên hai người đi ở phía cuối cùng.
Diệp Du Nhiên bước lại gần về phía Diệp Yến Nhi, nói với âm lượng chỉ có hai người nghe thấy: ” Chị lúc nào cũng thích dùng những thủ đoạn hèn hạ nhỉ, tôi thật sự cảm thấy phiền phức.
”
Diệp Yến Nhi hai mắt chăm chăm nhìn về phía trước, gương mặt có vẻ rất ôn hòa, nhưng giọng nói lại rất lạnh lùng: ” Tôi không hiểu cô đang nói gì.
”
“Sự bất quá tam, chị sẽ không có cơ hội lần thứ ba đâu.
”
Lúc đó, từ trong phòng hội nghị bước ra một vài người đang đi xung quanh ông Diệp Thành nói gì đó, cách chỗ Diệp Du Nhiên chỉ khoảng một mét.
Hai người họ lại vừa đúng lúc đi ngang qua đường phía bên cạnh của khu làm việc, Diệp Du Nhiên vừa hay đi ở phía ngoài cùng.
Diệp Du Nhiên nghiêng người về một bên, quay lưng về phía đối diện khu làm việc, nhìn Diệp Yến Nhi một cách khiêu khích: “Có biết tối hôm qua ở CLB Ngọc Hoàng Cung tôi đã gặp ai không?”
Diệp Yến Nhi mặt không biến sắc đi về phía trước, Diệp Du Nhiên cười: ” Anh Tiến Dương thể lực đúng là tốt, hơn nữa…”
Chiều hôm qua, ở CLB Ngọc Hoàng Cung, anh Tiến Dương…
Tất cả mọi việc gộp lại, Diệp Yến Nhi tức giận đến nỗi không quan tâm việc giữ hình tượng, biểu cảm trên mặt cuối cùng cũng thay đổi.
Diệp Du Nhiên tiếp tục thêm dầu vào lửa: ” Rất xin lỗi nhưng cũng không còn cách nào khác.
Chỉ có điều sau này chị vẫn sẽ rất hạnh phúc.
”
Nói rồi, lặng lẽ cúi đầu xuống, khuôn mặt có chút thẹn thùng.
Diệp Yến Nhi giận đến nỗi không giữ được bình tĩnh nữa, đưa tay chỉ vào mặt Diệp Du Nhiên, giọng nói sắc bén: “Im miệng!”
“Pàng!”
Diệp Du Nhiên không hề tránh né, nhận ngay một cái tát, khuôn mặt hiện lên nụ cười khó hiểu.
” Chị họ.
…”, Diệp Du Nhiên gọi tên cô ta một tiếng, rồi không nói tiếp nữa, nước mắt bắt đầu chảy ra.
Những động tĩnh bên đó đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, trong đó có ông Diệp Thành.
Diệp Du Nhiên nghiêng đầu về một bên, cố ý để lộ ra gương mặt phía bị đánh, biểu cảm trông có vẻ rất kiên cường, nhưng càng như vậy lại càng khiến mọi người thấy thương hại.
“Diệp Yến Nhi!”
Ông Diệp Thành bước đến, nhìn thấy nửa bên khuôn mặt đỏ bừng của Diệp Du Nhiên, sắc mặt tái mét lại.