“Hai quân cờ này ở lại làm phòng thủ sao?”, Lâm Chính nhìn chằm chằm vị trí của hai quân cờ, phát hiện hình như chúng cố ý làm vậy, tư thế giữ chặt, dù Lâm Chính lại gần quân Tướng ở phía nào cũng bị chúng ngăn cản.
Xem ra ván cờ này cũng không phải không có quy tắc.
Lâm Chính suy nghĩ một lát, đột ngột xoay người, tấn công quân Tốt ở gần nhất.
Anh đánh rất bất ngờ.
Sức chiến đấu của quân Tốt bình thường nhất không được coi là cao, lại thêm nó đứng quay lưng về phía Lâm Chính, bị anh đánh lén không kịp trở tay, lập tức nứt toác người, đổ rầm xuống đất.
Nhưng hành động này của Lâm Chính cũng khiến các quân cờ khác có phản ứng.
Ầm ầm…
Một khẩu pháo và một chiến xa lập tức lái tới, chiến mã cũng xông thẳng tới, lao về phía này như bị điên.
Mặt đất cũng bị chúng làm cho rung lên.
Lâm Chính vội vàng né người, trốn ở bên cạnh một quân Tốt khác. Dù sao đây cũng là một ván cờ, dù là chiến xa hay chiến mã cũng không thể xô đổ quân Tốt để tấn công Lâm Chính, nhưng Pháo thì khác.
Nhưng chính vì đây là một bàn cờ, nên cơ chế hoạt động của những quân cờ này đều dựa vào cơ chế hoạt động của Lâm Chính. Lâm Chính không ngừng di chuyển là chúng có thể không ngừng di chuyển. Nếu Lâm Chính bất ngờ dừng lại, thì số bước của chúng chắc chắn không thể hơn Lâm Chính được.
Pháo đã vào vị trí, nhưng bởi vì trước mặt xuất hiện hai quân Xe và Tốt, nên không thể bắn tới Lâm Chính ở phía sau được, vẫn kém một bước mới có thể nhắm trúng anh.
Đây là bước đi mà Lâm Chính đã tính toán kĩ càng.
Anh nhắm chuẩn Xe ở phía sau, bỗng dưng xoay người, vượt qua Tốt, bổ mạnh một chưởng vào bức tượng chiến xa.
“Hoàn Vũ Thần Công!”.
Lâm Chính quát lên, chưởng lực mở rộng hoàn toàn, sức mạnh đáng sợ tác động lên thẳng chiếc chiến xa kia.
Rắc!
Lớp bên ngoài chiến xa lập tức xuất hiện vết nứt, lắc lư hai cái.
Nhưng… nó vẫn chưa đổ xuống, dường như còn có thể cầm cự.
Cùng lúc đó, khẩu pháo ở phía sau chiến xa cũng hoạt động, họng pháo đen ngòm phun ra lửa, một quả đạn pháo bắn về phía Lâm Chính.
Nhưng khoảnh khắc nó bắn tới, Lâm Chính lại xoay người nhảy qua chiến xa, đồng thời dùng hết sức bình sinh đạp mạnh vào nó.
Rầm!
Chiến xa lập tức di chuyển về phía trước, vừa khéo là chỗ đạn pháo rơi xuống.
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Một chiếc Xe lập tức nát vụn.
“Hay!”.
Hai mắt Lâm Chính sáng lên, vô cùng mừng rỡ.
Sau khi chiến xa bị khẩu pháo bắn nhầm, cuối cùng một Mã một Pháo ở bên kia sông cũng không nhịn được nữa, lần lượt di chuyển về phía này.