Khi Bùi Chính Thành đi tới cửa lớn, anh ta lại gặp Diệp Du Nhiên lái xe từ trong gara ra ngoài.
“Chị dâu, chị có thời gian rảnh thì bảo Tấn Dương đi tới bệnh viện thăm Hàm Yên đi.
” Bùi Chính Thành vẫy tay ra hiệu với cô.
Diệp Du Nhiên quay cửa kính xe hạ xuống và lộ ra một nụ cười, nụ cười này quá rạng rỡ làm lóa mắt Bùi Chính Thành.
Sau đó, anh ta liền nghe được giọng điệu lạnh lùng của Diệp Du Nhiên: “Cô Cố cứu tôi, muốn tới thăm cũng là tôi nên đi chứ, bảo Mộ Tấn Dương đi làm gì? Tôi có bệnh à?”
Bùi Chính Thành: “…” Ha ha, là anh ta có bệnh, được chưa?
Diệp Du Nhiên khẽ gật đầu với anh ta: “Anh biết là được rồi.
”
Bùi Chính Thành bối rối.
Cái quỷ gì thế? Anh ta không nói gì! Diệp Du Nhiên nói vậy là có ý gì hả?
Diệp Du Nhiên nhìn thấy vẻ mặt như gặp quỷ của Bùi Chính Thành lại chỉ mỉm cười với vẻ khó đoán, sau đó quay cửa kính xe lên và lái xe rời đi.
Để lại Bùi Chính Thành đứng đó thầm rùng mình.
Có lẽ bởi vì giữa Diệp Du Nhiên và Cố Hàm Yên, anh ta thiên vị Cố Hàm Yên hơn, trong lòng anh ta thật ra vẫn luôn hi vọng Cố Hàm Yên ở cùng với Mộ Tấn Dương, cho nên khi đối mặt với Diệp Du Nhiên mới tự nhiên chột dạ.
…
Trên đường Diệp Du Nhiên đi tới tập đoàn Diệp Thị, cô đã suy nghĩ rất nhiều xem nên giải quyết chuyện này thế nào.
Nhưng mãi đến lúc cô đến công ty vẫn không nghĩ ra được một cách nào thích hợp.
Hơn nữa, trong công ty có nhiều người như vậy, cũng không phải cô nói giải quyết thế nào thì bọn họ sẽ làm như vậy.
Khi đến tập đoàn Diệp Thị, cô đi thẳng vào phòng họp.
Diệp Thành và một vài lãnh đạo cấp cao có liên quan đã ngồi chờ cô ở bên trong.
Thấy cô bước vào, ánh mắt của hầu hết tất cả mọi người nhìn cô đều không che giấu, chỉ có điều phần lớn mọi người biểu hiện không quá rõ ràng.
Diệp Thành nhíu mày nhìn cô, không nói chuyện.
Diệp Du Nhiên đi tới, khẽ gật đầu: “Ông nội.
” Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!
Diệp Thành không nhẹ không nặng đáp một tiếng, Diệp Du Nhiên lại ngồi xuống chỗ ngồi dưới tay ông ta.
Sau khi cô ngồi xuống lại phát hiện mọi người vẫn không có dấu hiệu sẽ bắt đầu.
Diệp Du Nhiên không khỏi quay đầu nhìn Diệp Thành.
Đúng vào lúc này, cửa phòng làm việc lại bị đẩy ra.
Diệp Du Nhiên ngẩng đầu và nhìn thấy người bước vào chính là Diệp Nguyên Minh.
Tính từ lần trước Diệp Thành nằm viện, Diệp Nguyên Minh quay về công ty chủ trì đại cục, đến bây giờ đã rất lâu rồi.
Lần trước Diệp Nguyên Minh bảo cô chuyển dự án hợp tác với LK cho Diệp Yến Nhi, sau khi cô từ chối đã bị tiêm vào ma túy.
Sau khi cô lại quay về công ty, Diệp Thành đã trở về, Diệp Nguyên Minh cũng trở lại công ty dưới chi nhánh.
Không ngờ bọn họ gặp lại nhau ở dưới tình huống này.
Cô có thể đoán được lần này Diệp Nguyên Minh trở về nhất định sẽ ngáng chân cô.
“Thật ngại quá, đã để cho mọi người phải chờ lâu rồi.
” Vẻ mặt Diệp Nguyên Minh nghiêm túc, nhưng giọng điệu khiêm tốn lại làm vẻ mặt Diệp Thành và những người khác đang ngồi dịu xuống.
Diệp Du Nhiên nắm hai tay và để lên trên bàn, trên mặt lộ vẻ suy ngẫm.
.