“Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Được, vừa khéo tôi đi đường cũng đã mệt, ngồi xe các người cùng nhau lên núi vậy”.
“Cô cũng đi tìm Khổ Tình Nữ?”.
“Ha, tôi không có hứng thú với bà già đó!”, thiếu nữ khẽ hừ một tiếng, không đồng ý.
Lâm Chính cũng không hỏi nhiều.
Có người chỉ dẫn tốt như vậy, đương nhiên Quách Lệ rất vui.
Lâm Chính cũng không từ chối, dù sao người ta cũng vừa mới giúp anh giải quyết rắc rối.
Thiếu nữ cầm kiếm đi tới phía trước tảng đá, vung kiếm chém mạnh.
Vù vù… . Truyện Huyền Huyễn
Vài luồng kiếm quang lóe lên, sau đó tảng đá khổng lồ bị xẻ nát.
Xe Jeep thuận lợi đi qua, tiến về phía đỉnh núi.
Lâm Chính nhắm mắt dưỡng thần.
Thiếu nữ thì bắt chéo chân, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Quách Lệ hơi phấn khích, nhìn hai người qua gương chiếu hậu, cuối cùng cô ta vẫn không kìm được thẳng thắn lên tiếng.
“Chào cô, tôi là Quách Lệ, cô tên gì?”.
“U Thủy”, thiếu nữ liếc nhìn cô ta, thờ ơ nói.
“U Thủy? Hình như là tên một địa danh nào đó? Trước kia tôi nghe đám người kia gọi cô là U Thủy Kiếm Vương, nó nghĩa là gì?”.
“Cô đoán đúng rồi, U Thủy đúng là một địa danh, tên tôi cũng đặt theo địa danh đó. Còn U Thủy Kiếm Vương có nghĩa gì… cô tự suy ngẫm đi”.
“Vậy à… Đám người lúc trước làm gì vậy? Vì sao bọn họ lại ngăn cản chúng tôi?”.
“Sao tôi biết được? Cô cũng nhiều lời thật!”, thiếu nữ mất kiên nhẫn, bực dọc nói.
“Xin lỗi”, Quách Lệ cảm thấy bất đắc dĩ, không nói nữa.
Ngược lại, thiếu nữ không khỏi liếc nhìn Lâm Chính thêm mấy cái, nhíu chặt mày, giống như đang suy nghĩ gì đó.
Đi khoảng hai tiếng đồng hồ, cuối cùng xe Jeep cũng lên đỉnh núi Chung Thân.
Đỉnh núi rất lớn, nhưng lại rất bằng phẳng, xe ô tô lái thẳng đến trước Khổ Tình Viên.
Lâm Chính xuống xe.
“Quách Lệ, cô có thể về rồi”, Lâm Chính nhìn Khổ Tình Viên, bình tĩnh nói.
“Tôi đợi anh ở đây, anh không xuống núi sao?”.
“Tôi sẽ tự xuống núi”.
“Cái đó…”.
“Cô mau đi đi, cô không xuống núi thì sẽ chết trong tay Khổ Tình Nữ”, U Thủy khẽ hừ một tiếng, ôm thanh kiếm, khinh thường nói.
Quách Lệ hơi do dự.
Lâm Chính không quan tâm, đi thẳng vào bên trong.
U Thủy nheo mắt lại nhìn Lâm Chính, quay người đi đến một tảng đá lớn ở bên cạnh ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần, giống như đang đợi gì đó.
Khoảnh khắc Lâm Chính bước vào Khổ Tình Viên, một giọng nói già nua mà khản đặc vang lên từ trong lâm viên.