“Tôi đợi tin của ông”.
Lâm Chính nói xong thì cúp máy.
Xe dừng trước tòa nhà Dương Hoa.
Lâm Chính tắm rửa một phen, ăn cơm, sau đó mới đi đến trụ sở chính của Dương Hoa.
Bây giờ anh đang bị thương, tuy ngày mai là ngày giao hẹn với Huyết Kiêu, nhưng anh không định ra tay. Dù sao trạng thái của anh thật sự rất tệ, cũng không tính là lừa Huyết Kiêu.
“Ể? Là anh?”.
Ngay khi Lâm Chính chuẩn bị bước vào trụ sở chính của Dương Hoa, một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
Lâm Chính ngước đầu lên, phát hiện một thiếu nữ đeo kính râm đang đứng bên cạnh mình đầy vẻ kinh ngạc.
Đây là thiếu nữ ở trên xe van trước đó.
“Ồ? Trùng hợp quá!”, Lâm Chính cười nói.
“Trùng hợp? Sao có thể? Không phải anh ở huyện sao? Sao đột nhiên lại chạy tới Giang Thành?”, cô gái kia quan sát Lâm Chính một lượt, vẻ mặt không tin.
“Tôi vốn là người Giang Thành, tôi không về Giang Thành thì còn đi đâu được?”, Lâm Chính bật cười nói.
“Thật hay giả đấy? Đừng nói là anh đi theo tôi đấy chứ?”, cô gái đầy vẻ cảnh giác.
Lâm Chính nhất thời nghẹn họng.
“Ai ya, sắp không kịp giờ rồi!”, lúc này cô gái đột nhiên la lên, vội vàng xách túi chạy đến trụ sở Dương Hoa.
Lâm Chính hơi bất ngờ, liếc nhìn cô ta, lại hỏi người bên cạnh: “Cô ta đến đây làm gì vậy?”.
“Thưa Chủ tịch Lâm, cô ta đến để ứng tuyển. Nhưng điều kiện của cô ta không lý tưởng lắm. Trên thực tế bộ phận nhân sự không định tuyển dụng cô ta, nhưng cô ta vẫn ôm hi vọng đến phỏng vấn”, thư ký ở cạnh nói.
“Được rồi, sắp xếp buổi phỏng vấn của cô ta cho tôi, tôi sẽ phỏng vấn cô ta”.
Lâm Chính nhếch khóe miệng, mỉm cười nói.
“Vâng, Chủ tịch Lâm”.
Thư ký gật đầu, lấy điện thoại ra gọi.
Không lâu sau, cô gái nhận được cuộc gọi của bộ phận nhân sự, vội vàng đi thang máy đến tầng cao nhất của tòa nhà Dương Hoa.
Cô ta thở cực kỳ nhanh, gương mặt đỏ bừng, rất hồi hộp.
Thật ra cô ta nằm mơ cũng mong được vào Dương Hoa. Cô ta cũng biết với học lực của mình muốn vào Dương Hoa thì cực kỳ mong manh, nhưng dù có mong manh, cô ta cũng phải tới thử xem.
Lúc nãy cô ta đang trò chuyện với người của bộ phận nhân sự thì đột nhiên được gọi đến tầng cao nhất phỏng vấn. Chuyện này khiến cô gái cảm thấy không tin được.
“Là nhân vật lớn nào muốn gặp mình sao?”.
Cô gái ôm tâm trạng thấp thỏm đẩy cửa phòng họp ở trước mặt ra.
Ngạc nhiên là trong phòng họp chỉ có hai người.
Một trong số đó rất quen thuộc đối với cô ta.
Mã Hải.
Người đứng thứ hai ở Dương Hoa, nhân vật gây sóng gió hiện nay, nói danh tiếng ông ta nổi như cồn cũng không có gì quá.