“Vậy khỏi cần, bởi vì tôi sẽ không bị đánh bại đâu”, Nam Cung Thống gầm lên giống như một con sư tử. Ông ta vồ tới, đạp mạnh chân khiến cả không gian rung lắc như có động đất.
“Thương Môn! Mở ra! Đỗ Môn! Mở ra”, ông ta hô lên liên tục.
Mở cùng một lúc tứ môn nên thực lực của Nam Cung Thống đã đạt tới mức không thể dùng từ ngữ để miêu tả được nữa.
Cả hiện trường như tắt thở.
Đây là sự ngạt thở theo đúng nghĩa đen.
Khí thế của Nam Cung Thống quá mạnh, chỉ cần lại gần một chút là đã không thể thở nổi.
Đám người Lưu Mã không chịu được, chỉ có thể lùi lại thật xa.
Giữa hai người hình thành một bãi đất trống.
Nam Cung Thống lại giơ hai cánh tay lên, quyền ảnh chưởng ảnh hội tụ thành một hổ ảnh hung mãnh, vồ về phía Lâm Chính.
Lâm Chính vội ngưng tụ khí ý, tấn công về phía ông ta.
Nhưng đối mặt với thế công kinh thiên động địa của Nam Cung Thống, thì man kình và xảo kình của anh chẳng có chút hiệu quả nào.
Hai cánh tay Lâm Chính đánh ra.
Bộp! Bộp!
Anh chỉ cảm thấy hai tay mình như đánh phải một cuộn sắt đang xoay tròn với tốc độ cao, hai cánh tay không những bị chấn động đến tê rần, mà còn có cảm giác bị nó cuốn vào trong…
Anh vội rụt tay lại.
Nếu không rụt lại, thì e là cả người anh sẽ bị cuốn vào, thịt nát xương tan…
Nhưng chỉ trong nháy mắt đó, phòng ngự của anh đã sụp đổ, đòn tấn công như cuồng phong bão vũ của Nam Cung Thống nện vào người anh.
Bốp! Bốp! Bốp!
Lồng ngực Lâm Chính bị trúng chưởng liên tiếp, không ngừng phải lùi lại, bàn chân giẫm vào bùn đất để lại dấu chân rất sâu.
“Kết thúc thôi!”.
Nam Cung Thống lại quát một tiếng, hai chưởng chồng lên nhau, đánh vào tim Lâm Chính.
Phụt!
Lâm Chính phun ra một ngụm máu lớn, ngã phịch xuống đất, khiến mặt đất nứt ra.
Bụi bay mù mịt, đá sỏi tung tóe.
Mặt đất lún xuống bảy tám centimet.
Mọi người xung quanh há hốc miệng.
“Đó… đó thực sự còn là con người sao?”.
“Chẳng khác nào cỗ máy giết người!”.
“Đây chính là uy lực của Bát Môn Độn Giáp Thuật sao?”.
“Thật là đáng sợ… Không hổ là cấm thuật! Uy lực như vậy, ai có thể đỡ nổi chứ?”.
Mọi người thì thào, ai nấy đều nhìn Nam Cung Thống với ánh mắt ngây dại.
Nhưng đánh xong đòn này, lồng ngực Nam Cung Thống cũng phập phồng lên xuống, khóe miệng trào ít máu.