Nếu Lâm Chính không đến đúng thời gian, bọn họ sẽ lập tức lên những chiếc xe đang đỗ ở cửa, phi thẳng đến Giang Thành, tìm Lâm Chính tính sổ.
Khi nhìn thấy Lâm Chính dẫn theo hai ông lão và người đàn ông kia bước vào, tất cả người nhà họ Hắc đang ở trong nhà thờ tổ đều sửng sốt.
“Đây là… thần y Lâm?”.
“Tôi không nhìn nhầm đấy chứ?”.
“Là anh ta đấy, giống hệt trên tivi”.
“Chuyện này là sao? Tại sao thần y Lâm lại đến đây?”.
“Mau, mau đi gọi trưởng lão, mời cả tộc trưởng đến nữa!”.
Bọn họ cuống quýt kêu lên.
Thần y Lâm không phải là người tầm thường.
Nhà họ Hắc cũng được coi là có chút tiếng tăm trong giới võ đạo Hoa Quốc, ít nhiều cũng từng nghe một số chuyện trong giới.
Chuyện thôn Dược Vương nổi tiếng như cồn kia bị thần y Lâm tiêu diệt đã lan khắp nơi.
Thôn Dược Vương là tông phái lánh đời vô cùng hiển hách, ngay cả sự tồn tại như vậy cũng bị tiêu diệt, thì các tông môn thế tộc bình thường sao dám đối đầu với thần y Lâm nữa chứ?
Còn chuyện của Cổ Phái và Đông Hoàng Giáo vẫn chưa lan ra, dù sao Lâm Chính cũng đã dặn dò tạm thời không rêu rao, nếu không rất dễ trở thành mục tiêu công kích.
Nhưng dù có thế nào, thì thần y Lâm hiện giờ cũng tuyệt đối không phải là người mà người bình thường có thể động đến.
Người đàn ông trước kia từng đến nhà Trương Tinh Vũ vội vàng bước tới, nặn ra một nụ cười, ôm quyền nói: “Không biết thần y Lâm đến nên không đón tiếp được từ xa, mong anh tha lỗi. Chào thần y Lâm, tôi là Hắc Nguyên, không biết anh đến là có chuyện gì?”.
Lâm Chính nhìn anh ta, chẳng nói chẳng rằng, chỉ lấy một tờ giấy trong túi ra đưa cho anh ta.
Hắc Nguyên nhận lấy xem, sắc mặt trắng bệch.
“Đây… đây là…”
“Cắt đầu tạ tội thì phải có dao, hình như các anh không chuẩn bị thì phải. Đi lấy dao đến đây, bây giờ tôi sẽ cắt đầu của tôi cho anh”, Lâm Chính bình thản nói.
Tên Hắc Nguyên kia nghe thấy thế, hai chân nhũn ra, suýt nữa thì ngã lăn ra đất.
“Anh… anh là Chủ tịch Lâm thật sao?”.
Hắc Ngũ nghìn tính vạn toán cũng không tính được Lâm Chính lại thực sự là Chủ tịch Lâm.
Lần này thì rắc rối to rồi.
Úp sọt lên cả đầu Chủ tịch Lâm.
Sau khi biết kết cục của thôn Dược Vương, các lãnh đạo cấp cao của nhà họ Hắc đều tỏ ý tuyệt đối không được chọc vào Chủ tịch Lâm.
Nhưng mọi chuyện lại không theo đúng ý muốn.
Chủ tịch Lâm vẫn tìm tới tận nơi.
Tuy nhà họ Hắc mạnh, nhưng so với Dương Hoa đã đánh bại thôn Dược Vương thì vẫn phải cân nhắc.
Hơn nữa có lời đồn nói rằng thế lực đứng sau Dương Hoa cực kỳ khủng khiếp! So với thế lực lớn này, tuy gia tộc Hắc Thị có sức để đánh, nhưng chắc chắn bọn họ cũng không muốn đối đầu.