Chương 538:
Thấy Diệp Du Nhiên trầm mặc không nói, anh tưởng cô đang nghiêm túc nghe anh nói, sắc mặt bất giác ồn hòa vài phần: “Nếu muốn ra ngoài thì gọi tài xế đến đón, điện thoại của họ lần trước tôi đã lưu cho em rồi, nghe hiểu không?”
“Ừm.
” Diệp Du Nhiên cau mày, khẽ gật đầu.
Mộ Tấn Dương tâm khẽ động, hơi cúi xuống, nâng cằm cô lên rồi đặt một nụ hôn lên đó.
Trong nụ hôn có vị ngọt của nước đường đỏ.
Lông mày của Mộ Tấn Dương nháy mắt giãn ra, cả người trở nên tràn đầy năng lượng, trên mặt còn có ý cười: “Ở nhà đợi tôi, tôi xong việc sẽ về sớm với em.
”
Nói xong, lại nhéo nhéo má của Diệp Du Nhiên, lưu luyến rời đi.
Đến khi bên ngoài truyền đến tiếng xe rời đi, Diệp Du Nhiên vẫn bảo trì tư thế không có động đậy như cũ.
Vừa rồi, khi Mộ Tấn Dương nói sẽ cố gắng làm xong việc để sớm về với cô, cô đột nhiên cảm thấy bản thân giống như sủng vật bị nuôi dưỡng vậy.
Thịt Bò không biết từ khi nào đã chạy đến, có chút lo lắng đi qua đi lại bên cạnh cô.
Diệp Du Nhiên biết, Thịt Bò là muốn ra ngoài chơi, đoạn thời gian này đã khiến nó tạo thành thói quen.
Diệp Du Nhiên ôm Thịt Bò vào lòng, lẩm bẩm: “Tao thấy mình bây giờ rất giống mày…”
…
Ngồi yên một chỗ không phải cách để giải quyết vấn đề.
Dù Mộ Tấn Dương có một nghìn lý do không nói với cô anh đã đi gặp ai.
Nhưng Diệp Du Nhiên chỉ cần một lý do, chủ động đi tìm hiểu sự thật.
Chỉ bởi vì anh là Mộ Tấn Dương.
Sau lần xảy ra tai nạn nhỏ đó, Mộ Tấn Dương không để cô lái xe nữa, nhưng trong gara lại để không mấy chiếc xe.
Diệp Du Nhiên chọn một chiếc không phải “bắt mắt” rồi lái đến CLB Ngọc Hoàng Cung.
Cô cũng chỉ đi thử vận may mà thôi, nếu như anh và Cố Hàm Yên thật sự đi gặp người đó, vậy thì chắc chắn sẽ xuất hiện ở CLB Ngọc Hoàng Cung.
Thế nhưng khiến Diệp Du Nhiên không ngờ, cô đợi ở CLB Ngọc Hoàng Cung đến trưa cũng không thấy Mộ Tấn Dương và Cố Hàm Yên.
Ngược lại để cô gặp được An Hạ và Bùi Chính Thành.
“Phúc lợi của Vân Đằng thật tốt, ông chủ lại dẫn nhân viên đến chơi này dùng bữa.
” Diệp Du Nhiên cười híp mắt nhìn theo hai người đó, trong ngữ khí mang theo sự trêu chọc.
An Hạ hốt hoảng giải thích: “Không phải đâu, anh ta đánh cược thua tớ mới mời tớ ăn cơm thôi.
”
“Ồ, thì ra là như vậy.
” Diệp Du Nhiên tỏ vẻ đã hiểu.
Bùi Chính Thành liếc nhìn cô, Diệp Du Nhiên đột nhiên nhớ ra, nếu như người quan trọng với Mộ Tấn Dương, vậy thì Bùi Chính Thành chắc chắn cũng sẽ biết!
Cuối cùng Diệp Du Nhiên mặt dày ngồi cùng bàn với hai người họ.
Đợi đến lúc An Hạ vào nhà vệ sinh, Bùi Chính Thành cuối cùng không nhịn được mà lên tiếng: “Nói đi, tôi đã đắc tội với cô ở đâu?”
Anh ta khó khắn lắm mới tìm được cơ hội ăn cơm riêng với An Hạ, Diệp Du Nhiên thế mà cũng muốn chen một chân vào!
“Không có, thật ra là tôi có chuyện muốn hỏi anh…” Diệp Du Nhiên dịu dàng mỉm cười với anh.