Lúc đám người này từ trong miếu lao ra là Lâm Chính đã biết mình bị trúng kế rồi. Ngũ trưởng lão lừa anh, bên trong miếu rõ ràng có mai phục. Và những người này có thể mai phục ở đây cũng là do Ngũ trưởng lão thầm phát thông tin cho họ, nói rằng có người sẽ tới trộm Huyết Linh Chi để họ gài sẵn người ở đây.
Lâm Chính tin rằng, xung quanh đây chắc chắn là có đội quân tinh nhuệ của Huyết Ma Tông đang bao vây.
Hôm nay, Huyết Ma Tông dự định giải quyết cho xong mọi chuyện. Nhưng Lâm Chính không hiểu tại sao Huyết Ma Tông lại chọn anh. Rõ ràng là Joel, Khổng Thích Thiên phù hợp với những chuyện này hơn…
“Bớt nói nhảm lại, tóm lại là giao Huyết Linh Chi ra đây”, người đàn ông gầm lên. Ông ta rút đao ra, bổ về phía Lâm Chính.
“Khốn khiếp!”, Lâm Chính tức giận, lập tức cầm kiếm Vũ Tôn chém lại. Hai bên va cạm. Lâm Chính ghim châm vào người, kích hoạt Lạc Linh Huyết và Tiên Thiên Cương Khu. Một người một kiếm cứ thế xuyên vào giữa đám đông.
Thực lực của bảy người kia cũng vô cùng khủng hiếp. Mặc dù bọn họ sử dụng những binh khí khác nhau nhưng khi chiến đấu thì cả bảy người giống như một, họ lấy người cầm đao làm trung tâm. Người này mà tấn công theo hướng nào thì họ cũng tấn công theo hướng đó. Hay người này phòng ngự theo hướng nào thì sáu người kia cũng phòng ngự theo.
Tất cả đều vô cùng đồng đều và ăn ý. Hai bên đánh nhau không phân thắng bại. Ngũ trưởng lão núp trong miếu Lôi Công thầm mỉm cười.
“Ngũ trưởng lão, làm vậy không thành vấn đề thật sao?”, người bên cạnh nói. Người này không phải ai khác mà chính là Cầm thái tử mới tới Huyết Nam Tông.
“Cầm thái tử yên tâm. Thực lực tối qua thần y Lâm thể hiện chắc mọi người cũng thấy rồi. Cậu ta vô cùng lợi hại. Dù không giết được mấy người này thì cũng khiến họ bị tiêu hao sức lực. Tới khi đó dù bên nào thắng bên nào thua thì cũng đều kiệt sức cả rồi. Chúng ta làm ngư ông đắc lợi chẳng phải quá tốt sao?”, Ngũ trưởng lão vuốt râu cười.
“Mong là kế hoạch của ông thuận lợi. Có điều tôi cảm thấy thần y Lâm không hề đơn giản như chúng ta nghĩ đâu”, Cầm thái tử thản nhiên nói.
“Huyết Ma Tông cũng không đơn giản như Cầm thái tử nghĩ đâu”, Ngũ trưởng lão nheo mắt, nụ cười ánh lên vẻ tà ma.
Rầm!
Bùm!
Bùm! .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Khuê Anh Vi Tú
3. Tôi Xuyên Đến Kết Truyện
4. Sau Khi Thần Nhân Duyên Hắc Hóa
=====================================
Những âm thanh nặng nề vọng lại liên tục. Lâm Chính và bảy người này va chạm tới mức khiến mặt đất rung chuyển. Cứ thế hai tiếng trôi qua, hai bên đều bị thương không ít.
Lâm Chính toàn thân đẫm máu, vùng ngực chi chít vết thương. Bảy người này cũng bị thương tới mức khốn đốn. Trong đó có một người bị Lâm Chính ghim trúng châm bạc nên ngã ra đất, bất động.
Sáu người còn lại vẫn cố gắng cầm cự, nhưng chỉ còn ba người là chiến đấu được. Thấy vậy, đám người Ngũ trưởng lão giật mình.
“Đây chính là thực lực của thần y Lâm sao?”, Ngũ trưởng lão kinh ngạc.
“Giết!”, lúc này, những người còn lại gào lên, lao về phía Lâm Chính.
Lâm Chính cũng gào lớn. Lại thêm nửa tiếng đồng hồ nữa trôi qua.
Bùm!!!Cảm tưởng như có bom nổ. Sau đó người cuối cùng của nhóm người kia đã bị Lâm Chính chém hạ.
Nhất cử nhất động của họ đều được người của Huyết Ma Tông nhìn thấy rõ ràng. Ai cũng trố tròn mắt. Bảy người, đã bị thần y Lâm xử lý gọn gàng như vậy sao?