Chương 632:
“Khi nãy bị lạc ở đây mà, tôi…”
“Đừng nói nữa, cô về đi.
” Rõ ràng giọng nói của Mộ Tấn Dương bộc lộ ra vẻ tức giận.
Cuộc đối thoại của hai người bọn họ càng lúc càng gần, Diệp Du Nhiên không kịp nghĩ ngợi nhiều mà đẩy Thịt Bò sang một bên, quay ngược vào trong nhà vệ sinh, núp vào trong phòng vệ sinh.
Cô cũng không biết vì sao bản thân mình lại phải đi núp.
Nhưng đến lúc cô bình tĩnh lại thì đã căng thẳng trốn vào trong phòng vệ sinh mất rồi.
Có thể vì cô cảm thấy nếu bọn họ đụng mặt nhau thì sẽ rất lúng túng chăng.
“Thịt Bò?”
Cô nghe thấy tiếng Mộ Tấn Dương vang lên, ở cách đây không xa.
Phòng vệ sinh yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng tim cô cô đập thình thịch, Diệp Du Nhiên căng thẳng dựa sát vào cửa, đến tiếng hít thở cũng trở nên khẽ khàng.
Rồi có tiếng bước chân vững vàng và giọng nói mang đầy vẻ trách móc của Mộ Tấn Dương vang lên: “Lần sau mày mà còn chạy lung tung nữa thì ba sẽ nhốt mày lại đó.
”
“Ẳng ẳng…”
Thịt Bò hừ hừ vài tiếng, tỏ vẻ đáng thương, rất khó thể nó hiểu được ý của Mộ Tấn Dương.
Diệp Du Nhiên âm ngầm nghiến răng, cái đồ khốn kiếp này.
Thịt Bò thích đi hóng gió, vậy mà anh ta dám nhốt Thịt Bò lại!
Trước cửa phòng vệ sinh.
Sau khi nói dứt lời, sắc mặt Mộ Tấn Dương sa sầm, nhìn Thịt Bò trân trân.
Thịt Bò nhìn ánh mắt đáng sợ của anh rồi im bặt, nó cúi gằm đầu xuống, ngồi im lìm trên mặt đất, không nhúc nhích cũng không nói gì, trông giống hệt như một đứa trẻ phạm sai lầm vậy.
“Tự mày chạy lung tung, ba không nên mắng mày sao? Còn dám giận dỗi ba à?” Mộ Tấn Dương cúi đầu nhìn nó, không nghe được bất kỳ cảm xúc nào từ giọng nói của anh.
Thịt Bò cuộn tròn người lại, ngoảnh đầu nhìn về phía nhà vệ sinh.
Mộ Tấn Dương nhìn thấy, đột nhiên anh nhớ ra một chuyện, bèn kéo tai nó rồi nghiêm nghị hỏi: “Mày lén lén lút lút đi vào nhà vệ sinh để làm gì?”
Anh nhớ đến một câu danh ngôn như thế này: Chó không bỏ nổi thói ăn c*t.
“Ba cảnh cáo mày, nếu mày còn dám đi ăn…” Mộ Tấn Dương ngập ngừng một lúc, rồi nén cơn giận vào lòng: “Ba sẽ ném mày ra đường đó.
”
Mộ Tấn Dương vẫn còn chưa nói dứt lời, Thịt Bò đột nhiên nhảy dựng lên, chạy vèo vào trong nhà vệ sinh.
Nó chạy đến trước cửa một phòng vệ sinh, giơ móng vuốt cào lên cửa.
“Két két!” Tiếng cào cửa vang lên, phá tan bầu không khí yên tĩnh trong nhà vệ sinh.
Diệp Du Nhiên đang trốn trong nhà vệ sinh, cô luôn chờ đợi Mộ Tấn Dương đắt Thịt Bò đi.
Nhưng thật không ngờ, không đợi được đến lúc một người một chó cùng nhau đi về, mà cái thằng nhóc phản bội Thịt Bò này lại chạy đến trước cửa phòng cô.
Không đúng, cửa nhà vệ sinh.
Diệp Du Nhiên bưng kín mặt, không biết mình phải làm gì mới tốt.
Chẳng phải người ta luôn nói Colllie là loài chó thông minh nhất à? Sao nó lại không hiểu ý của cô thế?
“Thịt Bò! Nếu mày còn không nghe lời nữa thì ba sẽ nhốt mày lại thật đó.
” Mộ Tấn Dương lạnh lùng nhìn Thịt Bò chạy vào nhà vệ sinh, gương mặt hết sức hờ hững.
Hôm nay Thịt Bò hơi kỳ lạ.