Trong cổng không ngừng xuất hiện các đệ tử của Huyết Ma Tông.
Bọn họ chẳng nói chẳng rằng, vung đao lên chém về phía Lâm Chính.
Lâm Chính nhón châm bạc vung tới.
Vèo!
Châm bạc như sống lại, lao về phía đám người như tinh linh.
Người nào bị nó xuyên qua cổ là mất mạng tại chỗ.
Có người định dùng đao sắc trong tay đón đỡ.
Nhưng châm này dù mảnh nhỏ, lại có thể xuyên qua mọi thứ, ngay cả sắt thép cũng chẳng khác gì miếng đậu phụ.
Không ai ngờ một cây châm bạc nhỏ xíu cũng có thể giết được người.
Hơn nữa còn một kích chí mạng!
Lâm Chính tiến thẳng về phía trước, châm bạc xoay chuyển xung quanh, chỉ cần có người lại gần là sẽ bị nó đánh bay đi, rồi lấy mạng người đó.
Sau khi Lâm Chính giết gần 100 đệ tử Huyết Ma Tông, những người còn lại không dám lại gần nữa, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, ai nấy nghiến răng nghiến lợi, sợ hãi bất an.
Lâm Chính nhanh chóng đến trước đại điện Huyết Ma Tông.
Ngoài Đại trưởng lão ra thì tất cả các trưởng lão của Huyết Ma Tông đều có mặt.
Đội Huyết Sát và Huyết Ảnh bao vây bên ngoài.
Trong cùng chính là tông chủ Huyết Ma Tông đang ngồi trên trường kỉ màu đỏ.
Ai nấy đều đổ dồn mắt nhìn Lâm Chính.
Ánh mắt đầy thương hại và bình thản.
Cứ như đang nhìn một người chết…
“Đây chính là y võ sao? Quả nhiên khiến người ta kinh ngạc, một cây châm như sợi tóc mà cũng có thể giết người, hôm nay bổn tông chủ coi như được mở mang tầm mắt rồi”, tông chủ Huyết Ma Tông một tay chống cằm, bình tĩnh nói.
“Ông yên tâm, lát nữa tôi giết ông sẽ không dùng châm bạc này”, Lâm Chính đáp.
“Cậu tự tin quá đấy thần y Lâm”, tông chủ Huyết Ma Tông hơi thẳng người dậy, rồi lại nói: “Tôi rất tò mò trước đó cậu đã sống sót trong ngọn lửa lớn đó kiểu gì? Tuy cậu là tiên thiên cương khu, thì cũng không thể sống sót khỏi thế lửa như vậy được. Thần y Lâm, cậu có tiện nói lý do không?”.
“Lão tiền bối kia đâu?”, Lâm Chính khàn giọng hỏi.
Tông chủ Huyết Ma Tông rất ngạc nhiên, nhưng vẫn đưa mắt nhìn người bên cạnh.
Người kia hiểu ý, giơ tay lên vẫy.
Lập tức có hai đệ tử Huyết Ma Tông khiêng một chiếc thùng gỗ lớn đi vào.
Trong thùng gỗ chứa đầy nước màu đỏ như máu.
Còn ông lão trước đó đang nằm trong thùng nước, không còn hình người.
Tứ chi ông ta đã bị chặt đứt, trở thành người lợn, mặt mũi vặn vẹo, tóc, lông mày, răng đều không còn, chỉ còn thở thoi thóp nhờ người của Huyết Ma Tông cưỡng chế kéo dài mạng sống.
Bọn họ muốn ông ta sống không bằng chết.
Lâm Chính đi tới bên cạnh thùng gỗ, vớt ông lão ra, nhưng anh biết nếu rời khỏi nước thì ông ta sẽ tắt thở ngay lập tức.
“Lão tiền bối, ông yên tâm đi, lát nữa tôi sẽ đưa ông rời khỏi đây, và chữa khỏi cho ông”, Lâm Chính khàn giọng nói.