Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chuyện gì cũng cần có trình tự. Trị thương cũng vậy. Y thuật của thần y Lâm đúng là vô song, đến cả cốc chủ cũng phải bái phục thế nhưng với một người có thể chất sắp thành thần tiên như bà ta thì sao có thể tin được?

Chỉ có vài giây mà cánh tay bị gãy đã có thể lành lặn lại rồi sao? Thật đúng là chẳng khác gì thần tiên tái thế.

Cốc chủ cảm thấy khó hiểu.

Nguyên Tinh và Tào Tùng Dương sau khi được chữa trị thì lại tấn công cốc chủ. Hai người từ bỏ việc phòng ngự, lựa chọn tấn công liên tục một cách điên cuồng. Mỗi người một bên, áp sát và tung đòn liên tiếp. Sức mạnh khủng khiếp dội xuống những vị trí chí mạng.

“Đồ chán sống này!”, cốc chủ tức giận gầm lên. Bà ta lập tức phản công, hai tai vung mạnh với sức công phá có thể đấm vỡ cả một quả núi. Từ khi nào mà bà ta bị khiêu chiến như vậy chứ? Sao có thể nhẫn nhịn được.

Rầm rầm…Cơn mưa những đòn tấn công dội xuống, cánh tay của hai người bị cốc chủ đập nát. Bọn họ bèn dùng chân đạp vào bụng bà ta.

Bụp! Cốc chủ lùi lại, cơ thể loạng choạng, khí tức bị rối loạn.

“Cốc chủ”.

“Cốc chủ không sao chứ?”

Đám đông vội vàng chạy tới dìu bà ta. Cốc chủ hít vài hơi thật sâu, ổn định khí tức và ngước mắt nhìn. Đôi mắt bà ta ánh lên vẻ tuyệt vọng.

Lâm Chính lại phóng châm lên hai người kia, đồng thời còn rắc một lớp bột lên trên đầu bọn họ. Cánh tay họ nhanh chóng được hồi phục, các vết thương trên cơ thể cũng lập tức liền miệng, mọc da non, thậm chí là những vết xương gãy cũng được tự động liền lại.

“Điều này…rốt cuộc là ma thuật gì vậy?”, cốc chủ trố tròn mắt, lầm bầm.

“Đây không phải là ma thuật mà là y thuật”, Lâm Chính nói.

“Không thể nào”, cốc chủ gào lên.

“Y thuật không thể nào làm được như thế. Chỉ có thần tiên mới làm được thôi. Cậu không phải thần tiên nên chuyện này là không thể”, bà ta như muốn phát điên.

Y thuật của Lâm Chính đã thay đổi toàn bộ nhận thức của bà ta và dường như cũng chạm tới ngưỡng tiên thuật mà bà ta biết. Nếu đến cả một bác sĩ còn có thể làm được như thế thì một kẻ tự phong là ‘thần tiên’ như bà ta rốt cuộc là gì chứ?

Lâm Chính vô cùng điềm tĩnh: “Nhìn thấy lớp bột của tôi chưa? Đó…chính là bí mật”.

“Đó là…”

“Sâm Vương”, Lâm Chính lấy ra phần còn lại: “Trên đời này ngoài nó ra, không có thứ gì có thể khiến con người có được khả năng hồi phục nhanh như thế”.

“Có loại dược liệu thần kỳ như vậy sao?”, cốc chủ không dám tin.

“Bà thua rồi, cốc chủ. Hôm nay, hãy coi đây là nấm mồ của bà đi”, Lâm Chính gằn giọng.

Nguyên Tinh Và Tào Tùng Dương lại xông lên. Cốc chủ cảm thấy da đầu tê dại, bà ta hét lên: “Tất cả nghe đây, bằng mọi giá phải giết được thần y lâm. Giết được cậu ta là chúng ta sẽ thắng. Giết cậu ta cho tôi”.

“Tuân lệnh”.

Đội quân của Hồng Nhan Cốc đồng loạt lao về phía Lâm Chính. Cốc chủ cũng đạp chân, phong vào giữa Nguyên Tinh và Tào Tùng Dương, dùng khí tức khống chế họ để họ không thể quay lại hỗ trợ cho Lâm Chính.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui