“A!”.
Tiếng hét thảm thấu trời xanh.
Những cô gái này như bị phát điên, quay phắt đầu định bỏ chạy.
Nhưng ở cửa đã có các đệ tử Hồng Nhan Cốc đang cầm trường đao canh giữ.
“Nếu các cô đã đến Hồng Nhan Cốc thì phải chấp nhận thử thách này. Những người nào trải qua lễ rửa của nước đầm mà không chết mới có tư cách trở thành đệ tử của Hồng Nhan Cốc”.
Cô gái mặt dài lạnh lùng nói.
“Không! Tôi không muốn vào Hồng Nhan Cốc nữa!”.
“Tôi muốn về!”.
“Cầu xin cô hãy thả chúng tôi đi!”.
Tiếng gào khóc vang lên không ngớt.
Nhưng cô gái mặt dài mặc kệ, vung tay lên: “Ném bọn họ vào”.
“Vâng, sư tỷ!”.
Tiếng quát vang lên.
Chẳng mấy chốc, tất cả các cô gái đã bị đẩy xuống đầm nước.
Bọn họ giãy giụa kịch liệt, muốn bò lên bờ.
Nhưng vừa lại gần bờ đã bị cô gái mặt dài đá xuống.
Bọn họ chỉ có thể bị đầm nước nhấn chìm trong tuyệt vọng.
Hai mươi mấy cô gái, chỉ có một người sống sót ra khỏi được đầm nước.
Nhưng sắc mặt cô ta lạnh tanh, co rúm lại ở góc đầm, run lẩy bẩy.
Cô gái mặt dài đi tới, mỉm cười hỏi: “Cô tên là gì?”.
“Tôi?”.
Cô gái kia ngẩng đầu, vẻ mặt mê man, sau đó lắc đầu thì thào: “Tôi không biết… Tôi… tôi là ai?”.
“Tốt lắm! Cuối cùng cũng có người đạt tiêu chuẩn! Người đâu, đưa cô ta xuống, dọn dẹp nơi này rồi cho tốp khác vào”, cô gái mặt dài cười nói, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Hoa Huyền, vẻ giễu cợt càng rõ ràng hơn.
Hoa Huyền nhắm hai mắt, đứng đó không nói một lời.
Cô ta không muốn chứng kiến tất thảy những chuyện này.
Nhưng… cốc chủ ép cô ta phải nhìn.
Cô ta biết suy nghĩ của cốc chủ.
Cốc chủ muốn thay đổi tính cách của cô ta.
Dù sao thì… phong cách làm việc của cô ta thực sự không giống người của Hồng Nhan Cốc lắm.
Hiện trường nhanh chóng được xử lý, lại một nhóm các cô gái trẻ trung được đưa vào.
Đây đều là những người đến từ các đại gia tộc hoặc tông môn lánh đời của Hoa Quốc.
Bọn họ gửi gắm hi vọng vào những cô gái này, muốn để các cô gái học được kì thuật tuyệt thế của Hồng Nhan Cốc, hoặc là thông qua bọn họ để lôi kéo mối quan hệ với Hồng Nhan Cốc.
Nhưng ai có thể ngờ được, rất nhiều cô gái sẽ vĩnh viễn ở lại Hồng Nhan Cốc, còn những người sống sót cũng quên hẳn gia tộc của mình…