“Nếu chị ấy thực sự không hạnh phúc thì em nghĩ nếu ngay từ đầu anh không ngăn cản thì còn đáng tiếc hơn!”, Tiếu Nhã vò đầu nói với vẻ mơ hồ.
Anh không khỏi khẽ quay đầu lại: “Nhóc có chắc không?”
“Em cũng không chắc nữa, em vẫn chưa có bạn trai mà!”
“…”
Một cô gái nhỏ còn chưa yêu đương lần nào mà lại ngồi đây giải đáp vấn đề tình cảm cho người khác à?
Tôi tin nhóc mới điên ấy!
Nhưng Mạc Phong vẫn không chút do dự, lập tức đứng dậy đi ra khỏi cửa.
“Anh trai, anh đi đâu vậy?”, Tiếu Nhã nhanh chóng đứng dậy, nghi ngờ hỏi.
Lúc này, khoé miệng anh khẽ nhếch lên: “Đi làm việc mà một người đàn ông nên làm, không thể để tuổi trẻ cứ thế lãng phí trôi qua được! Trong tủ lạnh có đồ ăn, tôi khuyên nhóc một câu, nhà này có đầy đủ hệ thống giám sát và cảm biến, thậm chí có ai đến nhà tôi đều nắm rõ như lòng bàn tay, đừng có mà giở trò gì!”
“Em không làm gì đâu, chỉ là… em không biết nấu ăn…”
“Đó là chuyện của nhóc! Trên bàn có tiền, trong ngăn kéo có điện thoại, ngoài cửa có địa chỉ.
Chỉ cần ghi món muốn gọi là được!”
“…”
Sau đó Mạc Phong sải bước ra cửa mà không thèm quay lại, địa điểm Từ Giai Nhiên kết hôn hôm nay là khách sạn Crowne Plaza Giang Hải.
Phía sau khách sạn này là núi Kỳ Mông, phía trước là Trường Giang, hơn nữa Trường Giang còn bao quanh tạo thành hình cánh cung.
Về mặt phong thay thì đây được gọi là thế phản thay cung, trong phạm vi hình cung là bảo địa phong thay, còn phía đối diện lại là đất dữ.
Vì vậy nếu xây ở phía đối diện của phản thay cung, thì cho dù có kinh doanh gì cũng không thành.
Rất nhiều doanh nghiệp xung quanh khách sạn Crowne Plaza đều không tồn tại được lâu.
Có lẽ bọn họ không quá am hiểu chủ ý của nhà thầu khi xây dựng khách sạn này, nên trong khi khách sạn cao cấp làm ăn phát đạt vô cùng, thì những khách sạn bình dân bên cạnh lại lần lượt đóng cửa.
Đã kinh doanh là phải biết phong thủy, khách sạn này có phong thủy tốt, làm ăn đương nhiên cũng thuận lợi hơn hẳn, đây cũng chính là lý do muốn tổ chức đám cưới ở khách sạn luôn phải hẹn tới hơn ba năm.
Thậm chí, nhiều người nổi tiếng muốn kết hôn là phải tới Giang Hải để tổ chức, khiến khách sạn này như được dát thêm lớp vàng.
Ở một đêm thôi cũng phải tiêu tốn năm nghìn tệ, tất nhiên là có kèm theo dịch vụ cá nhân 24/24, ra ngoài là tới hồ bơi, buổi tối ven sông còn có cảnh tuyệt đẹp.
Đối với người giàu mà nói, năm nghìn tệ một đêm cũng chẳng khác nào ở trong một khách sạn nhỏ tận hưởng cuộc sống, nhưng đối với những người bình thường thì mức giá này có khi là cả một tháng lương.
Ngày nay, hầu hết khách của khách sạn này đều là những người nổi tiếng hay nhà giàu ở Giang Hải và một số nơi lân cận, không ai tặng quà bằng tiền mặt mà thay vào đó là một tờ giấy có dán thẻ ngân hàng bên trên.
Hay thậm chí là tặng hẳn nhà cửa xe cộ và ngân phiếu.
Người ta nói người giàu cũng có nỗi khổ của mình, nhưng thú vui của họ bạn không cách nào tưởng tượng nổi đâu.
Mạc Phong ngay lập tức lái xe về phía khách sạn Crowne Plaza.
…
Lúc này trong khách sạn sảnh chính đã chật cứng người, mới khoảng mười giờ sáng mà khách khứa đã có mặt đông đủ.
Những người có thể tham gia hôn lễ của nhà họ Từ và nhà họ Mộ Dung, cơ bản cũng phải có khối tài sản lên tới một trăm triệu tệ.