Luôn có những cô gái mơ ước được gả vào gia đình giàu có, nhưng chỉ sau khi bước vào đó họ mới nhận ra rằng lối sống của mình hoàn toàn khác với họ.
Ví dụ, nhà họ Mộ Dung có rất nhiều quy tắc, khi nào ăn cơm, hơn nữa không được nói chuyện trong khi ăn, việc đầu tiên phải làm khi thức dậy là pha một ấm trà cho bố mẹ, v.v.
Người càng giàu càng có nhiều quy tắc, hơn nữa Trần Nhã vốn được lựa chọn bất ngờ, nếu không phải do Từ Giai Nhiên bỏ trốn thì cũng sẽ chẳng có chuyện đằng sau nữa đâu, vậy nên cô ấy có thể làm con dâu của nhà họ Mộ Dung là một sự trùng hợp.
Bởi vì gia cảnh cô ấy rất bình thường, bố mẹ cô ấy mất trong một vụ tai nạn xe hơi, nhà cô ấy chỉ còn người bà đã gần 80 tuổi.
Có thể nói rằng cô ấy thật sự nghèo rớt, tất cả mọi thứ những năm qua đều là do một mình cô ấy cố gắng đạt được.
Tuy nhiên Mạc Phong cũng tin rằng cô ấy không vì tiền của Mộ Dung Trầm Chương.
Trước đó Mộ Dung Trầm Chương cũng đã đưa cho cô ấy một số tiền lớn nhưng cô ấy không nhận, thêm vào đó, chuyện xảy ra ngày hôm đó cũng nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Không ai nghĩ rằng Từ Giai Nhiên lại đột ngột bỏ trốn, Trần Nhã có thể kết hôn với Mộ Dung Trầm Chương hoàn toàn là sự trùng hợp ngẫu nhiên, quả là bão tố qua đi sẽ thấy cầu vồng.
Tình yêu là chuyện trên đời có nhưng không phải ai cũng gặp được.
Nó giống như ‘quỷ’ vậy, ai cũng đã từng nghe qua nhưng chưa ai nhìn thấy bao giờ.
“Đây là chi phiếu mười triệu tệ, cô nhận đi! Hôm đó tôi không có thời gian đi dự đám cưới của cô, cái này coi như là tôi bù vào đó!”, Mạc Phong lấy trong túi ra một tấm chi phiếu, viết vài số lên trên đó rồi đưa tới.
Trần Nhã và Mộ Dung Trầm Chương nhanh chóng xua tay: “Không được, không được, anh Mạc, anh khách sáo quá.
Chúng tôi thật sự không thể nhận số tiền này được”.
Anh bỏ thẳng chi phiếu vào túi của Trần Nhã, không nói không rằng đứng dậy đi về phía đại sảnh.
Trước Mộ Dung Trầm Chương một câu anh Mạc hai câu anh Mạc, điều đó cho thấy trong lòng anh ta rất sợ Mạc Phong, không thể so sánh mình với Mạc Phong ở cùng một cấp bậc được.
Khi bạn vượt mặt những người xung quanh một chút, họ sẽ cho là không phải, hoặc họ sẽ nói rằng do bạn may mắn thôi, nhưng khi bạn hơn họ quá nhiều, họ chỉ có thể ngước nhìn và ghen tị với bạn.
Vì vậy, con đường thành công không hề bon chen, chỉ cần bạn cố gắng, càng lên đến đỉnh cao thì càng ít người dám ngồi ngang hàng với bạn.
Trong đại sảnh.
Ba ông trùm Giang Hải đang ngồi trên sô pha vừa nói vừa cười.
“Mấy ông cho rằng nhà họ Mạc này thật sự đã khôi phục thế lực sao? Tôi già như này rồi còn chưa thấy được mặt mũi Mạc Yến Chi trông ra làm sao? Tôi lớn lên bằng những câu chuyện của ông ta đấy!”, Mộ Dung Vân Long cầm ly vang đỏ, khẽ cười.
Năm ông ta hai mươi tuổi vẫn còn đang học đại học, Mạc Yến Chi đã được thừa kế toàn bộ tài sản của gia tộc họ Mạc lúc bấy giờ, đường đường chính chính trở thành cậu ấm siêu giàu có.
Vào những năm 1980, một số người có thể không biết lãnh đạo của Yến Kinh là ai, nhưng họ chắc chắn đã nghe nói về Mạc Yến Chi ở Yến Kinh!
Khi đó Mộ Dung Vân Long chỉ có thể sùng bái ông ấy, đứng từ xa mà nhìn, tuổi còn trẻ như vậy mà đã đảm đương chức gia chủ, đồng thời làm cho nhà họ Mạc từ một gia tộc nhỏ bé trở nên vô cùng thịnh vượng, mất hai năm đã lọt top, đứng thứ chín trong hàng ngũ đại thế gia.
Tất nhiên, Mạc Yến Chi đạt đến mức độ đó cũng là do có thiên thời địa lợi nhân hòa, ngoài năng lực của bản thân, còn có việc nhà họ Mạc đang trên bờ vực diệt vong và tái sinh.
Vào những năm 1980, nhà họ Mạc khó khăn lắm mới lết ra khỏi thời kỳ hỗn loạn, khi đang sống lay lắt, họ gặp phải cơn lốc kinh tế lớn.
Bố của Mạc Yến Chi đã được lệnh phải cải tạo ở nông thôn vì một lý do nào đó.
Thế hệ của ông nội đã chết đói vì không có cái ăn.
Trên thực tế, gia tộc họ Mạc mà Mạc Yến Chi tiếp quản lúc đó đã là một cái vỏ rỗng, không có chút sức mạnh nào, nếu không cũng không đến nỗi cơm cũng không có mà ăn.