Đều mặc đồ trắng, tóc dài bay trong gió, nhìn như tiên nhân, vừa đi vừa cười nói.
Bọn họ nhanh chóng nhìn thấy Liễu Như Thi đang trèo từng bậc thềm, lúc đầu ánh mắt tỏ vẻ rất kinh ngạc, lúc sau lại chứa đầy kiêu ngạo và cười cợt.
“Đứng lại!”.
Người đàn ông quát lớn.
Liễu Như Thi vội đặt Lâm Chính xuống, cúi người hành lễ với hai người kia.
“Chào sư huynh sư tỷ!”.
“Cô là ai? Sao tôi chưa từng gặp?”, người đàn ông hỏi.
“Sư muội là Liễu Như Thi, là đệ tử kí danh của thiên cung”, Liễu Như Thi vội đáp.
“Đệ tử kí danh?”, người đàn ông nở nụ cười khinh bỉ.
“Em biết cái tên này”, cô gái ở bên cạnh liếc mắt nhìn Lâm Chính, bình thản hỏi: “Cậu ta bị sao vậy?”.
“Trúng độc ạ, sư muội muốn xin tôn trưởng ra tay giải độc”.
“Cậu ta cũng là đệ tử của thiên cung sao?”.
“Việc này… cứ coi là thế đi…”
“Coi là thế? Phải hay không phải? Sao tôi chưa bao giờ gặp người này?”, cô gái nghiêm giọng quát.
Liễu Như Thi ngập ngừng một lát rồi nhỏ giọng đáp: “Thưa sư tỷ, trước kia anh ấy là đệ tử của thiên cung, nhưng sau đó… bị thiên cung đuổi khỏi sư môn ạ…”
“Cái gì?”.
Cô gái nổi giận, thẳng tay tát cho Liễu Như Thi một cái.
Bốp!
Tiếng tát vang lên giòn giã.
Trên khuôn mặt trắng nõn của Liễu Như Thi lập tức xuất hiện một dấu bàn tay đỏ chói. Cô ấy loạng choạng, suýt nữa ngã khỏi bậc thềm.
Liễu Như Thi ôm mặt, vừa tức vừa giận, vốn định chất vấn đối phương, nhưng sau khi nghĩ đây là nơi nào, thì lại kiềm chế, cúi đầu xuống: “Xin sư tỷ nguôi giận, đệ tử này là thiên cung đuổi nhầm, anh ấy là… là đệ tử bị hại trong sự kiện Ngũ Độc”.
“Cái gì? Sự kiện Ngũ Độc?”.
Hai người biến sắc.
Thực ra Liễu Như Thi cũng không biết nhiều về sự kiện Ngũ Độc.
Bởi vì khi chuyện này xảy ra, cô ấy mới 12 tuổi, nhưng cô ấy biết tính chất nghiêm trọng của chuyện này. Lúc ấy có thể nói là cả thiên cung đều chấn động.
Vụ việc này do Nhị tôn trưởng của thiên cung điều tra, nghe nói điều tra tròn một năm mới có kết quả.
Lúc đó Lâm Chính còn trẻ, mới gia nhập thiên cung Trường Sinh, anh nhập môn không lâu thì xảy ra sự kiện Ngũ Độc, khiến anh cũng bị đuổi đi. Tuy sau khi dẹp loạn, kết quả điều tra cho thấy anh không liên quan đến sự kiện Ngũ Độc, nhưng anh đã bị đuổi khỏi thiên cung Trường Sinh, thiên cung cũng không có ý gọi anh về.
Thực ra Lâm Chính đã biết thông tin Liễu Như Thi là người của thiên cung Trường Sinh từ lâu.
Thậm chí là cả bà nội cô ấy – Dược Vương tỉnh Hoài Thiên.
Thủ pháp châm cứu bốc thuốc của hai người họ rất giống với thiên cung.
Bởi vậy Lâm Chính mới dám thi triển “Tuyệt Thế Đỉnh Phong Thuật”, bởi vì trên đời này chỉ có thiên cung Trường Sinh mới có thể giải được Hoạt Độc do “Tuyệt Thế Đỉnh Phong Thuật” gây ra.