Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Đồ đệ ngốc, đương nhiên chiếc đầu đó không dùng thuật dịch dung rồi, bởi vì đó chính là dáng vẻ của nó. Ta cũng không giấu con nữa, chiếc đầu đó đã được ta chuẩn bị sẵn”.

“Đầu người chuẩn bị sẵn?”, Lâm Chính ngạc nhiên.

Anh đã bao giờ được nghe chuyện này chứ?

“Đúng vậy, chính là đầu người sư phụ chuẩn bị sẵn, mục đích là để làm tê liệt đối phương. Sư phụ đã đi hết từ Nam đến Bắc, giết mấy người có ngoại hình giống mình, lấy đầu bọn họ và giữ lại để dùng lúc giả chết, lừa kẻ thù. Cái đầu con nhìn thấy chỉ là một trong số đó thôi”, Phong Thanh Vũ cười đáp.

Lâm Chính hoàn toàn ngỡ ngàng.

Không ngờ còn có người tự chuẩn bị sẵn đầu cho mình…

“Phong tiền bối, tại sao ông lại làm vậy?”, Lâm Chính lại hỏi.

“Đương nhiên là để đối phó Hồng Nhan Cốc rồi”, ánh mắt Phong Thanh Vũ lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

“Lúc trước đến Hồng Nhan Cốc để thương lượng chuyện của con, sư phụ đã biết là sẽ thất bại. Người của Hồng Nhan Cốc không dễ nói chuyện, tuy ta không phải là người Hồng Nhan Cốc, nhưng cũng biết một chút về người ở đây”.

“Nhưng cho dù vậy, thì sư phụ vẫn muốn đến thử xem sao. Cho dù chỉ có một phần nghìn cơ hội, thì sư phụ cũng muốn thử, dù sao con cũng là đồ đệ của ta, ta không thể khoanh tay đứng nhìn được”.

“Trước khi đến đây sư phụ đã chuẩn bị rất kĩ càng, nếu hòa giải thất bại, sư phụ sẽ dùng tới phương án thứ hai, đó là lẻn vào Hồng Nhan Cốc, thu thập hàng loạt tội chứng của Hồng Nhan Cốc để ép buộc bọn họ”.

“Thực ra võ công của sư phụ không được tính là cao cường, nhưng thân pháp tốc độ thì người của Hồng Nhan Cốc tuyệt đối không thể đối phó được. Thế là sư phụ đã lấy chiếc đầu gần giống với mình ra để giả chết, khiến người của Hồng Nhan Cốc hiểu lầm. Nhưng thực ra sư phụ đã lẻn vào nội bộ Hồng Nhan Cốc, thu thập hàng loạt chứng cứ mất nhân tính của bọn họ”.

“Một mình sư phụ chắc chắn không thể bảo vệ được con, nên sư phụ quyết định công bố những chứng cứ đó ra ngoài, huy động các gia tộc võ đạo của Hoa Quốc cùng đối phó và lật đổ Hồng Nhan Cốc”.

Phong Thanh Vũ nói thao thao bất tuyệt, vẻ mặt cũng dần trở nên nghiêm túc.

Lâm Chính hiểu ra, cũng vô cùng kinh ngạc.

Không ngờ Phong Thanh Vũ lại có suy nghĩ như vậy.

Để bảo vệ anh mà ông ta không tiếc dấn thân hiểm nguy, lẻn vào Hồng Nhan Cốc, chuẩn bị lật đổ cả Hồng Nhan Cốc…

Đạo Hoàng không hổ là Đạo Hoàng!

Thời gian này ông ta ở trong Hồng Nhan Cốc suốt mà không bị phát hiện, quả thực lợi hại.

“Tiền bối, thực ra ông không cần làm vậy, vì tôi mà đắc tội với Hồng Nhan Cốc, không đáng”, Lâm Chính lắc đầu cười khổ.

“Không đáng? Sao lại không đáng? Đồ đệ ngoan, chỉ cần con được bình an vô sự, cho dù mất mạng sư phụ cũng không quan tâm”, Phong Thanh Vũ nói rất nghiêm túc.

“Cái… cái gì? Phong tiền bối, không… không cần phải vậy đâu”.

Phong Thanh Vũ nói vậy khiến Lâm Chính rất ngượng ngùng.

“Đồ đệ ngoan, sư phụ không nói đùa với con đâu. Sư phụ sẵn lòng trả giá mọi thứ vì con, chết cũng không tiếc, chỉ mong đến lúc đó con có thể đừng từ chối mà giúp sư phụ hoàn thành tâm nguyện”.

“Tâm nguyện gì vậy?”, Lâm Chính lập tức hỏi.

“Đến lúc đó sư phụ sẽ nói cho con biết, bây giờ hãy giải quyết chuyện trước mắt cái đã”, Phong Thanh Vũ nói.

“Được…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui