Lâm Chính không phát hiện ra, dặn dò mấy câu rồi chuẩn bị rời đi.
“Chủ tịch Lâm, đợi đã!”, Tô Nhu đột nhiên kêu lên.
“Sao vậy?”, Lâm Chính nghiêng đầu hỏi.
“Vì sao… anh… lại tốt với tôi như vậy? Rốt cuộc anh… nghĩ thế nào?”, Tô Nhu cắn răng, lấy hết dũng khí hỏi thẳng.
Cô nói ra, Lâm Chính lập tức sững sờ.
Anh cũng không ngờ Tô Nhu lại hỏi câu này, đôi mắt dừng trên người Tô Nhu một lúc lâu nhưng lại không biết nên nói gì.
Tô Nhu hơi căng thẳng, lại không nói được sao lại căng thẳng.
Nhưng bây giờ cô lại sợ Lâm Chính nói ra, vội lên tiếng: “Chủ tịch Lâm, nếu anh không muốn nói thì đừng nói!”.
“Tôi có thể nói”, Lâm Chính nói.
“Tôi đột nhiên không muốn nghe nữa, xin lỗi!”, Tô Nhu hoảng loạn.
Lâm Chính sững sờ, nhưng chẳng mấy chốc đã hiểu ra.
Tô Nhu sợ Lâm Chính đột nhiên chọc thủng lớp màn mỏng cuối cùng giữa hai người.
Nếu vậy, cô không biết làm thế nào đối mặt với Chủ tịch Lâm, cũng không biết làm thế nào để đối mặt với Lâm Chính.
Nhưng đã đến nước này, Lâm Chính cũng muốn biết thái độ của Tô Nhu đối với thần y Lâm.
“Thật ra cô có thể không cần phải theo Lâm Chính mãi. Nếu cô ly hôn, tôi nghĩ Lâm Chính cũng sẽ đồng ý”, Lâm Chính nói.
“Chủ tịch Lâm, anh… anh có ý gì?”, Tô Nhu ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi phức tạp, cũng có chút phẫn nộ.
“Tôi chỉ nói cô có lựa chọn tốt hơn”, Lâm Chính nói.
Tô Nhu trầm mặc, hai tay siết chặt.
Không ai biết rõ trong lòng cô đang nghĩ gì, cô chỉ cúi đầu, giống như đang nghĩ ngợi gì đó.
Chốc lát sau, cô hít sâu một hơi, quay người rời đi.
Cô lựa chọn né tránh.
Có lẽ cô cũng không có đáp án.
Thật ra những lời Lâm Chính nói vào tai bất kỳ người phụ nữ nào cũng gần giống như là lời tỏ tình.
Lâm Chính cũng biết rõ.
Anh muốn biết Tô Nhu sẽ lựa chọn thế nào.
Lúc này, cổng chính mở ra, một chiếc xe lái vào trong. Mã Hải bước xuống xe, nhanh chóng đến bên cạnh Lâm Chính, nhỏ giọng nói: “Chủ tịch Lâm, xe đã chuẩn bị xong!”.
“Được, bây giờ hãy xuất phát đến thành phố Thanh Nguyên”.
Lâm Chính nói, ngồi vào trong xe.
Trên xe tiến đến thành phố Thanh Nguyên, trợ lý ở cạnh đưa tài liệu đã sưu tầm xong cho Lâm Chính.
“Lần này sơn trang Huyết Kiếm kén rể, hơn nữa còn là công khai, vì vậy hôn lễ này có rất nhiều nhân sĩ bên ngoài đến tham gia”, trợ lý An Mạn nói.
Cô ta là người Mã Hải sắp xếp đưa Lâm Chính đến đó. An Mạn là người thành phố Thanh Nguyên, khá thông thuộc nơi đây, cho nên mới phái cô ta đi.