Dù sao thực lực của thần y Lâm cũng không thể coi thường, chắc là đệ tử bình thường khó có thể đối phó được, nên cô ta chỉ có thể đích thân ra tay.
“Thần y Lâm đã đến, tức là người đánh lén tôi tối hôm qua chính là anh ta. Dương Hoa giết hại đệ tử của Hồng Nhan Cốc ta, vốn là tội không thể tha, cốc chủ còn định trừng phạt Dương Hoa nghiêm khắc. Nếu thần y Lâm đã chủ động đến đây, thì chúng ta cũng đỡ phải phái người đến Dương Hoa đối phó”.
Thánh Nữ vừa nói vừa đứng dậy, đi ra ngoài điện.
“Thánh Nữ đại nhân, chúng tôi xin phép”, mấy người Hồng Du nói.
“Ừ”.
Thánh Nữ gật đầu, bỗng dưng cô ta nhớ ra gì đó: “Khoan đã”.
Mấy cô gái sửng sốt.
“Thánh Nữ đại nhân còn phân phó gì sao?”, Hồng Du dè dặt hỏi.
“Mấy người các cô đừng vội đi”, Thánh Nữ bình thản nói: “Người đâu!”.
“Có!”.
Mấy nữ đệ tử bước tới.
“Đưa bọn họ đến hồ thánh, đi lại lượt nữa”, Thánh Nữ nói.
“Vâng”.
Các nữ đệ tử bước tới, dẫn mấy cô gái rời đi.
“Cái gì?”.
Bọn họ đều biến sắc, còn định giãy giụa, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Thánh Nữ thì không ai dám ho he tiếng nào nữa.
Xem ra Thánh Nữ vẫn nghi ngờ lòng trung thành của bọn họ.
Nhưng nếu xóa sạch ký ức thì sẽ không tồn tại những chuyện này nữa.
Bởi vì mấy cô gái đều có thể chịu đựng sự cải tạo của nước trong hồ thánh đối với cơ thể, nên về cơ bản không cần lo lắng về tính mạng, nhưng sẽ gây tổn thương không nhỏ cho đại não và ký ức, đây gần như là cải tạo từ đầu.
Nhưng cũng may trước khi đi Lâm Chính đã châm cứu cho bọn họ, và để lại thuốc, nên mấy cô gái đều không lo lắng lắm.
“Không hổ là thần y Lâm, quả nhiên suy tính chu toàn, lần này coi như chúng ta thoát được một kiếp”, Hồng Du nhỏ giọng nói.
Tuy mất ký ức tạm thời không thể chết được, nhưng cô ta không muốn trở thành một con rối, mặc cho Hồng Nhan Cốc thao túng, lúc hết giá trị lợi dụng lại bị hi sinh.
Cô ta muốn giữ lại sự nhận biết của mình về Hồng Nhan Cốc.
Cô ta muốn nhớ những người quan trọng đối với mình.
Cô ta muốn mình được sống thực sự.
Xử lý xong đám người Hồng Du, Thánh Nữ vội vàng đến lối vào cấm địa.
Lối vào được bao vây cực kỳ kín kẽ.
Còn ở sâu trong cấm địa thì vô cùng yên tĩnh.
Một bóng dáng đang lội bùn, men theo con đường nhỏ trong rừng tiến về phía trước.
Bộp!
Đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ vang lên.
Bóng dáng kia khựng lại.