Nhìn thấy vậy, người bề trên nín thở. Mặc dù cơ thể của ông ta bao gồm những bộ phận ưu tú nhất kết hợp lại thành và đạt tới mức quái vật, nhưng đứng trước một cơ thể như Thương Ám Huyền Thể thì ông ta cũng chẳng là gì.
Ông ta đã thua rồi! Người bề trên không ngờ rằng mình lại bị thua theo cách này…
Ông ta không cảm nhận được sự đau đớn nhưng ông ta biết cổ của mình sắp gãy ra đến nơi. Cơ thể dù có khỏe mạnh cũng không thể nào hoạt động nếu không có não.
“Đừng giết tôi…đừng”
Người này cuống cuồng kêu lên. Âm thanh của ông ta vô cùng yếu ớt. Cổ họng của ông ta bị siết mạnh.
Không ai dám tiến lại gần.
“Không giết ông? Ông cảm thấy điều đó có thể xảy ra được không? Ông hại chết biết bao nhiêu người bên cạnh tôi, khiến vợ tôi không biết sống chết thế nào. Tôi chỉ muốn băm vằm ông ra, vậy mà ông còn muốn tôi tha cho ông à?”, Lâm Chính lạnh lùng nhìn ông ta. Trông anh vô cùng đáng sợ.
Dứt lời, anh đưa tay lên đập nát đầu người bề trên. Đúng lúc này, một tiếng thét vang lên.
“Thần y Lâm, nếu tôi chết thì tôi cũng sẽ không để cậu sống yên đâu”.
Vài cây châm độc hiện ra từ tay của ông ta, ông ta cắm nó vàm người mình. Trong nháy mắt, cơ thể ông ta như được bơm khí phình lên. Luồng khí bao trùm lấy toàn bộ cơ thể trông vô cùng đáng sợ. Đây là đòn tấn công tuyệt vọng nhất.
Hả? Lâm Chính đanh mắt, lập tức định tách ra.
“Cậu chạy đi đâu”, người bên trên ghì chặt vai của Lâm Chính.
“Á!”, Tiết Phù hét lớn.
Lâm Chính chộp lấy cánh tay của Tiết Phù, ném ra ngoài. Tiết Phù lập tức bay bật ra.
Bùm! Cơ thể của người bề trên nổ tung.
“Là độc!”
“Bề trên đang cho phát nổ độc trong người mình”.
“Chạy đi”.
Đám đông như mất hồn, điên cuồng bỏ chạy. Còn Lâm Chính một lần nữa bị nhấn chìm trong biển khí độc…
Vụ nổ lần này so với vụ nổ mây độc yếu hơn rất nhiều, phạm vi cũng không rộng, cùng lắm là khoảng cách gần trăm mét.
Nhưng dù là người hay vật bị vụ nổ lan tới, đều lập tức tan chảy.
Cho dù là mặt đất cũng bị ăn mòn.
Không gì có thể chống lại được.
Mấy nguyên lão ở gần lập tức bị tan chảy.
Mọi người xung quanh bị dọa cho vỡ mật, vội vàng lùi lại, bước chân lảo đảo, vô cùng chật vật.
Sau khi bom độc tan hết, mọi người mới nhìn thấy chỗ vụ nổ xuất hiện một cái hố lớn sâu khoảng một mét.
Trong hố toàn là chất lỏng màu đen.
Số chất lỏng này đều là kịch độc, mọi sinh vật trên đời này chỉ cần chạm vào là sẽ lập tức mất mạng.
Các nguyên lão ở xung quanh sợ hãi nhìn cái hố lớn kia.
Chất lỏng trong hố là do sau khi người bề trên tự bạo, độc tố ở trong người bắn ra ăn mòn mặt đất và mọi thứ xung quanh gây nên.