Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Hiện tại chưa rõ, bước đầu phán đoán thì có khả năng là Chủ tịch Lâm”.

“Không thể nào! Chuyện lần này không liên quan đến Chủ tịch Lâm, huống hồ đám Lâm Phúc cũng không chọc đến cậu ta, đang yên đang lành, sao Chủ tịch Lâm lại giết bọn họ chứ?”, Lâm Ngạo lớn tiếng nói.

Lâm Phú trầm mặc một lát, bình thản đáp: “Chắc là liên quan đến Tô Nhu, dù sao chuyện này cũng liên lụy đến bố mẹ Tô Nhu, nếu Chủ tịch Lâm quả thực nhìn trúng Tô Nhu, thì chắc chắn là sẽ nổi giận. Chúng tôi đã phái người đến nói chuyện với nhà họ Hắc, chuyện này nhất định phải dẹp yên. Phía Chủ tịch Lâm cũng không dễ chọc vào”.

Dứt lời, Lâm Phú liền bỏ đi, mặc kệ Lâm Ngạo.

Lâm Ngạo siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy vẻ không cam lòng và căm thù giận dữ.

Ông ta hít sâu một hơi, rồi vội vàng lấy điện thoại ra, gọi đến một số.

“Con đang ở đâu vậy?”.

“Bố à? Con đang ở phòng thu dọn đồ, gia tộc quy định hôm nay con phải đi hối lỗi”.

“Xảy ra biến cố rồi, Lâm Phúc đã chết, gia tộc sẽ tiến hành xem xét trừng phạt lại đối với con”.

“Sao cơ?”.

“Con nghe bố nói, bây giờ con hãy gọi ngay cho sư phụ con, xin ông ấy ra mặt. Nếu chuyện này ầm ĩ đến mức không thể vãn hồi, bố lo gia tộc sẽ đẩy con ra để khiến mọi người nguôi giận”.


“Hả?”, Lâm Nhược Nam ở đầu bên kia ngớ người ra.

“Con gái! Con gái!”, Lâm Ngạo cuống lên gọi.

Lâm Nhược Nam hoàn hồn, vừa khóc vừa nói: “Bố, sao chuyện lại trở nên như vậy chứ? Con phải làm sao bây giờ? Con phải làm sao bây giờ?”.

Lâm Nhược Nam hồn vía lên mây.

“Con gái, con đừng khóc, mau gọi điện thoại cho sư phụ con đi, mau!”.

“Gọi cho sư phụ?”.

“Đúng, bây giờ chỉ có sư phụ con mới cứu được con thôi”.

“Vâng, vâng, con gọi ngay đây…”

Lâm Nhược Nam run rẩy tắt điện thoại, tìm một dãy số đặc biệt rồi bấm gọi.

Tút tút tút…


Điện thoại reo rất lâu, cuối cùng cũng có người nghe máy.

“Sư phụ, cứu con với…”, giọng nói đau khổ của Lâm Nhược Nam vang lên.



Két!

Xe dừng trước một nhà thờ tổ.

Người đàn ông trên xe trợn trừng mắt, nhìn cánh cửa nhà thờ tổ bên ngoài cửa sổ xe với ánh mắt khó tin, hét lên: “Thần y Lâm, tại sao chúng ta… lại đến đây?”.

“Chẳng phải nhà họ Hắc các anh muốn tôi xách đầu đến đây tạ tội sao?”.

Lâm Chính lạnh lùng đáp.

“Hả?”.

Người đàn ông trố mắt ra.

Hôm nay cũng không có nhiều người ở nhà thờ tổ lắm.

Người đàn ông trước đó từng đe dọa Lâm Chính ở nhà Trương Tinh Vũ cũng có mặt.

Bọn họ ở đây chủ yếu là để chờ Lâm Chính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận