Dứt lời, Khổng Thích Thiên tái mặt.
“Ngũ trưởng lão, có đúng như vậy không?”, Khổng Thích Thiên tức giận hỏi.
“Mọi người nghe tôi giải thích”, Ngũ trưởng lão còn định nói gì đó.
Thế nhưng Đại trưởng lão đã đáp lại luôn: “Đúng vậy, Cầm thái tử nói đúng”.
Dứt lời, đến lượt Ngũ trưởng lão và Huyết Kiêu bàng hoàng.
“Đại trưởng lão…”
“Không cần giấu diếm nữa. Cứ thẳng thắn cho rồi”, đại trưởng lão nói tiếp: “Đây đúng là Huyết Hoàng Linh Chi trong truyền thuyết. Có khả năng trên đời này chỉ có một cây duy nhất. Mức độ quý hiếm của nó đã vượt qua tất cả những thứ khác rồi, vì vậy ý của tông chủ chúng tôi là bằng mọi giá phải lấy nó lại. Các người đã phát hiện ra điều này thì chúng tôi cũng nói thẳng. Nếu trước đó ngoan ngoãn giao cho chúng tôi thì may ra còn sống sót. Giờ các người đã biết quá nhiều về thứ này rồi thì không ai có thể sống sót rời khỏi đây đâu”.
“Chưa chắc”, Cầm thái tử lắc đầu.
“Hừ, vậy thì tôi muốn xem xem Cầm thái tử lợi hại tới mức nào nào”.
Đại trưởng lão hô lớn: “Giết cho tôi”.
“Giết!”, người của Huyết Ma Tông đồng loạt lao lên.
Hiện trường đột nhiên trở nên vô cùng hỗn loạn.
Cầm thái tử tung cây đàn lên, Viên Thâm và Nam Cầm lập tức giữ lấy. Năm ngón tay ông ta bắt đầu lướt nhẹ trên dây đàn.
Tưng! Tưng! Tưng…
Âm thanh trong trẻo vang lên bốn phía. Đám đệ tử của Huyết Ma Tông đang lao lên bỗng dứng như tông phải thứ gì đó, bị bắn bật ra và đập mạnh xuống đất. Bọn họ không thể nào tiếp cận được Cầm thái tử.
“Tiếng đàn của ông ta đang tấn công. Mọi người đừng sợ. Âm thanh này không giết chết được các người đâu”, Đại trưởng lão hô lên, lập tức lao về phía Cầm thái tử.
“Huyết Ma Vệ, lao lên”, Nhị trưởng lão cũng hét lớn, đồng thời lao tới.
Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Huyết Kiêu, Huyết Phách, Huyết Ưng đều đồng loạt tấn công.
Một nơi nhiều cao thủ như Huyết Ma Tông thì đám người Khổng Thích Thiên, Joel sao có thể chống lại được.
Bọn họ nhanh chóng rơi vào thế hạ phong, ai ai cũng trầy da tróc vẩy.
“Không được rồi chú ơi, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của bọn họ. Còn tiếp tục như này thì chúng ta sẽ chết mất”, Viên Thâm cuống cả lên.
“Đồ nhát chết này!”
Cầm thái tử hừ giọng: “Chẳng có bản lĩnh gì. Cậu cho rằng tôi không thể đối phó được cái đám làm màu này?”
Nói xong, Cầm thái tử đột nhiên nhảy lên, ông ta dùng một chân kẹp chặt cây đàn, đặt cây kiếm lên trên cây đàn. Sau đó dùng mười ngón tay đánh liên tục.
Âm thanh phát ra vô cùng chói tai, một luồng khí tức phóng ra, đổ ập xuống.
Bùm bùm bùm…Luồng khí tức tấn công vào đám đông và nổ tung. Có không ít đệ tử Huyết Ma Tông nổ ra thành bốn, năm mảnh. Có những người bay bật ra.