Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Ông Hầu, xảy ra chuyện rồi”, người kia ôm quyền nói.

“Hử?”.

Phật châu trong tay ông Hầu trượt một cái, suýt nữa rơi khỏi ngón tay.

Ông ta hơi quay sang, bình tĩnh hỏi: “Sao vậy?”.

“Vừa nãy tai mắt của chúng ta đến báo, nói phía học viện Huyền Y Phái đánh nhau dữ dội, hình như cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã ra tay với thần y Lâm, thần y Lâm bị thương nặng, đang tháo chạy ra ngoài Giang Thành”.

“Cái gì?”.

Mọi người kêu lên kinh ngạc.

“Bây giờ bọn họ đang ở đâu?”, Nguyên Kim Thạch lập tức hỏi.

“Phía Tây Nam, thần y Lâm ngồi chiếc xe con Mercedes màu trắng, Long Thủ lái xe, chắc là bây giờ sắp đến đường quốc lộ rồi. Nhưng tai mắt nói lần này cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã nổi ý định giết người, huy động 200 cường giả Hồng Nhan Cốc bao vây chặn đường, chắc là thần y Lâm không thoát khỏi Giang Thành nổi”, người kia nói.

Sắc mặt ai nấy đều tỏ vẻ nghiêm trọng.

“Ông Hầu, chuyện này e là khó giải quyết rồi”, Nguyên Kim Thạch đanh giọng nói: “Trước đó người của chúng tôi nghe ngóng được từ miệng của đệ tử Hồng Nhan Cốc, nói cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã thề sẽ không để thần y Lâm sống quá 12 giờ đêm nay. Bây giờ đã là 11 giờ đêm, còn một tiếng nữa. Cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã thề thì đương nhiên không thể nuốt lời, có lẽ bà ta định giết thần y Lâm rồi”.

“Bà ta điên rồi sao?”, người bên cạnh nghiến răng nói: “Bao nhiêu người đang nhìn vào như vậy, nơi nào cũng là ống kính livestream, cốc chủ Hồng Nhan Cốc dám giết thần y Lâm sao? Nếu thần y Lâm có mệnh hệ gì, thì Hồng Nhan Cốc cũng tiêu đời! Mụ điên này làm việc không tính tới hậu quả sao?”.

“Bà ta vốn bị điên mà”.

“Đúng vậy, nếu không cũng không có người nói bà ta dùng người tu luyện”.

Những người khác xì xào bàn tán.

Ông Hầu nhíu mày, trầm giọng quát: “Đủ rồi, tất cả câm miệng!”.

Mọi người liền im bặt.

“Đã đến lúc này rồi thì chúng ta không thể lãng phí thời gian nữa. Nếu để cốc chủ Hồng Nhan Cốc giết thần y Lâm, cướp mất y thuật tuyệt thế của cậu ta, thì chúng ta sẽ khó mà một mẻ tóm gọn được! Phải nhân cơ hội này bắt cả hai!”, ông Hầu quát.

Nguyên Kim Thạch gật đầu: “Đúng vậy, cốc chủ Hồng Nhan Cốc đã có tà pháp cấm thuật, hiểu được đạo tu tiên trường sinh, nếu lại có y thuật của thần y Lâm thì sẽ như hổ mọc thêm cánh, thế gian này không ai địch nổi! Nếu làn này không giết được bọn họ thì sẽ không có lần sau nữa!”.

Ai nấy đều tán đồng.

“Lập tức tập kết tất cả lực lượng, đuổi theo thần y Lâm cho tôi! Nghe đây, nhìn thấy người của thần y Lâm hay Hồng Nhan Cốc thì giết không cần hỏi!”, ông Hầu nói.

“Vậy… người của Trúc Lâm thì sao?”.

“Mặc kệ họ đi, cướp được y thuật tuyệt thế và đạo trường sinh thì Cô Phong ta sẽ xưng bá thiên hạ, đám ô hợp đó là cái thá gì chứ?”.

“Ông Hầu thật sáng suốt!”.

Mọi người nịnh hót.

“Mau hành động đi! Nhanh!”.

“Vâng!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui