“Chắc chắn bọn họ được cốc chủ Hồng Nhan Cốc dùng tà thuật để cải tạo. Hồng Nhan Cốc hiện giờ đã khác trước kia, bọn họ tinh thông việc cải tạo thể xác, rất giỏi các loại cấm thuật, tà thuật. Thực ra cái gọi là pháp trường sinh tu tiên cũng chỉ là một loại trang sức để che đậy cho những thủ đoạn bẩn thỉu hèn hạ này của bọn họ thôi”, ông Hầu lạnh lùng nói.
“Ông Hầu, chúng ta làm sao bây giờ?”, Nguyên Kim Thạch cuống quýt hỏi.
“Theo tôi thấy, cốc chủ Hồng Nhan Cốc giết thần y Lâm xong lại muốn một mẻ tóm gọn Cô Phong chúng ta! Đúng là tham lam! Nếu đối phương không cho chúng ta đường sống, thì sao chúng ta có thể ngồi yên chờ chết chứ? Liều mạng với bọn họ đi! Cho bọn họ biết, Cô Phong chúng ta cũng không dễ bị bắt nạt!”, ông Hầu quát.
Mọi người nghe thấy thế liền sĩ khí dâng trào.
“Được! Nếu đã như vậy thì liều mạng với bọn họ!”.
“Chúng ta mà phải sợ lũ đàn bà này sao?”.
“Xông lên!”.
“Giết!”.
Người của Cô Phong gầm rú, tất cả điên cuồng xông lên.
Hai bên giết chóc dữ dội.
Hiện trường đánh nhau tối tăm mù mịt.
Các kiến trúc của sơn trang Tuệ Nguyên đều bị đánh sập.
Không ngừng có người ngã xuống.
Máu tươi không ngừng bắn ra.
Ngoại ô Giang Thành lúc sáng sớm bị một lớp màu đỏ bao trùm…
Nhưng hiển nhiên cốc chủ Hồng Nhan Cốc không muốn tiếp tục dây dưa nữa.
Chỗ nào ở Giang Thành cũng có tai mắt, nếu chuyện này đồn ra ngoài thì sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ cho bà ta.
Tốc chiến tốc thắng mới là thượng sách!
Bà ta lập tức nhằm vào ông Hầu ở giữa đám người, cười gằn: “Đồ khốn, tôi sẽ lấy đầu ông trước để ép phong chủ của các ông xuất hiện!”.
Dứt lời, bà ta hóa thành một cơn gió xoáy, nhào về phía ông Hầu.
Ông Hầu biến sắc, lập tức giơ tay lên đỡ đòn.
Bốp!
Bốn chưởng va nhau.
Cả người ông Hầu bay đi, va vào chính sảnh của sơn trang Tuệ Nguyên.
Mấy cây cột to đùng trong đại sảnh đều bị nát vụn, trần nhà cũng đầy vết nứt, lung lay muốn sập.
“Ông Hầu!”.
Các cường giả của Cô Phong lập tức ùa tới.
Khóe miệng ông Hầu rỉ máu, mặt mày nhem nhuốc đứng lên.
Chỉ một chưởng đã thấy được thực lực giữa ông ta và cốc chủ Hồng Nhan Cốc có sự chênh lệch lớn đến mức nào…
Ông Hầu biết, chỉ dựa vào mình thì chắc chắn không thể đối phó được với cốc chủ Hồng Nhan Cốc.
Với tình hình hiện giờ thì chỉ có thể dựa vào số lượng để giành chiến thắng thôi.
“Thất Tuyệt Kiếm Cô Phong đâu?”, ông Hầu quát lớn.
Bảy bóng dáng lập tức bay từ ngoài sảnh vào, xếp thành một hàng, tay cầm huyết kiếm.