Chương 666:
An Hạ nghe vậy thì hơi sửng sốt: “Nam Sơn, sao anh đột nhiên thay đổi giọng nói thế, giọng nói thật là giống ông chủ của anh…”
Mộ Tấn Dương híp mắt, bình tĩnh nói: “Tôi là Mộ Tấn Dương.
”
“…” An Hạ nghi ngờ lỗ tai của mình bị bệnh.
Nhưng dựa vào hai năm cô làm thư ký bên cạnh Bùi Chính Thành, không ngừng bị anh ta ức hiếp, đã luyện ra năng lực thấy biến không sợ rồi.
Cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, giọng nói vô cùng bình tĩnh: “Anh nói gì thế? Tôi không nghe thấy, tín hiệu bên này có vấn đề rồi, tôi cúp máy trước đây, hôm khác lại nói sau.
”
An Hạ cúp máy, sự bình tĩnh lập tức sụp đổ.
Làm sao bây giờ! Người nghe máy là Mộ Tấn Dương!
Lời cô nói anh đều nghe thấy rồi!
Thất sách mà!
Cho dù là Nam Sơn, cô cũng không thể nói Mộ Tấn Dương như vậy trước mặt anh ta chứ.
Hối hận muốn chết.
Không biết Bùi Chính Thành đã đến từ lúc nào, anh tựa trên khung cửa nhìn An Hạ cắn ngón tay nôn nóng đi tới đi lui.
Mãi đến khi nhìn chán rồi, anh mới nói: “Sao tôi lại không biết tín hiệu công ty xảy ra vấn đề chứ?”
“Đừng nói chuyện với tôi, tôi xong rồi.
”
Cô mắng boss Mộ là tồi tệ thì thôi đi, còn bị Mộ Tấn Dương chính tai nghe thấy nữa.
Làm sao bây giờ?
“Sao em lại xong rồi? Tiết lộ bí mật của công ty hả?” Bùi Chính Thành không để ý.
Thật ra lúc An Hạ làm việc rất nghiêm túc, nhưng trong cuộc sống hằng ngày lại hơi cẩu thả.
An Hạ ngẫm nghĩ, vẫn quay đầu nhìn về phía Bùi Chính Thành: “Anh có từng mắng boss Mộ không?”
Bùi Chính Thành rất biết suy một ra ba, hỏi thẳng cô: “Em mắng cậu ta?”
“Không có… nhưng cũng không khác mấy, tôi chỉ nói anh ta tồi tệ thôi…” An Hạ cười gượng gạo.
Cô cũng đâu có cố ý.
“Có can đảm đấy, kêu một tiếng ông đi, nói không chừng tôi có thể phù hộ cho em.
” Bùi Chính Thành cười hớn hở.
An Hạ ném cho anh một ánh mắt xem thường: “Phù hộ tôi? Đợi anh chết rồi lại nói sau.
”
Bùi Chính Thành cũng không tức giận, ngược lại còn có hứng thú hỏi cô: “Sao em lại cảm thấy Tấn Dương tồi tệ?”
“Năm đó, lúc anh ta và Cố Hàm Yên lên video trực tiếp, tôi gọi điện thoại cho Du Nhiên bị anh ta nghe máy, rồi Du Nhiên cũng không gọi điện thoại lại cho tôi, chắc chắn là anh ta không nói với Du Nhiên tôi gọi điện thoại, sau đó, tin tức anh ta đính hôn với Cố Hàm Yên lập tức truyền ra, tôi không liên lạc được với Du Nhiên nữa, Du Nhiên biến mất thoáng cái đã suốt hai năm trời!”
An Hạ bĩu môi: “Lúc đó anh ta nói đó là chuyện của anh ta và Du Nhiên, không cho tôi quan tâm, tôi thấy anh ta là sợ tôi nói gì đó với Du Nhiên, tôi đoán lúc đó Du Nhiên hoàn toàn không biết gì về chuyện anh ta lên video trực tiếp với Cố Hàm Yên, cái này không phải đàn ông tồi thì là gì? Đầu tiên che giấu cùng lên video trực tiếp với người phụ nữ khác, sau đó thì đính hôn với cô ta, làm Du Nhiên tức giận bỏ đi suốt hai năm!”