Mọi chuyện… thực sự quá quỷ dị.
Một câu nói của trang chủ vang lên, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt lên người Lâm Chính.
Lâm Chính cũng rơi vào trầm mặc.
Chốc lát sau, anh lên tiếng.
“Tôi có thể cho ông, nhưng… làm sao tôi biết ông có giết người diệt khẩu, sau khi lấy được công pháp tôi đưa thì sẽ giết cả nhà tôi hay không?”, Lâm Chính nói.
“Sao lại thế được”, trang chủ tỏ vẻ ngạc nhiên, nói: “Các cậu đều là người nhà của tôi, tôi có nhẫn tâm thế nào cũng không thể nào ra tay với người nhà của mình được!”.
“Vậy được, tôi sẽ cho ông!”.
Lâm Chính giơ tay: “Đưa tôi giấy bút”.
“Mau, mau đưa cho cậu ta!”, người nhà họ Trang ở cạnh sốt ruột la lên.
Ngay lập tức có người vội vã chạy tới, đưa giấy trắng tới trước mặt Lâm Chính.
Lâm Chính lập tức lấy bút tốc ký, viết tâm pháp khẩu quyết một số công pháp của mình.
Người xung quanh lập tức vây lại, nhìn vào giấy, ai nấy không ngừng gật đầu, thỉnh thoảng còn kinh ngạc thốt lên.
“Công pháp này thật tuyệt diệu!”.
“Trời ạ, rốt cuộc Tần Minh học ai mà nắm giữ công pháp siêu phàm thế này?”.
“Lợi hại quá, lợi hại quá!”.
“Nhà họ Trang chúng ta có được công pháp này chắc chắn sẽ nâng cao thực lực, đúng là trời giúp nhà họ Trang ta!”.
Những người lớn tuổi của nhà họ Trang hết sức vui mừng, liên tục vỗ tay.
Trang chủ Trang Bộ Phàm cũng đứng dậy xem, vẻ mặt nghiêm túc.
Non mười lăm phút sau, Lâm Chính dừng lại.
“Xong rồi!”.
“Mau, đưa cho tôi xem!”, Trang Bộ Phàm quát khẽ.
Người bên cạnh lập tức lấy tới, dâng cho Trang Bộ Phàm.
Trang Bộ Phàm đọc kỹ.
Chốc lát sau, ông ta hài lòng gật đầu: “Những công pháp của cậu quả nhiên ảo diệu! Tần Minh, hãy nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu học từ ai?”.
“Cái này quan trọng sao?”.
“Xem ra cậu không muốn nói, vậy được, trang chủ tôi cũng sẽ không hỏi thêm. Nhưng tôi thấy số công pháp mà cậu viết có vẻ không được đầy đủ, cậu còn một phần chưa viết hết đúng không?”.
“Đương nhiên”.
“Vì sao không biết hết?”.
“Tôi cảm thấy chờ sau khi kén rể xong mới viết tiếp thì ổn thỏa hơn”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Anh dứt lời, người nhà họ Trang đưa mắt nhìn nhau, vô cùng khó hiểu.
“Tần Minh! Đại hội kén rể là Phiêu Nhai Các và sơn trang Huyết Kiếm liên hôn nên mới tổ chức, liên quan gì đến cậu? Vì sao cậu lại đợi đại hội kén rể kết thúc mới viết nốt phần còn lại?”, một trưởng bối nhà họ Trang hỏi, giọng trầm thấp.
Lâm Chính lại thong dong nói.