Nhưng các tôn trưởng, điện chủ của thiên cung đều biến sắc.
“Đây là…”
“Là thánh trụ đại thành? Đây chẳng phải là dị…
Mọi người kinh hãi.
Lúc này kẻ xấu không bỏ chạy, mà lại còn ra tay với Tam tôn trưởng?
Hắn có ý gì?
Tưởng rằng Tam tôn trưởng dễ giết sao? Coi mọi người là đồ trang trí chắc?
“Khốn kiếp! Chán sống à?”.
“Bảo vệ Tam tôn trưởng!”.
“Bắt sống kẻ không biết trời cao đất dày này lại!”.
Tất cả mọi người đều nổi giận, ùa về phía Tam tôn trưởng như…
Sau trận bạo loạn, cả thiên cung Trường Sinh liền trải qua một đợt kiểm tra nghiêm ngặt với quy mô lớn chưa từng thấy.
Bởi vì tính chất quá nghiêm trọng.
Trận bạo loạn này có ít nhất mấy trăm đệ tử thiên cung Trường Sinh bỏ mạng, hàng nghìn người bị thương, tổn thất không thể đong đếm được. Nghe nói ngay cả Vô Dục Cung cũng bị liên lụy.
Đại tôn trưởng nổi trận lôi đình, xin lệnh của cung chủ, phái Nhị tôn trưởng đích thân ra ngoài cung điều tra bắt người, còn Đại tôn trưởng toàn quyền phụ trách trong cung, điều tra những người khả nghi.
Thu Phiến sợ đến mức hồn vía lên mây.
Cả ngày ru rú trong phòng, không dám đi đâu, gặp ai cũng lo lắng căng thẳng.
Tuy cô ấy không phải là người ra tay, nhưng theo quan niệm của cô ấy thì mình cũng được coi là tòng phạm.
Còn Lâm Chính cứ như không có chuyện gì xảy ra, cần làm gì thì làm nấy.
Anh tận dụng những thần dược có được để trị thương ở trong phòng, giải trừ Hoạt Độc.
Tìm được cơ hội, anh liền mang dược liệu đến ngôi nhà tranh, trị thương cho Liễu Như Thi và bà cụ Ôn.
Trong nhà tranh.
“Trời ơi, đây là cỏ Hóa Mệnh Hoạt Sinh!”.
“Đây… lẽ nào đây chính là hoa Tam Chỉ Thần trong truyền thuyết?”.
“Thiên Sơn Thánh Tuyết Liên! Thiên Sơn Thánh Tuyết Liên! Không ngờ bà lão này lại có phúc được thấy! Đời này coi như không còn gì hối tiếc!”.
“Không ngờ cậu ta lại thu thập được nhiều thần dược bá đạo như vậy ở Từ Bi Thất… Đúng là ghê gớm! Ghê gớm!”.
Bà cụ Ôn nhìn những thần dược Lâm Chính mang tới, tròng mắt suýt nữa thì rơi ra ngoài.
Một lát sau bà ấy mới hoàn hồn lại.
“Cậu Lâm, những thứ này… đều do cậu lấy sao?”.
“Vâng, bà Ôn, những thứ này chắc là đủ cứu Như Thi rồi chứ?”, Lâm Chính vội hỏi.
“Đủ! Đủ! Có cỏ Hóa Mệnh Hoạt Sinh và Thiên Sơn Thánh Tuyết Liên là đủ rồi! Nhưng… chỉ dựa vào số thuốc này chỉ đủ cứu Như Thi, chưa đủ để cứu cậu!”, bà cụ Ôn nhìn anh một cái đầy sâu xa.